Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 645

Cập nhật lúc: 2024-11-19 08:43:32
Lượt xem: 3

Vì thế, Vĩnh Minh Đế gọi Lưu Uyển Quân tới hỏi hai câu.

Đây cũng coi như là lần đầu tiên Lưu Uyển Quân lên triều.

Không tới hai ngày, Lưu Uyển Quân hồi bẩm lại chuyện của thương hội cùng hàng hóa, lại lên triều, hơn nữa cô ấy cũng không rời đi, đứng ở sau hàng ngũ nghe họp.

Thỉnh thoảng Lưu Uyển Quân còn nghĩ ra chủ ý, Vĩnh Minh Đế rất hài lòng, cảm thấy nữ tử cũng rất hữu dụng.

Sau đó, mỗi ngày Lưu Uyển Quân đều tới...

Các bá quan nhìn sau lưng, cảm thấy cực kỳ chướng mắt.

Nhưng tầm mắt dời về phía trước, còn có một người còn nổi bật hơn đang đứng.

Bách quan: "..."

Cảm nhận được ánh mắt, Dung Chiêu quay đầu lại khẽ mỉm cười, sợ tới mức quan viên kia rụt cổ lại, không dám nhìn lung tung.

Đương nhiên đây là chuyện của sau này.

Hôm nay tiếp kiến sứ thần xong, nói xong chuyện hải mậu, Vĩnh Minh Đế mang Bùi Quan Sơn rời đi, những người còn lại thì tản ra.

Trời đã không còn sớm, đều tự về nhà.

Quan viên cực kỳ nhiệt tình vây quanh Dung Chiêu.

"Dung thế tử, đầu tư hải mậu rốt cuộc khi nào thì mở?"

"Khi nào ra biển lần thứ hai?"

"Đúng vậy, thuyền phía sau khi nào thì ra khơi?"...

Dung Chiêu trả lời: "Sắp rồi, lần đầu tư này không giống như trước, chư vị đến lúc đó xem qua chỉ tiết rồi mới quyết định có đầu tư hay không. Về phần những hải thuyền khác, gần đây sẽ an bài xuất hành, Viêm Quốc còn phải đi thêm hai chiếc thuyền nữa, ngoài ra sẽ có hai chiếc thuyền đi nơi khác..."

"Vậy chẳng phải là một lần sẽ xuất hành nhiều thuyền sao?!"

Dung Chiêu cười nói: "Sau này hải mậu phát triển, trên biển sẽ có rất nhiều thuyền của Đại Nhạn, một lần ra khơi nhiều thuyền là chuyện bình thường."

"Thuyền của ta là chiếc thứ sáu, vậy xem ra cũng sẽ không đợi quá lẦu" "Mau mở đầu tư đi, ta muốn đầu tư."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-645.html.]

"Dung đại nhân, có thể..."...

Từ thượng thư nhìn Dung Chiêu mặc nữ trang lại được các quan viên vây quanh tâng bốc, nghiến răng: "Thật đáng giận!"

Bên cạnh, Trương thừa tướng gật đầu, châm chọc: "Chỉ là tiền bạc tục vật lại khiến những người này điên cuồng như vậy, thật sự mất thể thống."

Kỳ thật lão biết, những người này đuổi theo Dung Chiêu, mỗi ngày đi theo Dung Chiêu làm ăn, không đơn giản là bởi vì cô được Vĩnh Minh Đế coi trọng.

Cũng bởi vì bọn họ biết, Dung Chiêu ngay cả ở triều đại tiếp theo cũng sẽ rất quan trọng.

Ngoài ra còn có một nguyên nhân, hiện giờ tuy rằng biên quan đang có chiến sự, ngân hàng và hải mậu chiếm được rất nhiều chú ý, nhưng chuyện đoạt đích cùng thông địch vẫn khiến cho bầu không khí triều đình khẩn trương như cũ.

Nếu không phải chuyện Dung Chiêu là nữ tử ảnh hưởng quá lớn, gần đây sẽ không yên bình như vậy.

Thế cục này, có một số quan viên không muốn chọn phe phái, dứt khoát lựa chọn quấy rầy Dung Chiêu, tận lực tránh phân tranh, bảo toàn chính mình...

Đương nhiên, lão biết không có nghĩa là lão không khinh bỉ.

Từ thượng thư: "90% ngân lượng, nói lấy là lấy, một nữ tử lại rất biết cách tiêu tiền!"

Trương thừa tướng: "...

Lão còn tưởng rằng Từ thượng thư cùng quan điểm với mình, kết quả cũng chỉ coi trọng tục vật.

Từ thượng thư: "Đúng rồi, Thừa tướng đại nhân, ngài vừa mới nói gì?"

Trương thừa tướng: "Hừ."

Lão vung ống tay áo rời đi.

Từ thượng thư sờ cằm, cảm thán: "Dung Chiêu lại làm Trương thừa tướng tức giận như vậy..."...

Vinh thân vương phủ.

Vinh thân vương hồi phủ, lập tức nói: "Chuẩn bị tốt năm vạn lượng bạc, hai ngày nữa thị trường giao dịch sẽ đầu tư hải mậu, bản vương nghe được một chút tin tức từ Dung Chiêu, tiền càng nhiều càng tốt." Vinh thân vương: "?22"

Hắn không thể tin: "Cái gì? Ba vạn lượng?!"

Quản gia lấy hóa đơn ra đưa cho hắn xem, vẻ mặt đau khổ: "Vương gia, Phúc Lộc Hiên tốn năm ngàn lượng, Phúc Lộc Trang tổ chức yến tiệc, ngài nói muốn làm lớn để Vinh thân vương phủ vẻ vang, tổng cộng là năm ngàn lượng, còn có quản lý tài chính tốn một vạn lượng, cho Vương phi cùng trắc phi..."

Loading...