Thượng thư gây sự với Thị lang, một là quan lớn, một năng lực sủng ái, những còn trong Hộ bộ đều an tĩnh như gà, một cũng dám xen .
Dung Chiêu căn bản quan tâm, khi tiến tùy ý hành lễ, : "Hạ quan mới gặp Hoàng thượng, nhớ tới Hộ bộ còn một việc cho nên tới đây một chuyến."
Được, tới , là tới việc.
Từ thượng thư hỏi: "Ngươi chuyện gì?"
"Đương nhiên là an bài tiền trong ngân hàng và thị trường giao dịch." Dung Chiêu tiến lên,"Từ đại nhân, sổ sách ở , xem."
Từ thượng thư: "..."
Ngân hàng, thị trường giao dịch và quốc trái, kỳ thật trong ngoài đều là chuyện của Dung Chiêu, sắp xếp như thế nào cũng là do thao tác.
Hộ bộ thượng thư như lão cũng thể can thiệp.
Đương nhiên, lão cũng can thiệp.
Thứ hiện tại đáng sợ như , ai dám đụng ?
Từ thượng thư đẩy sổ sách về phía : "Tiền quốc trái, tiền đầu tư của hải mậu cùng với tiền gửi ngân hàng, ngoại trừ một ít tiền đặt ở mấy ngân hàng, những thứ khác đều ở quốc khố."
"Hướng của các dòng tiền ngươi cần lo lắng, tất cả đều dựa theo ngươi phân phó, chỉ phí sửa đường giao đúng hạn, tiền đầu tư hải mậu cũng đủ cho xưởng đóng tàu dùng..."
Dừng một chút, Từ thượng thư vẫn : "Xưởng đóng tàu cần nhiều tiền như ? Hiện tại tổng đầu tư tám triệu lượng, cũng thể đưa hết cho xưởng đóng tàu dùng chứ?"
Dung Chiêu: "Ta hôm nay tới chính là vì việc , cảm thấy xưởng đóng tàu đầu tư còn ít, qua một thời gian nữa tự Giao Châu một chuyến, sẽ mang một bạc cùng."
Từ thượng thư: "... ?"
Lão lúc nhíu mày: "Xưởng đóng tàu đầu tư còn ít? Ngươi tuyển bao nhiêu thợ thủ công ?"
Dung Chiêu tùy ý khoát tay: "Thợ đóng tàu ngại nhiều, bọn họ nghiên cứu chế tạo thuyền vốn tốn nhiều, tiền thể tiết kiệm." thể dùng?"
Chủ sự: "Tiền gửi linh hoạt nhất nên động, còn đại khái một ngàn hai trăm vạn lượng..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-599.html.]
Dung Chiêu gật đầu: "Vậy để cho Hoàng thượng hai trăm vạn lượng tiền khẩn cấp, dù ngân hàng mỗi ngày đều nhập sổ, còn một ngàn vạn lượng đưa xưởng đóng tàu ."
Quan chức Hộ bộ: "2???"
Trong nháy mắt đó, bọn họ hoài nghỉ lầm.
Từ thượng thư trừng to mắt, thể tin: "Một ngàn vạn lượng?!"
Đó là một ngàn vạn lượng, một ngàn lượng a!
Dung Chiêu thản nhiên : "Ta , với Hoàng thượng, Hoàng thượng đều giao cho xử lý, Hộ bộ chuẩn một chút, đến lúc đó thể còn cần một đội ngũ vận chuyển ngân lượng tới Giao Châu."
Quan viên Hộ bộ: "..."
Từ thượng thư phát hiện Dung Chiêu đang thật.
Lão nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, trừng mắt thành chuông đồng, tê tâm liệt phế hét: "Một ngàn vạn lượng! Dung Chiêu, rốt cuộc ngươi gì? Chuyện gì cần tiêu một ngàn vạn lượng?"
"Đóng thuyền a, đóng thuyền vốn tốn tiền, hơn nữa còn nôn nóng nhanh chóng xây xong cho thuyền khơi."
Dừng một chút, Dung Chiêu bổ sung: "Ta qua với Hoàng thượng, sẽ phái một võ tướng Giao Châu theo, xưởng đóng tàu còn cần tuyển thêm một nhóm thủy thủ để thuận tiện khơi, tiền còn nuôi bọn họ."
Vậy cũng tốn tới một ngàn vạn lượng a!
Lão cắn răng hỏi: "Ngươi nuôi bao nhiêu thủy thủ cần nhiều tiền như ?"
Dung Chiêu: "Nuôi hai mươi ngàn."
Từ thượng thư: "??2"
Hai mươi ngàn?
Đây là thủy thủ hải quân?!
Dung Chiêu khoát tay: "Được , các ngươi mau chuẩn tiền, về nhà thu dọn, qua một thời gian nữa sẽ xuất phát."
Thái độ của cô rõ ràng. Tiền ngân hàng đều thuộc về cô, cô tư cách quyết định. Dung Chiêu xong, xoay rời khỏi Hộ bộ.