Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 251
Cập nhật lúc: 2024-11-03 09:01:54
Lượt xem: 6
Dung Chiêu: "Thật sự có người ám sát ngươi sao?"
Vừa nói xong, Vô Danh liền kéo Dung Chiêu nhảy xuống xe ngựa, hắn giật mạnh một cái, Dung Chiêu trực tiếp ngã xuống đất, ăn một miệng bụi.
Sau đó một hắc y nhân đánh úp tới, Vô Danh kéo cô né sang một bên, cánh tay Dung Chiêu cọ xát trên mặt đất, bị đá vụn cà rách da.
Phim truyền hình quả nhiên gạt người!
Xoay vòng vòng cái quần què, ôm eo bay tới bay lui không hề tồn tại, chỉ có bị người ta lôi kéo tránh né nguy hiểm, ăn đầy một họng bụi.
"Thế tử!"
Thạch Đầu lúc này đi tới, Dung Chiêu lập tức buông tay Vô Danh ra đứng lên, để Thạch Đầu bảo vệ cô lui về phía sau.
Những người này nếu là g.i.ế.c Vô Danh, cô ở lại bên cạnh Vô Danh chính là cản trở hắn.
Hơn nữa cô hoàn toàn không biết chiến đấu, trên người cũng không mang theo vũ khí, né tránh mới có thể bảo trụ tính mạng.
Chiến trường vẫn để lại cho Vô Danh đi.
Nhưng cô không ngờ mình đã rời xa vòng vây, mấy người công kích Vô Danh kia lại đồng thời buông tha Vô Danh, lập tức đuổi theo cô, đao kiếm đánh tới liên tiếp, sát khí đằng đằng.
"Phanh..."
Vô Danh từ phía sau đánh ngã Dung Chiêu, lại một tay kéo cô bị ngã đau đứng lên, giống như mang theo bao tải, vừa mạnh mẽ lui về sau, vừa dùng đao chống cự công kích.
Đồng thời, hắn còn nói một câu: "... Những người này tựa hồ là tìm ngươi."
Dung Chiêu: "..."
Cô nhìn ra rồi.
Phim truyền hình đúng là lừa người ta tới chết!
Sát thủ vậy mà không phải tìm Vô Danh đang ẩn giấu thân phận, bọn chúng đi tìm lương dân như cô?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-251.html.]
Không kịp nghĩ nhiều, Dung Chiêu nắm lấy góc áo Vô Danh, dưới điều kiện không ảnh hưởng đến chiến đấu của hắn, bám sát hắn, để hắn che chở. Cô cũng nhìn ra.
Thạch Đầu không lợi hại bằng Vô Danh.
Đồng thời, Dung Chiêu ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi...
Cô sơ suất một lần, chờ kiếp nạn này qua đi, cô muốn thuê một trăm bảo tiêu!!
Sát thủ tổng cộng có bốn người, một mình Vô Danh chống đỡ rất khó khăn, rất nhanh đã bị đả thương, đao kiếm sắc bén c.h.é.m lên người, bọn họ lại mặc áo vải, chỉ cần vạch một cái chính là một vết thương.
Sau khi Thạch Đầu phát hiện những người này đến vì thế tử, cắn răng, thay đổi sách lược, không còn muốn giành lại thế tử từ trên người Vô Danh nữa, hắn cầm đao vọt tới bên cạnh, đ.â.m điên cuồng về phía sát thủ.
Thạch Đầu là người hầu của Dung Chiêu, cũng có chút thân thủ, trên xe ngựa tự nhiên mang theo đao.
Lúc này hắn nắm đao điên cuồng chém, dư quang chú ý tới bên cạnh, đồng tử co rút, hô to: "Thế tử cẩn thận!"
Một sát thủ vòng ra sau đ.â.m về phía Dung Chiêu!
Vô Danh thân thể vừa chuyển, quần áo vải tung bay, đem Dung Chiêu chuyển ra sau lưng, đồng thời một cước đá bay tên đánh lén, nhưng lại cho tên đang chiến đấu với Vô Danh lúc trước cơ hội, đao sượt qua cánh tay Vô Danh, trong nháy mắt m.á.u tươi bốn phía.
Hai đánh bốn, Thạch Đầu có thể giữ chân một tên, nhưng Vô Danh không có biện pháp một chọi ba, nhất là hắn còn phải che chở Dung Chiêu.
Đao lần nữa c.h.é.m tới từ ba phía, những người đó giống như không cảm giác được đau đớn, một lòng một dạ muốn đạt thành mục đích, trên người m.á.u tươi đầm đìa nhưng vẫn còn công kích.
Trời càng ngày càng tối, gần như không thấy rõ, mà cục diện đối với đám người Dung Chiêu càng ngày càng bất lợi.
Vô Danh lắc mình tránh qua một tên, lại trở tay ngăn trở một tên khác, Dung Chiêu híp mắt nhìn thấy, nhấc chân đá về phía cổ tay người nọ.
Chân đau, tay đối phương cứng quá.
Phát hiện Dung Chiêu đạp hắn, người nọ lập tức vươn tay kia ra muốn bắt lấy Dung Chiêu, nhưng Dung Chiêu đã kịp thời rút chân về.
Vô Danh cũng xoay người, kéo Dung Chiêu lui về phía sau.
Dung Chiêu lảo đảo một chút, còn chưa đứng vững, Vô Danh lại kéo