Vương phi vẫn chần chờ như cũ: "Nhiều lắm , hai vạn lượng lúc lấy gần hết hiện ngân trong phủ, thêm hơn một vạn lượng, chẳng là mang đồ cầm nữa ?"
Hắn nắm tay Vương phi: "Dung Chiêu một điểm sai, tài chính ban đầu càng sung túc, tốc độ mở rộng Phúc Lộc Hiên càng nhanh, hiện tại chỉ cần lấy nhiều hơn bọn họ, thể ủng hộ nhị hoàng tử nhiều hơn."
Dừng một chút, hạ giọng: "Huống hồ hiện tại chèn ép tam đại vương, về cũng thể chậm rãi đẩy bọn họ ngoài..."
Vương phi khẽ giật .
Vinh vương: "Cầm đồ thì cầm, thật sự thì tìm nhị hoàng tử mượn, Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp công tại thiên thu, tuyệt đối thể ba bọn họ chèn ép."
Tứ đại vương, cuối cùng vẫn là bốn đối phó lẫn .
Dung Chiêu lúc hãm hại bọn họ mới để cho bọn họ tạm thời đoàn kết hợp tác, hiện tại tồn tại "kẻ thù" chung, bọn họ trở thành địch nhân.
Vương phi rốt cục chậm rãi gật đầu...
An Khánh Vương phủ.
Đầu Dung Vĩ đau nhức, ông cắn răng : "Con điên ? Con ở trong gây sự, buộc bọn họ thêm tiền, vạn nhất bốn bọn họ trao đổi tin tức là con giở trò, con ?"
Dung Chiêu buông chén xuống: "Phụ an tâm, bọn họ sẽ ."
Dung Vĩ ôm ngực, chỉ cảm thấy chút thở nổi.
Việc quá nguy hiểm!
Ông run rẩy lấy viên thuốc , uống một viên, đó thở một thật dài, thanh âm khàn khàn: "Con sớm muộn gì cũng hù c.h.ế.t ."
Dung Chiêu rót nước đưa cho ông: "Cho nên phụ nên nghĩ thoáng một chút."
Dung Vĩ: "..."
Ông tiếp nhận chén , hít sâu một , mặt chút đổi: "Kế tiếp con như thế nào? Cứ thêm tiền liên tục, khiêu chiến giới hạn của tứ đại vương ?
Dung Chiêu mở quạt xếp , tiêu sái phe phẩy, thanh âm mang theo nụ : "Thạch Đầu, thông báo cho bốn vị vương thúc của , ngày mai gặp mặt ở Đức Thuận Hiên ký khế thư."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-81.html.]
"Tuân lệnh." Thạch Đầu lập tức ngoài.
Dung Vĩ nhíu chặt mày: "Cứ như ? Con thu dọn cục diện? Bọn họ đều cho rằng cao hơn những khác, chờ ngày mai khi phân phối cổ phần, tứ đại vương sẽ hận c.h.ế.t con."
Hiện tại Du vương sáu ngàn, Nhạc vương bảy ngàn, Lộc vương một vạn, Vinh vương một vạn năm.
Dung Chiêu truyền lời giả, nâng giá cho những khác, dẫn đến Vinh vương tăng lên một vạn năm, ngày mai cho dù Vinh vương cổ phần của nhiều hơn, nhưng lừa nhiều tiền như , chỉ sợ cũng oán giận Dung Chiêu.
Cho nên...
Là tứ đại vương đều sẽ hận cô.
Dung Chiêu rốt cuộc dám?!
Dung Vĩ thật sự là nghĩ mãi mà rõ, cục diện khó khăn lắm mới hòa hoãn , Dung Chiêu cho rối loạn hơn?
Dung Chiêu khép quạt, khóe miệng tươi chậm rãi thu , thanh âm bình tĩnh: "Bởi vì hai vạn lượng còn đủ nhiều, đủ khiến bọn họ nắm chặt buông..."
Dung Vĩ chút hiểu lắm, giống như mơ hồ hiểu .
Là vì dắt mũi tứ đại vương, để cho bọn họ khi thu hồi tiền bảo vệ cô?
Việc từ lúc Dung Chiêu vay tiền tứ đại vương, cô giải thích qua, Dung Vĩ lúc tựa hồ chút hiểu .
Ông Dung Chiêu thật sâu.
Không thể thừa nhận, giờ khắc Dung Chiêu ở mặt ông to lớn.
Dung Chiêu lúc : "Đương nhiên, chủ yếu vẫn là con tám vạn lượng, bọn họ xuất tiền, chẳng lẽ để cho con xuất?"
Dung Vĩ: "..."
A đúng, Dung Chiêu múa mồm , nhưng cô kỳ thật tiển!
Tám vạn lượng gì đó, cô căn bản !
Tám vạn lượng, cho cha như ông đều cảm thấy "Dung Chiêu tám vạn lượng" hợp tình hợp lý...