Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 274
Cập nhật lúc: 2024-11-04 15:49:54
Lượt xem: 6
Mi tâm có nốt ruồi son càng tăng thêm bảo tướng phật quang, giống như trích tiên trìu mến thế nhân.
Bùi Khâm nhìn Dung Chiêu, nhiệt tình trong mắt càng thêm nồng đậm.
Đây là hoàng tử phi hắn chọn.
Hoàng đế sủng ái hắn, những năm này hắn tuy rằng hoa tâm, nhưng vẫn không chịu cưới chính phi, chính là bởi vì yêu cầu cực cao.
Hiện giờ Dung Chiêu là nữ lang, Bùi Khâm chỉ cảm thấy cô là hoàng tử phi mà hắn chờ đợi.
Bùi Ngọc còn nhớ Dung Chiêu từ chối biểu muội Lưu Uyển Quân của mình, thái độ với cô rất bất mãn, hừ lạnh một tiếng: "Dung thế tử đây là làm gì? Chẳng lẽ muốn chế biến thức ăn trước mặt chúng ta?"
Dung Chiêu cười nói: "Tam hoàng tử chớ vội, chúng ta chờ xem."
Bồi bàn mang đến bốn cái ghế đặt ở trước lò nướng, ở giữa còn đặt một cái bàn dài, giúp cho ghế ngồi không cách quá gần bếp lò, cũng không quá xa không có hơi ấm.
Đã qua trận tuyết đầu tiên, tháng mười ở ngoài trời rất lạnh.
Sau khi đầu bếp đốt than, chung quanh lập tức ấm áp lên, trong gió lạnh vây quanh lò nướng, cảm giác rất mới lạ.
Dung Chiêu giơ tay: "Ba vị điện hạ, mời ngồi."
Bùi Khâm là người đầu tiên ngồi xuống, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, vẻ mặt tươi cười: "A Chiêu, mau tới đây ngồi."
Dung Chiêu không nhúc nhích, ý bảo hai vị điện hạ khác ngồi trước.
Nhị hoàng tử Bùi Tranh nhíu mày, hắn không quen với trường hợp này, có chút muốn rời đi, nhưng vẫn muốn xem Dung Chiêu có mục đích gì quan trọng, cho nên rốt cuộc lựa chọn ngồi xuống.
Bùi Ngọc mặc dù không tình nguyện nhưng cũng an vị.
Lúc này Dung Chiêu mới ngồi xuống.
Trời đã tối, các bồi bàn thắp đèn, từng chiếc đèn lưu ly chiếu sáng cả sân thượng như ban ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-274.html.]
Đầu bếp bắt đầu nướng thịt, nhiệt độ than lửa lan toả, đồng thời mùi thịt nướng cũng bắt đầu phảng phất.
Bùi Ngọc lúc này liền cười châm chọc: "Thật sự chế biến ngay tại chỗ, đây là thứ Dung thế tử muốn chiêu đãi chúng ta sao?" Bùi Khâm lập tức phản bác: "Ta cảm thấy rất tốt, rất mới mẻ, hơn nữa mùi còn rất thơm, thời tiết này ngồi cạnh bếp lò ăn thịt nướng, làm thêm vài hớp rượu có gì không tốt?"
Bùi Ngọc: "Thô tục."
Bùi Khâm: "Đại tục tức đại nhã, hoàng huynh, ngươi tục khí rồi."
Mắt thấy hai người sắp cãi nhau, Bùi Tranh quay đầu nhìn Dung Chiêu, mặt không chút thay đổi: "Ngươi muốn hẹn gặp ba người chúng ta rốt cuộc là có chuyện gì? Đừng nói là vì để ăn những món này?"
Thái độ của bọn họ với Phúc Lộc Hiên không tệ, nhưng cũng không đến mức sỉ mê.
Đầu là người làm đại sự, tự nhiên lấy đại nghiệp làm trọng.
Hôm nay sóng ngầm trong kinh bắt đầu khởi động, ba vị hoàng tử tranh đoạt vị trí thái tử ngày càng hung tàn, ngoại trừ phái trung lập, rất nhiều người đều đã chọn xong chỗ đứng, hiện tại ngay cả phái trung lập cũng có người bắt đầu lựa chọn "Tiềm Long" đặt cược.
Dung Chiêu vốn là đối tượng ba người bọn họ lôi kéo, hôm nay cùng lúc hẹn gặp ba người bọn họ, rốt cuộc là chuyện gì?
Nếu như không phải cô hẹn ba người cùng lúc, khiến cho bọn họ vô cùng tò mò, có lẽ bọn họ cũng sẽ không đến đầy đủ như vậy.
Dù sao các hoàng tử cũng không phải đều nguyện ý cho Dung Chiêu mặt mũi.
Chẳng lẽ sau khi bị ám sát, hành sự vô độ?
"Đương nhiên không phải." Dung Chiêu cười lắc đầu.
Dưới ánh đèn, đôi mắt cô lấp lánh cực kỳ xinh đẹp, khóe miệng khẽ nhếch, nốt ruồi đỏ giữa lông mày nhảy múa: "Ta chỉ cảm thấy bàn chuyện làm ăn với ba vị hoàng tử vẫn nên có chút không khí, hiện giờ như vậy là tốt rồi."
Ba người đồng thời ngẩn ra.
Bàn chuyện làm ăn?
Lúc này, đầu bếp nướng xong đĩa thịt nướng đầu tiên, đặt ở trước mặt bọn họ, rắc lên rất nhiều gia vị, thịt nướng thơm đến mức làm người ta nhỏ dãi, bồi bàn rót nước trà cho bọn họ.
Dung Chiêu cầm lấy một xâu thịt nướng, cắn một miếng, nuốt xuống, gật gật đầu, lúc này mới mở miệng: "Đúng vậy, hôm nay tìm ba vị hoàng tử là có một việc làm ăn muốn hợp tác với ba vị."