Hướng Vệ Nam quả thật ý , gật đầu, “Hương quân của cô là hàng thật giá thật, là dùng chính công tích của để triều đình và các quan công nhận, Hoàng thượng chiếu cáo thiên hạ, còn hưởng bổng lộc. Còn nàng ? Chỉ là hữu danh vô thực mà thôi.”
Thư Dư tò mò, “Là ạ?”
“Vị Trương huyện chúa , nhà nàng chỉ là một gia đình buôn bán nhỏ. Khoảng... bảy năm thì ? là lúc đó. Trương gia đưa nàng lên kinh thành để nhờ vả họ hàng, đúng lúc gặp Thái hậu xúi giục nên cải trang vi hành khỏi cung. Ai ngờ gặp thích khách, trong lúc hỗn loạn, trời xui đất khiến thế nào mà Thái hậu vị Trương huyện chúa cứu giúp. Thậm chí, nàng còn đỡ cho Thái hậu một nhát dao.”
Chuyện như cũng hiếm lạ gì, từ xưa đến nay, đỡ đao cho Hoàng thượng, Thái hậu nhiều đếm xuể.
Ban đầu cũng ai sẽ phong nàng huyện chúa, đương nhiên, phần thưởng chắc chắn sẽ hậu hĩnh.
Chỉ là vị Trương huyện chúa khi đ.â.m một nhát thì thương nặng, lúc tính mạng còn nguy kịch. May mà thái y kịp thời cứu về, mấy ngày hôn mê cuối cùng cũng tỉnh .
Lúc Thái hậu cũng hồn cơn kinh sợ, bà hết lời khen ngợi cô nương mười hai, mười ba tuổi đỡ d.a.o cho , cảm thấy nàng còn nhỏ mà màng nguy hiểm, bèn hỏi nàng ban thưởng thứ gì.
Lúc đó Trương huyện chúa vẫn còn sợ hãi là dùng kế lạt mềm buộc chặt, nàng rằng cần ban thưởng gì cả, đỡ d.a.o cho Thái hậu là vinh hạnh của nàng, vết thương lưng thậm chí còn là công tích của nàng.
Thái hậu xong cảm động vô cùng, chỉ bảo nàng cứ yên tâm dưỡng thương, chắc chắn sẽ bạc đãi nàng.
Trương huyện chúa dưỡng thương trong Thái Y Viện của cung, thỉnh thoảng Thái hậu sẽ đến thăm. Qua vài gặp gỡ, hai mà hợp , Thái hậu vô cùng yêu quý nàng.
Hướng Vệ Nam tiếp, “Thật Thái hậu chỉ đang tìm thế thôi. Nhiều năm , Thái hậu một cô con gái út, nhưng nàng qua đời vì bạo bệnh năm mười hai, mười ba tuổi. Vì chuyện đó mà Thái hậu ăn chay niệm Phật nhiều năm. Cũng chẳng vị Trương huyện chúa điểm nào giống với tiểu công chúa năm đó. Tóm , Thái hậu xin Hoàng thượng phong nàng huyện chúa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1037-huyen-chua-huu-danh-vo-thuc.html.]
Lúc đầu Hoàng đế đồng ý. Ngài cảm thấy ban cho cô nương phần thưởng hậu hĩnh là đủ , cần thiết phong huyện chúa, phúc đức quá lớn.
Thái hậu vui, bà trách Hoàng đế đối xử tệ bạc với một cô nương cứu , đúng là bất hiếu.
Hoàng đế đau đầu, cuối cùng vẫn đồng ý, chỉ điều vị huyện chúa tuy phong hào nhưng bổng lộc đất phong, đúng là chỉ mỗi cái danh suông.
Trương huyện chúa cứ thế ở kinh thành, thấm thoát hai năm.
mấy năm đó cũng đủ để nàng cảm nhận tình ấm lạnh. Kinh thành là nơi nào chứ, là nơi quyền quý tụ tập. Đừng nàng là huyện chúa, ngay cả quận chúa, công chúa cũng đầy , huống hồ cái danh huyện chúa của nàng ngoài việc thỉnh thoảng Thái hậu chiếu cố thì chẳng gì, cũng chẳng là gì cả.
Trương huyện chúa cũng cố gắng hòa nhập với những đó, nhưng rõ ràng là chẳng thèm để ý, lưng còn chế giễu nàng thế nào cũng .
Trong lòng Trương huyện chúa ấm ức, nghĩ rằng ở kinh thành thể ngóc đầu lên , thì về quê sẽ ? Ở Đông An phủ gì huyện chúa nào.
Cũng thật trùng hợp, hai năm , Thái hậu băng hà.
Chỗ dựa lớn nhất và duy nhất của nàng còn, Hoàng đế thậm chí còn chẳng nhớ một vị huyện chúa như . Ở kinh thành, ngay cả con gái của quan ngũ, lục phẩm cũng thể xem nàng gì, Trương huyện chúa còn ở kinh thành gì nữa?
Thế là Trương huyện chúa liền thu dọn hành lý trở về. Ở Đông An phủ, rõ ràng là thoải mái tự tại hơn ở kinh thành nhiều.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ở đây, phần lớn các tiểu thư, phu nhân vẫn xem nàng là khách quý, nịnh nọt nhiều đếm xuể.