Quan viên Hộ bộ sửng sốt.
Lập tức một chủ sự lên khách khí : "Không Dung đại nhân hạ quan gì?"
Vấn đề mấu chốt a.
Dung Chiêu: "Kiếm tiền."
Cô tiếp tục thúc giục: "Nhanh lên, nhanh lên, hôm nay bận lắm."
Mọi : "..."
Bọn họ .
Hiện giờ Hộ bộ dù vẫn là địa bàn của Từ thượng thư, nhưng lúc Từ thượng thư ở đây, bọn họ , cự tuyệt như thế nào...
Dung Chiêu lạnh mặt, chắp hai tay lưng: "Sao? Lời tác dụng?"
Cô lạnh: "Các ngươi hẳn đều Hoàng thượng bảo cái gì , Hoàng thượng ngày đêm trông mong, các ngươi còn chịu phối hợp, nếu Hoàng thượng tức giận, cũng chỉ thể..."
"Đi, chúng theo Dung đại nhân." Mọi lập tức đáp ứng.
Ai bảo Dung Chiêu là thượng quan chứ?
Ai bảo cô dùng Hoàng đế uy h.i.ế.p bọn họ chứ?
Dung Chiêu mang theo một nửa của Hộ bộ rời , mắt thấy sắp rời khỏi Hộ bộ, nôn nóng hỏi: "Dung đại nhân, chúng rốt cuộc cái gì?"
"Các ngươi sẽ ."
"Đại nhân, Hộ bộ thiếu tiền cũng dùng biện pháp chính quy..."
".. Không cướp bóc, là chuyện ."
Cả đám ngẩn .
Nửa canh giờ .
Hai chủ sự Hộ bộ mặt đỏ bừng, tay cầm một lá cờ thưởng, thất tha thất thểu theo Dung Chiêu bước trong nhà của một thương nhân họ Giả.
Phía , những quan viên Hộ bộ khác đều cúi đầu xuống đất.
Dung thị lang rốt cuộc gì! Lại để cho một đám quan viên Hộ bộ bọn họ chạy đến nhà thương nhân nộp nhiều thuế khen thưởng...
Bọn họ còn mặc quan phục!
Mất mặt al!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-540.html.]
Cùng lúc đó ở Hộ bộ.
Từ thượng thư trầy da tróc vảy cả buổi chiều, miệng khô lưỡi khô, rót một bình nước lớn định uống, lúc mới rảnh rỗi chú ý tình huống Hộ bộ.
Tuy nhiên...
Người ?
Người của Hộ bộ ?!
Một đám trong Hộ bộ của lão ?!...
Ngày thứ hai.
Từ thượng thư mang theo một đám quan viên Hộ bộ lên triều tìm Vĩnh Minh Đế tố khổ.
Những quan viên Hộ bộ xúc động tố cáo...
"Hoàng thượng! Dung thị lang để chúng thần tặng cờ thưởng gì đó cho những thương nhân , còn khua chiêng gõ trống, thật sự là quá mất mặt!"
" Hoàng thượng, hôm qua nhiều dân chúng đều tới vây xem, thật sự là mất mặt quan viên triều đình."
"Hắn còn bắt chúng tự tay treo cờ thưởng cho thương nhân, ở cờ thưởng còn con dấu của Hộ bộ!"
"Hoàng thượng!! Người nhất định chủ cho chúng thần aI"
"Cái gì? Vì khuyên á? Khuyên a! Dung thị lang là tam phẩm, chúng thần nào dám phản kháng!...
Đám phẫn nộ, hận thể chửi ầm lên với Dung Chiêu.
Thế đạo hiện tại, địa vị quan viên cao hơn thương nhân, đừng cái gì khua chiêng gõ trống đưa cờ thưởng, cho dù ngày thường gặp mặt, những thương nhân dù tiền cũng cúi đầu khom lưng với bọn họ.
Đây là mặt mũi của các sĩ phu, hôm qua Dung Chiêu thật sự giẫm lên đuôi của bọn họ.
Bên cạnh Lộc vương, Cẩn vương Bùi Hoài Bi mang theo ý , sâu trong đôi mắt vài phần bất đắc dĩ. tài, cũng quả thật chút bản lĩnh, nhưng chính là việc vô độ.
Nhìn xem, cái chọc giận khác ?
Quả nhiên, nhiều đại thần trong triều đều vui.
Từ thượng thư tiến lên một bước, cả giận : "Cầu Hoàng thượng nghiêm trị Dung thị lang! Hôm qua thần về Hộ bộ, trong Hộ bộ đều Dung thị lang mang hết, còn chuyện như , Hoàng thượng, Hộ bộ chúng dám giữ như !"
Lão tiến lên, trực tiếp dập đầu, hiển nhiên tức giận.
Vĩnh Minh Đế cũng chút vui, thản nhiên : "Dung Chiêu ?"
Tiểu triểu hội yêu cầu tất cả quan viên trình diện, nhưng vì quyền lợi, vì xoát cảm giác tồn tại, cũng là vì tranh thủ lợi ích, chỉ cần tư cách lên triều thì tất cả đều mặt.