Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 584
Cập nhật lúc: 2024-11-15 10:27:42
Lượt xem: 3
Tuy rằng lợi tức ít, nhưng qua mấy ngày cũng có thể thêm được mấy văn tiền, bất cứ lúc nào cũng có thể rút.
Lúc này đến lượt bọn họ.
Nhân viên phục vụ ở cửa cười hỏi: "Xin chào, xin hỏi làm nghiệp vụ gì?"
Lão Chu còn chưa mở miệng, bên trong có người làm xong nghiệp vụ, cầm một tờ đơn, vui vẻ đi đến quầy lớn bên cạnh, người trực ở quầy liền cho người nọ một túi muối nhỏ.
Lão Chu và thê tử cả kinh.
Thê tử hỏi: "Còn được tặng đồ sao?"
Nhân viên nghiệp vụ cười nói: "Bây giờ đang có chính sách khuyến khích, mua quốc trái đều có quà tặng."
Lão Chu và thê tử liếc nhau.
Lão Chu hỏi: "Quốc trái thật sự có thể trả lại cho chúng ta sao, nếu như đổi Hoàng đế, hoặc chúng ta c.h.ế.t đi cũng được trả lại?"
Thê tử vội kéo lão Chu lại.
Lão Chu cũng rất cố chấp.
Nghiệp vụ viên ngược lại không ngoài ý muốn, khẽ mỉm cười: "Chỉ cần quốc gia vẫn còn, ngân hàng vẫn còn, quốc trái sẽ được trả lại, đây là lời hứa của Hoàng thượng và Dung thế tử, quốc trái dài nhất cũng chỉ có ba năm."
"Quốc trái cũng giống như tiền gửi định kỳ, sẽ cho ngươi một tờ chứng từ chống hàng giả, loại chứng từ này không thể sao chép, bên trên sẽ đăng ký tên và hộ tịch của người mua, cùng với số lượng tiền gửi hoặc quốc trái, ngân hàng cũng sẽ lưu lại một tờ chứng từ tương tự."
"Nếu ngươi còn sống, bản thân cầm biên lai liền có thể đến đổi tiền, nếu ngươi bị bệnh không thể xuống giường hoặc là qua đời, thân thuộc trực hệ của ngươi có thể cầm biên lai và giấy chứng tử của ngươi ở nha môn đến ngân hàng đổi tiền."
"Ngoài ra, nếu có tình huống đặc biệt khác đều có thể báo cho ngân hàng, ngân hàng sẽ xử lý."
Phương diện nào cũng đều suy nghĩ chu toàn, lão Chu và thê tử không ngừng gật đầu.
Thê tử nắm lấy tay lão Chu "Hay chúng ta mua một năm trước đi " Với tuổi tác và sức khỏe của bọn họ, một năm sau khẳng định vẫn còn khỏe.
Lão Chu cắn răng, gật đầu: "Được, vậy mua một năm!"
Đứa nhỏ nhà bọn họ còn chưa lớn, một năm này cũng không có vấn đề cần dùng tiền, hơn nữa bọn họ còn đang kiếm tiền, trừ ra mười lượng bạc cũng còn có tiền khẩn cấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-584.html.]
Mười lượng này để cũng là để, không bằng mua quốc trái, một năm sau chính là mười lượng bốn trăm văn!
Lời bốn trăm văn cũng không ít.
Hai người đi mua quốc trái, nhân viên nghiệp vụ là một cô nương tính tình rất tốt, cười hỏi bọn họ: "Xác định mua quốc trái sao? Ta nhất định phải nhấn mạnh với mọi người, quốc trái thời gian ngắn nhất là một năm, trong vòng một năm tuyệt đối không thể lấy lại."
"Chúng ta biết rồi, xác định muốn mua quốc trái."
"Vậy hai người có giữ lại tiền sinh hoạt không? Không nên đem hết tiền mua quốc trái, tránh cho cuộc sống túng quấn, quốc trái thích hợp cho người dư dả tiền bạc đi đầu tư." Nhân viên tiếp tục nhắc nhở.
Hai người liếc nhau, ngược lại càng thêm an tâm.
Quá trình làm việc rất phức tạp, dù sao tất cả đều là viết tay, nhưng nữ tử tốc độ viết chữ rất nhanh, chữ viết rõ ràng, rất nhanh đã thực hiện xong nghiệp vụ mua quốc trái.
Cô nương đưa cho họ một tờ giấy được đóng nhiều con dấu đặc biệt.
Lão Chu cầm hóa đơn nhìn kỹ một chút, nhờ có tiên thái tử mà hắn cũng biết chữ, cho nên có thể xem hiểu mặt trên viết cái gì, cũng có thể nhìn thấy có những con dấu gì.
Có bốn con dấu, mặt sau tờ giấy cũng có.
Mặt trước là con dấu của ngân hàng và Hộ bộ, mặt sau là con dấu của Dung Chiêu và Vĩnh Minh Đế.
Nhất thời, lão Chu an tâm, hai người cẩn thận cất hóa đơn, cao hứng hưng đi lĩnh đồ vật, bọn họ mua mười lượng bạc quốc trái, cho nên có một túi đường nhỏ, cái này tốt hơn muối, hai người vui vẻ rời khỏi ngân hàng.
"Tốt quá, không chỉ có thể sinh tiền mà còn được nhận đường nữa."
"Đúng đó, lão Chu ta ai không tin, nhưng An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, còn có Hoàng thượng thì ta rất tin tưởng, trên hóa đơn còn có con dấu của bọn họ!"
"Như vậy tốt quá, một năm sau chúng ta sẽ tới đổi tiền nếu có thể tích góp được tiền, chúng ta lại gửi linh hoạt, khi nào cần thì đến lấy."
"Có lý, ngân hàng cái gì cũng tốt, chẳng qua để nữ tử giúp chúng ta làm nghiệp vụ, có vẻ không thỏa đáng lắm..."...
Người cảm thấy nhân viên ngân hàng là nữ tử không tốt, không chỉ riêng các bách tính.
Ngày đó Ngu Hoài đã phản ứng: "Dung đại nhân, rất nhiều người đều nói nữ tử làm nghiệp vụ viên không tốt, thậm chí còn có thương nhân nói đây là điểm xấu, bảo chúng ta nhanh chóng thay đổi, phải làm sao bây giờ?"
Bất kể là biên tập tòa soạn báo hay trưởng thương hội, những nữ tử này đều không thường xuất hiện ở trước mặt người khác, cho nên mọi người rất nhanh cũng quên ở sau đầu.
Nhưng nhân viên ngân hàng mỗi ngày đều đi làm, phải tiếp xúc với vô số người, cũng có vài người cổ hủ không vui.