Cẩu Oa chớp chớp mắt, thì dám dùng tay nhỏ chạm quần áo.
Chạm một chút, vẫn còn nguyên, nó chạm thêm một chút nữa.
Thư Dư , bộ quần áo nó thích.
Sau đó thử nữa, Thư Dư lấy thêm hai bộ để thể đổi.
Ngoài , còn chuẩn hai chiếc mũ nhỏ, mua ba đôi giày. Cuối cùng, sự giới thiệu nhiệt tình của chủ tiệm, cô lấy thêm một chiếc áo choàng.
May mà cô kiềm chế, nếu thì dừng .
Đồ đạc đều để Triệu Tích cầm phía , Cẩu Oa trực tiếp mặc quần áo mới ngoài.
Bộ đồ vá víu ban đầu cũng vứt , mang về cùng.
Ra khỏi tiệm quần áo, Thư Dư mua chút kẹo bánh cho Cẩu Oa ăn đường, thuyền thể sẽ nhàm chán, cô mua thêm ít đồ chơi.
Ngoài , dường như cũng còn gì. Thời buổi sữa bột, đồ dùng tắm rửa chuyên dụng cho trẻ em, cũng xe đẩy, tã giấy, nên cần nghĩ đến.
Trước mắt cứ xem , nếu thiếu gì, lúc thuyền cập bến, xuống thuyền mua .
Mua xong đồ, Triệu Tích liền mang về tiểu viện , để Triệu lão đại phu đặt lên xe ngựa.
Còn Thư Dư thì bế Cẩu Oa cùng Ứng Tây đến nhà họ Hồng.
Nhà họ Hồng tuy chỉ cách tiểu viện họ ở ba con phố, nhưng cảnh khác một trời một vực.
Nơi đây ồn ào, hỗn tạp, trong hẻm chất đầy đồ đạc của các nhà, trẻ con chạy nhảy lung tung, đổ đồ khác cằn nhằn, vô cùng náo nhiệt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thư Dư một mạch đến nhà họ Hồng, tai cô cảm giác ong ong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1165-den-nha-ho-hong-tu-biet.html.]
Khó khăn lắm mới đến cửa nhà họ Hồng, Thư Dư thở một dài.
Ứng Tây gõ cửa, một lúc lâu bên trong mới tiếng quen thuộc: “Tới đây, tới đây.”
Mở cửa quả nhiên là Hồng thím, thấy mấy ngoài cửa bà sững sờ một lúc.
Gặp Cẩu Oa, hốc mắt bà kìm mà đỏ lên.
Bà hồi lâu phản ứng, bên trong nhanh chóng một giọng khác vọng : “Mẹ, ai , cứ ngoài đó, …”
Theo tiếng ngày càng gần, Thư Dư thấy một phụ nữ trẻ hai lăm, hai sáu tuổi, đang cắn hạt dưa về phía .
thấy Cẩu Oa, sắc mặt cô liền đột nhiên đổi, hai lời liền định đóng cửa: “Cẩu Oa gửi , chúng nhận , các đừng hòng trả về, mang .”
Ứng Tây một tay chống cửa, Thư Dư cau mày phụ nữ một cái, với Hồng thím: “Chúng đưa Cẩu Oa về, mang Cẩu Oa đến từ biệt.”
Hồng thím hồn, khẽ dụi mắt, hiểu lời cô thì sững sờ một lúc: “Từ… từ biệt?”
“Vâng, hôm qua thím vội quá, chúng kịp với thím, chúng hôm nay sẽ lên đường rời khỏi kinh thành.”
Hồng thím ngây : “, nhưng… Cẩu Oa…”
“Cẩu Oa chúng sẽ mang , cũng sẽ chăm sóc .”
Lúc phụ nữ trẻ cũng đóng cửa nữa, chỉ nghi ngờ họ, ngay đó phát hiện Cẩu Oa đang mặc một bộ quần áo mới, lập tức mắt sáng lên, mở toang cửa.
“Thì là đến từ biệt , đừng ngoài cửa nữa, mau , trong .”
Thư Dư quả thực cũng định ngoài cửa chuyện, liền .
Hồng thím vội dẫn họ đến nhà chính, khi rót nước cho hai Thư Dư, liền cau mày hỏi: “Sao các rời gấp ?”