Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1174: Không sợ Thư Dư

Cập nhật lúc: 2025-08-23 07:58:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dư dứt lời, tên cầm đầu ha hả.

“Ngươi bảo ?” Hắn nhạt một tiếng, gọi mấy tên đồng bọn: “Chúng .”

Hắn hề để Thư Dư và Ứng Tây mắt, hai cô nương trông còn quá trẻ và yếu ớt, lo lắng?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Còn về tên tiểu nhị tửu lầu, đều là quen, quá hiểu tính cách của y.

Một thằng nhóc mới từ tiểu nhị lên chưởng quỹ, nhà cửa ở bọn họ đều . Cho nên y chắc chắn dám xen chuyện của khác, nếu loại du côn như bọn họ ba ngày hai bữa đến cửa quậy phá, ai mà chịu nổi?

Tên cầm đầu định nhân lúc mấy đàn ông mà chuồn .

mấy mới vài bước, mặt một bóng chặn .

Ứng Tây rút chủy thủ trong tay , chắn ngang mặt mấy .

Tên cầm đầu giật , hồn phá lên : “Ồ, cầm con d.a.o găm dọa .”

Tên tiểu phía cũng nhạo: “Chứ còn gì nữa, vỏ d.a.o còn hoa hòe hoa sói, đồ chơi của tiểu cô nương thôi, đừng lấy mất mặt. Không thì chọc giận mấy đây, mặt.”

Ứng Tây nhíu mày, thấy họ định , liền nhấc chân đá tới.

Thư Dư: “…” Cho nên ngươi rút chủy thủ đúng là chỉ để dọa thôi ?

Cô đánh giá Ứng Tây, bỗng nhiên cảm thấy cô nhóc ngoài một con d.a.o găm , quả thực vũ khí nào tiện tay.

Chủy thủ thích hợp để phòng vệ cận hoặc ám sát, đối phó với những kẻ như bọn côn đồ rõ ràng phù hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1174-khong-so-thu-du.html.]

Thư Dư vuốt cằm nghĩ: Ừm, đổi cho nó một vũ khí mới.

Tiểu nhị tửu lầu vô cùng lo lắng, định bảo cô gọi a nhà về, đối phương mấy , vạn nhất…

ý nghĩ còn dứt, Ứng Tây đánh ngã cả mấy .

Tiểu nhị ngây .

Thư Dư hồn, đến mặt tên cầm đầu đang xổm, rên rỉ, : “Bị đá văng hai , rút bài học ? Có nên tại xuất hiện ở đây ?”

“Đau quá.” Tên cầm đầu mồ hôi lạnh túa , cảm thấy cú đá của con nha đầu c.h.ế.t tiệt còn đau hơn cú đá của đàn ông lúc nãy.

Thư Dư , đương nhiên là đau.

Lúc nãy Mạnh Duẫn Tranh đá là do tình thế cấp bách, mục đích chỉ là để tránh xa một chút, sợ liên lụy đến Nham bá bên cạnh, vì cũng dùng hết sức.

Ứng Tây thì khác, cô nàng đặc biệt thật thà, chỉ tìm đúng góc độ mà dùng mười phần lực đạo, cốt để đánh cho bọn họ dậy nổi.

Tên cầm đầu quả thực thẳng lưng nổi, chỉ thể đó, trốn cũng thoát.

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, vẫn là thành thật khai .

“Chúng thật sự định gì cả, chỉ là lão ăn mày bệnh ? Chúng thấy ông hai ngày khỏi cửa, tưởng là c.h.ế.t ở bên trong, nên đến đây nhặt xác… thu…”

Đối mặt với vẻ mặt lạnh của Thư Dư, tên cầm đầu rụt cổ , vội vàng đổi cách : “Chúng chỉ đến xem thử, nghĩ nếu ông còn nữa, căn nhà lớn , mấy em thể chiếm , ? Trước đây khi lão ăn mày còn khỏe mạnh, võ nghệ lợi hại, chúng đều là đối thủ của ông . Bây giờ khó dịp thấy ông xảy chuyện, chúng liền nắm bắt cơ hội.”

Thư Dư nheo mắt: “ khi , các ngươi chắc thấy ông vẫn còn sống, còn định cho bao tải?”

Loading...