Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1168: Rời kinh thành

Cập nhật lúc: 2025-08-23 07:58:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Màn cãi vã thường ngày của nhà họ Hồng bắt đầu, mấy đứa trẻ đều quen.

khác với khi, hôm nay Hồng thím chút tự tin, hề thỏa hiệp.

Thư Dư từ biệt nhà họ Hồng, liền mang Cẩu Oa về tiểu viện ở phía nam thành.

Hai Triệu lão đại phu và Triệu Tích dắt xe ngựa đầu ngõ chờ sẵn, thấy họ trở về, lập tức vẫy tay: “Đi thôi, chúng xuất phát.”

Có hai cỗ xe ngựa, Thư Dư mang theo Cẩu Oa và Ứng Tây cỗ xe của nhà .

Triệu Tích lái cỗ xe còn , mang theo Triệu lão đại phu thẳng tiến ngoại thành.

Cẩu Oa đầu tiên xe ngựa, xe lắc lư khiến nó chút sợ hãi.

May mà trong xe lót đệm mềm, Thư Dư bảo nó xuống ngủ.

Xe ngựa lắc lư, nó thế mà ngủ thật.

Thư Dư , đoàn nhanh chóng đến cổng thành, xếp hàng khỏi thành.

Đến chân núi, Mạnh Duẫn Tranh và Mạnh Bùi lúc đến nơi.

Trong tay Mạnh Bùi ôm một hũ tro cốt, bên ngoài bọc bằng vải tầng tầng lớp lớp.

Hốc mắt ông đỏ hoe, với vẻ mặt trang nghiêm, ông bước lên cỗ xe ngựa của Triệu Tích.

Triệu lão đại phu dời một cái rương , trong rương lót vật liệu chống sốc đặc biệt, bên trong còn đặt nhiều vải bông, bốn phía đều chèn chặt.

“Bỏ đây .”

Triệu lão đại phu về phía Mạnh Bùi, lắc đầu, giọng nghẹn ngào : “Không cần, ôm thêm một lát nữa.”

Ông cúi đầu hũ tro cốt, lưu luyến sờ sờ: “Nhiều năm như , cũng khó dịp ôm nàng một .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1168-roi-kinh-thanh.html.]

Triệu lão đại phu gì thêm, đậy nắp rương đẩy về chỗ cũ, đó bảo Triệu Tích xuất phát.

Hai cỗ xe ngựa một một hướng về phía bến tàu.

Lần thời gian dư dả, nên Mạnh Duẫn Tranh sớm đặt mấy gian phòng, cuối cùng cần lo lắng ở khoang thuyền cùng nữa.

Phòng của họ ở tầng ba, là những gian nhất.

Cẩu Oa tỉnh dậy, con thuyền lớn mặt, con ngươi ánh lên vẻ kinh ngạc lạ thường.

bao giờ thấy thứ gì như , to lợi hại.

Thư Dư bây giờ hễ cơ hội là sẽ chuyện nhiều với nó, thấy nó con thuyền lớn, liền giới thiệu: “Đây là thuyền, lát nữa chúng sẽ bằng con thuyền . Thuyền chạy mặt nước, nếu con tò mò, lát nữa thuyền chạy, chúng cùng xem nhé.”

Vừa , cô và Ứng Tây cùng Mạnh Bùi và Triệu lão đại phu lên thuyền, còn ngựa và xe thì do Mạnh Duẫn Tranh và Triệu Tích sắp xếp.

Phòng ở tầng ba yên tĩnh, con thuyền còn lớn hơn con thuyền họ lúc đến.

Họ đến sớm cũng muộn, hành khách thuyền lớn gần như đến đủ.

Qua ba mươi phút, thuyền chuyển động, từ từ rời bến.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tầng ba tầm rộng rãi, Thư Dư và cần xuống boong tàu cũng thể ngắm phong cảnh ven bờ.

Cô tìm một căn phòng sát mép thuyền, mở cửa sổ, ôm Cẩu Oa đó, chỉ ngoài : “Xem kìa, thuyền đang về phía , thần kỳ ?”

Rất thần kỳ.

Cẩu Oa mở to hai mắt, cảnh sắc mắt đang lùi dần về .

Trước đây nó suốt ngày ở nhà họ Hồng, thứ thể thấy vĩnh viễn chỉ là một đất nhỏ. Nó cây thể nhiều như , nước cũng sẽ ngã, thể cao như .

Thư Dư nhướng mày, cô thể cảm nhận một luồng cảm xúc kích động trong đứa trẻ .

Nó vẫn chuyện, nhưng biểu cảm ngày càng phong phú hơn.

Loading...