Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 229

Cập nhật lúc: 2024-11-01 08:04:26
Lượt xem: 13

Trương Tam nghĩ tới đây, đột nhiên nói: "Giải thưởng mười vạn lượng của Dung Chiêu đúng là xứng đáng, có một đám đầu bếp lợi hại trong phủ, tùy tiện có thể làm ra đồ ăn ngon, nếu đệ có tiền..."

"Vậy đệ cũng xót của, mười vạn lượng nhiều lắm đó, chờ đồ của công xưởng Đoàn Đoàn làm ra vậy. Sau dưa chuột còn có đậu phộng và khoai lang, nghĩ đến là thấy chảy nước miếng."

Hắn chép miệng, rất là chờ mong.

Trương Trường Hành dùng ánh mắt cổ quái nhìn Trương Tam, chớp chớp mắt, tâm tình phức tạp,"Đệ tiếp nhận công việc mua sắm trong phủ cũng không phải chuyện xấu, hiện tại ngay cả việc nhà nông cũng rành rẽ."

"Tiếp xúc nhiều với nhân viên giao hàng nên biết thôi." Trương Trường Ngôn tùy ý nói, không để trong lòng.

Trương Trường Hành cũng có chút cảm khái.

Lão Tam nhà bọn họ trước kia là điển hình của hoa hoa công tử, tiêu tiền như nước, bằng không cũng sẽ không một lần bỏ hai vạn lượng hợp tác với Dung Chiêu.

Nhưng từ sau khi thiếu tiền, hắn không còn chơi bời sòng bạc thanh lâu nữa, không chỉ biết cách tiết kiệm, còn biết nhiều chuyện của dân chúng hơn, trước kia Trương Nhị cảm thấy Trương Tam không nên thân, à, hiện tại Trương thừa tướng cũng cảm thấy Trương Tam không nên thân.

Nhưng so với trước kia... Trương Tam thật sự thay đổi rất nhiều.

Trương Nhị trầm mặc.

Chính hắn hình như cũng thay đổi chút ít?

Vừa nghĩ tới đây đã nghe thấy trang viên phía trước truyền đến tiếng cười đùa náo nhiệt, toàn bộ Phúc Lộc Trang đều sôi trào, đồ ăn ngon liên tục được đưa vào yến tiệc.

Hai người tuy rằng rất thèm, nhưng đồng thời lại vui vẻ.

Phúc Lộc Trang của bọn họ làm ăn tốt thật.

Làm ăn tốt thì có nhiều tiền.

Trương Trường Ngôn vẻ mặt kiêu ngạo: "Cha còn nói đệ không theo kịp chuyện tốt, Phúc Lộc Trang lớn như vậy bày ra ngay đây, cái này còn không phải chuyện tốt?!"

Chỉ tiếc là không thể tùy tiện lấy ra khoe khoang. thân phận cổ đông của chúng ta có thể được tiết lộ rồi."

Trương Trường Ngôn mạnh mẽ gật đầu, cũng hy vọng ngày đó mau tới.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi tới đại sảnh Phúc Lộc Trang.

Dung Chiêu ngồi trước bàn đang viết viết vẽ vẽ, hai người lập tức nhấc chân nhanh chóng bước vào.

Dung Chiêu cũng không ngẩng đầu: "Đến rồi?"

Trương Trường Hành lộ ra nụ cười: "Đến rồi, chúng ta đến nhận hoa hồng tháng này."

Trương Trường Ngôn nheo mắt tỏ vẻ nghi ngờ: "Ngươi không phải là không muốn đưa tiền cho chúng ta đó chứ?"

Tiền hoa hồng lần trước cũng không rơi vào tay hắn, trải qua gần nửa năm khổ cực, hắn luôn cảm thấy Dung Chiêu không thể nào sảng khoái chia hoa hồng cho bọn họ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-229.html.]

Ảo tưởng kỳ lạ.

Dung Chiêu ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi nhìn hắn, thanh âm thản nhiên: "Ngươi nhìn kiểu gì ra ta không muốn đưa cho ngươi? Cầm tiền đi tìm Đoàn Đoàn mua hạch đào ăn đi."

Hắn đoán đúng rồi, cô quả thật có chút không muốn đưa.

Chẳng qua hiện tại đưa cho hắn, tương lai cũng không phải không có cách lấy về.

Trương Trường Ngôn: "... ?"

Hắn ngẩn người, mờ mịt mở miệng hỏi: "Vì sao?"

"Bổ não." Dung Chiêu cầm lấy biên lai bên cạnh đưa cho bọn họ: "Ngươi ngu quá."

Trương Trường Ngôn: "!II"

Hắn tức giận nha.

Trương Trường Ngôn muốn bùng nổ, nhưng Trương Trường Hành đã kích động tiến lên liếc nhìn biên lai, lập tức vẻ mặt hưng phấn, hai mắt trừng lớn, chà xát tay...

"Một tháng đã có hơn sáu ngàn lượng?! Tốt quá rồi!"

Lần trước là hơn tám ngàn lượng, nhưng đó là tiền của hai tháng cộng lại.

Hắn vốn cho rằng tháng này sẽ ít hơn rất nhiều, dù sao đã có rất nhiều người đặt bàn trước không nghĩ tới lại cao hơn nữa, Dung Chiêu nhẹ nhàng trả lời: "Bởi vì Phúc Lộc Trang lại mở chi nhánh mới, cho nên có thể tiếp đãi thêm nhiều khách nhân, tháng này chia hoa hồng mới nhiều như vậy, sổ sách ở đây ngươi có muốn xem không?"

Cô ngược lại không có mập mờ số tiền này, tới số lẻ cũng thanh toán cho bọn họ.

Trương Trường Hành cầm bút ký tên, lắc đầu: "Không cần, chúng ta tin Dung thế tử."

Chủ yếu là một tháng chia hoa hồng hơn sáu ngàn lượng là rất nhiều, không cần lo lắng bị người ta mập mờ, huống hồ bọn họ mỗi lần thiếu tiền đến cực điểm đều sẽ đến Phúc Lộc Trang xem sổ sách, biết sẽ không có sai sót.

Trương Trường Ngôn vẫn nghi ngờ nhìn Dung Chiêu.

Tiền này...

Cầm sảng khoái như vậy sao?

Mãi cho đến khi ký tên xong, Trương Trường Ngôn vẫn có cảm giác cực kỳ không chân thật.

Đợi đến khi Dung Chiêu sai người đưa ngân lượng cho bọn họ, lại sai người "đưa" bọn họ ra ngoài, hắn sờ sờ ngân lượng nhiều lần, rốt cục mới xác định...

Dung Chiêu sảng khoái chia hoa hồng cho bọn họ.

Tháng trước lúc thanh toán cũng rất sảng khoái, chỉ có tháng đầu tiên là không sảng khoái, chẳng qua khi đó Dung Chiêu quá bận rộn, hơn nữa chưa phải cuối tháng nên không dễ tính toán sổ sách, việc này cũng có thể lý giải.

Trương Trường Ngôn: "Trước kia đệ thật sự đã hiểu lầm A Chiêu, hắn quả thực không phải loại người gian manh, tháng đầu tiên không cho đệ chia hoa hồng cũng không phải cố ý, huynh xem, lần sau hắn rất sảng khoái chia hoa hồng cho chúng ta."

Trương Trường Hành mạnh mẽ gật đầu: "Đương nhiên rồi, Dung thế tử là người sảng khoái, thật sự coi chúng ta là huynh đệ. Hơn nữa Lưu Ly Mộng Cảnh khẳng định không chỉ tiêu phí hai vạn lượng, nói bốn vạn lượng, năm vạn lượng còn có lý, hắn lại dựa theo tỉ lệ cũ chia hoa hồng cho chúng ta..."

Loading...