Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 585
Cập nhật lúc: 2024-11-15 10:28:35
Lượt xem: 1
Dung Chiêu nghe vậy cũng không tức giận, chỉ gật đầu,"Vậy ngày mai đổi cho bọn họ mấy nhân viên nam."
Ngu Hoài còn tưởng Dung Chiêu sẽ không vui, sửng sốt, lập tức đáp ứng: "Được."
Ngày 7 tháng 5 năm Vĩnh Minh thứ 26.
Ngày thứ hai sau khi ngân hàng khai trương, người người vẫn tấp nập như cũ, sau khi ngân hàng mở cửa, bên ngoài liền xếp thành hàng dài chờ đợi làm nghiệp vụ.
Có rất nhiều người chen chúc ở bảng thông báo bên ngoài, còn chưa tới gần đã nghe thấy người kinh hô...
"Cái gì? Chỉ mới một ngày đã bán được năm mươi vạn lượng quốc trái, chỉ còn lại có bảy trăm năm mươi vạn lượng?"
Trong thoáng chốc, rất nhiều người chen qua đó.
"Ta còn tưởng không ai mua chứ, vì sao lại có nhiều người mua quốc trái như vậy?"
"Bởi vì lợi tức cao, hơn nữa bọn họ tin tưởng triều đình không có khả năng quyt tiền dân chúng."
"Có rất nhiều thế gia đã mua, có lẽ là ủng hộ triều đình? Dù sao bọn họ cũng không thiếu tiền."
"Ta ngược lại nghe được một tin tức, hôm nay trên triều, Hoàng thượng hỏi hai vị hoàng tử cùng với Cẩn Vương về chuyện quốc trái, bọn họ đều nói quốc trái liên quan đến triều đình, là triều đình vay tiền, triều đình nhất định phải đúng hạn trả theo lợi tức. Hoàng thượng lúc ấy đã nói, nếu người thừa kế của Hoàng thượng không chịu trả, vậy thì không xứng làm vua, chuyện này ngày mai khẳng định sẽ lên báo."...
Còn có rất nhiều người đang vây xem, khi có người cười lớn từ ngân hàng đi ra, bọn họ lập tức liền chú ý tới.
"Vị công tử này, ngươi cười cái gì?" Có người hỏi.
Người nọ cười hắc hắc: "Hôm qua phụ thân ta cho ta một trăm lượng, bảo ta chọn mua lễ vật cho gia gia, ta hôm qua lười mua nên gửi tiền vào ngân hàng. Hôm nay lấy ra đi mua lễ vật, không chỉ còn một trăm lượng, còn nhiều hai đồng tám, ngân hàng làm tròn cho ta thành ba đồng!"
Trên tay hắn đang mân mê ba đồng tiền kia, vô cùng thích chí.
Hắn không thiếu ba đồng, nhưng có ba đồng từ trên trời rơi xuống đương nhiên là vui vẻ.
Hôm qua hắn chẳng qua là lười đi mua lễ vật mới đi gửi ngân hàng, hôm nay không chỉ có thể tùy thời lấy ra, lại còn nhiều hơn mấy đồng, thấy thế nào cũng là mình chiếm tiện nghỉ của ngân hàng, hắn vui vẻ ra mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-585.html.]
Rất nhiều người nhìn chằm chằm ba đồng trên tay hắn, thập phần động tâm.
Bọn họ không có một trăm lượng, nhưng bọn họ có thể gửi định kỳ rồi lấy ra a...
Trên trà lâu.
Một đám thương nhân chờ thị trường giao dịch chính thức khai trương cũng đang bàn tán sôi nổi về chuyện ngân hàng, tính toán một hồi cảm thấy gửi ngân hàng rất có lời, bèn quyết định trong thời gian ở lại kinh thành chờ thị trường giao dịch sẽ đi ngân hàng gửi tiền.
Một đám người rầm rộ chạy tới ngân hàng.
Theo tin tức truyền ra, cũng dẫn đến người ở cửa ngân hàng càng ngày càng nhiều, hàng người càng ngày càng dài.
Có nhiều người gửi tiết kiệm ngân hàng làm cho bách tính cảm thấy rất an tâm, bản thân tiết kiệm cũng không sợ hãi.
Ngân hàng cũng rất hiểu chuyện, hôm nay liền đổi cho bọn họ vài nhân viên nam.
Có người đi vào liền nói: "Ta không muốn nữ tử giải quyết cho ta, ảnh hưởng thuần phong mỹ tục!"
Vì thế, lão già cứng nhắc này được nhân viên nam phục vụ như ý nguyện...
"Ký tên ở đây, sau đó ấn dấu tay." Nam nhân viên mỉm cười, thái độ cũng xem như nhiệt tình.
"Cái gì?"
"Ký tên ở đây, ở đây ấn dấu tay." Nhiệt tình của nhân viên nam giảm bớt một chút.
"Ký tên ở đây? Ta không biết viết chữ!"
"Vậy ấn dấu tay." Nam nhân viên ngay cả nụ cười trên mặt cũng biến mất, kiên nhẫn dần dần tiêu hao.
"Được."
"Ai nha, ngươi ấn sai rồi, ta không phải nói cho ngươi rồi sao?! Ấn chỗ này! Chỗ này!!" Kiên nhẫn hoàn toàn cạn kiệt, nam nhân viên trở nên nóng Lão già bĩu môi, vô cùng bất mãn: "Ngươi hung dữ cái gì, sai rồi thì viết thêm một tờ nữa, nhanh lên."
Nhân viên nghiệp vụ kia quả thực không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, trực tiếp đen mặt,"Viết tờ khác rất phiền toái, ngươi không thể nhìn cho kỹ rồi ấn sao? Ngươi phiền thật đó, đằng sau còn rất nhiều người xếp hàng..."