Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 670
Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:48:15
Lượt xem: 3
Nhưng người lá gan lớn hơn, vì muốn tham gia một chân mà trực tiếp ở thị trường giao dịch hợp tác với người khác.
Cái này khó tránh khỏi cần phải định khế ước ở thị trường giao dịch, để ngân hàng đảm bảo, lại phải trả một khoản tiền, tuy nói không rẻ, nhưng an toàn.
Ngân hàng lại có thêm thu nhập.
Cho tới bây giờ, toàn bộ ngân hàng, thị trường giao dịch, xưởng đóng tàu đã cấu thành một hệ thống khổng lồ, một vòng tuần hoàn hoàn mỹ, tiền sinh tiền, tất cả mọi người đều có thể được lợi.
Nghe nói Giao Châu ngày càng náo nhiệt, người ở Giao Châu cũng không lo không tìm được việc làm.
Tiền lương lao động bên đó so với kinh thành còn đắt hơn!
Vòng tuần hoàn này không chỉ cứu sống quốc khố, còn là toàn bộ Đại Nhạn triều, lợi nước lợi dân, cũng lợi cho chiến sự biên quan.
Nguyên Châu.
Trấn An tướng quân thay khôi giáp mới, bước ra ngoài trướng, trên mặt mang theo ý cười.
Thấy An vương, hắn cao giọng cười đi tới"An vương điện hạ, sao người không đổi khôi giáp mới? Đây là sản phẩm mới của Binh bộ, so với lúc trước quả thật tốt hơn mấy lần."
Bùi Khâm quay đầu lại, khuôn mặt non nớt dương quang có dấu vết rám nắng sương gió, hắn cười nói: "Lát nữa đi đổi."
Đôi mắt của hắn trầm ổn hơn một năm trước, thần thái khí độ đã khác xa.
Lúc trước đứng bên cạnh hai ca ca luôn giống như hài tử chưa trưởng thành, hôm nay đã bất đồng.
Trấn An tướng quân còn đang cảm thán: "Dung thế tử kia đúng là có năng lực, người ngoài không biết, nhưng những chiến sĩ biên quan chúng ta lại rất rõ ràng, có Dung thế tử ở phía sau, chúng ta thoải mái bao nhiêu."
Hắn lúc còn trẻ đã tới biên quan, nhiều năm như vậy, vốn cho rằng hai năm nay đánh trận là thời điểm khó khăn nhất, lại trăm triệu lần không nghĩ tới, một thế tử An Khánh Vương phủ hoành không xuất thế lại đảm nhiệm chức Hộ bộ Thị lang.
Sau đó, lương thảo chưa bao giờ thiếu, còn sợ bọn họ không đủ, Hộ bộ thỉnh thoảng cho người hỏi thăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-670.html.]
Khôi giáp, giáp da, giày, những thứ này vốn rất ít, một năm nay lại thường xuyên vận chuyển đến biên quan, Hộ bộ chịu vung tiền, cái gì cũng có.
Thời điểm đón năm mới, chuyển phát nhanh của Đoàn Đoàn mang theo mấy tên đồ tể cùng với một đám nhân viên chuyển phát nhanh, đưa tới một đàn heo!
Đánh trận không thiếu tiền, đánh thật con mẹ nó thoải mái!
Còn có Cẩn vương ở Công bộ, không chỉ không ngừng cải tiến thuốc nổ và pháo, còn trông chừng Binh bộ, chế tác cho bọn họ những khôi giáp và yên ngựa chất lượng tốt nhất.
Muốn đánh Bắc Yến thì không thể thiếu ngựa, lần này vận chuyển khôi giáp cũng đồng thời đưa tới một đàn ngựa.
Đương nhiên, chuyện Cẩn vương không cần phải đề cập trước mặt An vương.
Nghe vậy, Bùi Khâm lộ ra nụ cười, theo bản năng muốn sờ ngọc bội, không sờ được, đành phải buông tay, nhẹ giọng nói: "A Chiêu vẫn luôn có bản lĩnh."
Trấn An tướng quân cảm thán: "Đúng vậy, tuy nói là nữ tử, nhưng một chút cũng không kém cạnh nam tử, thậm chí còn làm tốt hơn, đúng là kỳ nữ."
Bùi Khâm hít sâu một hơi.
Dung Chiêu từ nam nhi biến thành nữ nhi, hắn không ở kinh thành, cô cũng không chờ hắn trở về đã mặc hồng trang, thời điểm hắn nhận được tin tức, cô cũng đã thành nữ thế tử...
Nguyện vọng đề ra khi quân công lúc trước không dùng được.
Sau khi Bùi Khâm ra biên quan, nhìn thấy máu, tâm tình có biến hóa rất lớn.
Hắn cũng dần ý thức được, A Chiêu chưa bao giờ muốn dựa vào hắn.
Cô không ủng hộ Lộc vương cùng Ninh vương, kỳ thật cũng không ủng hộ hắn, cô luôn sống cho chính mình.
Bùi Khâm lấy túi nước ra uống một ngụm, đứng lên nói: "Triều đình cho nhiều thứ như vậy, chúng ta có lợi thế hơn Bắc Yến và Tây Bát, vì thế cần phải nhanh chóng đoạt lại Tầm Châu mới có thể không hổ thẹn với triều đình."
Biểu cảm Trấn An tướng quân mãnh liệt, hất cằm: "Đó là tự nhiên, trận Bùi Khâm cười xoay người, sải bước đi về phía doanh trại, cất cao giọng nói: "Vậy thì thay quần áo, chuẩn bị khai chiến, trận này đoạt lại Tầm Châu!"