Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 205
Cập nhật lúc: 2024-10-31 14:50:03
Lượt xem: 8
Thế nhưng, ngày hôm nay phố lớn ngõ nhỏ đột nhiên xuất hiện một đám người mặc quần áo giống nhau như đúc.
Họ mang theo những "tờ rơi" quen thuộc, đi khắp mọi ngõ ngách.
"Trịnh Trụ Tử?!" Trong một con hẻm nhỏ, có người quen biết bọn họ ngạc nhiên hô to.
Người nọ chính là người bán hàng rong Trịnh Trụ Tử.
Y phục trên người hắn là vải xám viền xanh, sau lưng thêu hai chữ "Đoàn Đoàn" màu lam, trên đầu đội mũ vải xám mỏng manh, phía trước mũ vải cũng thêu hai chữ "Đoàn Đoàn".
Đại khái là do quần áo chế tác tốt, cho dù là chữ thêu cũng rất đẹp mắt, quần áo mới tôn lên khí chất của Trịnh Trụ Tử, cả người nhìn rất tỉnh thần, khác xa lúc trước.
"Ngươi mặc quần áo gì vậy?"
"Đoàn Đoàn? Chẳng lẽ ngươi đi làm công cho Dung thế tử?"
"Ta đã nói lâu rồi không gặp ngươi, hóa ra là phát tài nên không đi bán hàng rong nữa."
"Ai nha, gần đây không thấy người bán hàng rong đâu!"...
Hàng xóm láng giềng đua nhau nói rất náo nhiệt, thậm chí còn bỏ qua Trịnh Trụ Tử.
Nhưng Trịnh Trụ Tử cũng không hề mất kiên nhẫn, vẫn cười vô cùng sáng lạn, bầu không khí rất hòa nhã.
Chờ mọi người cười nói xong, Trịnh Trụ Tử mới nói: "Đúng vậy, ta hiện giờ làm nhân viên giao hàng ở Đoàn Đoàn, sau này con phố này đều do ta phụ trách, ta mỗi ngày đều đi qua đây, các vị cần gì đều có thể tìm ta đặt hàng."
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-205.html.]
Đặt hàng? Đoàn Đoàn là làm cái gì?
Như là biết bọn họ nghỉ hoặc, Trịnh Trụ Tử phát tờ rơi quảng cáo, lần lượt giới thiệu, thanh âm mang theo tiếng cười...
"Phía trên là phạm trù nghiệp vụ của Đoàn Đoàn chúng ta, Đoàn Đoàn chúng ta không chỉ có thể đặt hàng các món điểm tâm của Phúc Lộc Hiên, giao hàng miễn phí đến tận nhà, còn có thể đặt hàng bất cứ thứ gì trong kinh thành, phí giao hàng cực thấp, tiêu chuẩn thu phí có liên quan đến số lượng,kích thước chi tiết cụ thể đều ở cuối tờ này" "Đồng thời Đoàn Đoàn chúng ta còn nhận gom đơn mua đồ, ví dụ như quà mừng khai trương của chúng ta có một lô vải chất lượng rất tốt, nếu gom mua chung, giá chỉ cần bốn văn một thước, so với giá thị trường ít hơn ba mươi phần trăm, còn có các loại hạt ngũ cốc, giá cả thấp hơn giá ngày thường mười đến hai mươi phần trăm."
"Ngoài ra, nếu các ngươi muốn mua hàng hóa khác cũng có thể nhờ người giao hàng, chờ chúng ta tổng hợp thông tin và số lượng đầy đủ sẽ đặt mua, đại khái cũng có thể thấp hơn giá thị trường từ mười đến hai mươi phần trăm."
"Đoàn Đoàn có rất nhiều loại nghiệp vụ, trước mắt đang trong thời gian mở rộng, sau này còn có thể bổ sung thêm, có tin tức gì ta sẽ nhanh chóng thông báo cho các vị."
Trịnh Trụ Tử cười nói hết những lời này, hắn vốn là người bán hàng rong, tuy nói không biết buôn bán lớn, nhưng giao lưu mua bán cơ bản không có vấn đề, lại được "huấn luyện" nhiều ngày, nói chuyện càng có trật tự rõ ràng.
Lời vừa dứt, mọi người ngẩn ra.
Lập tức ong một tiếng, bọn họ vây quanh Trịnh Trụ Tử mồm năm miệng mười.
"Vải bố bốn văn?! Chỗ nào bán vậy?"
"Chất lượng có tốt không, có khuyết điểm gì không?"
"Gom đơn là gì, tìm ngươi mua thật sự có thể rẻ hơn giá thị trường?...
Dân chúng không quá quan tâm việc mua hàng giùm, chỉ quan tâm có thể nhận được lợi ích thực tế hay không.
"Chất lượng rất tốt, chỉ là ông chủ cửa hàng vải muốn bán mớ hàng tồn kho đi, vốn bị thương nhân khác nhắm tới, muốn ép giá mua về bán với giá cao. Đoàn Đoàn chúng ta liền mua lại bán với giá thấp. Nếu muốn thì đăng ký, ngày mai chúng ta sẽ giao tới cửa."
Trịnh Trụ Tử kiên nhẫn trả lời từng người một: "Bắt đầu bán từ ngày mai, hôm nay đăng ký số lượng hàng hóa mà mọi người cần. Gom đơn là thể theo nhu cầu mua sắm của mọi người, chúng ta tìm ông chủ bán sỉ, có thể hạ thấp giá cả. Tuy nhiên có rất nhiều hàng hóa chúng ta không nhận, hàng hóa có thể nhận đều viết trên giấy."