Vốn tưởng rằng Phúc Lộc Hiên khi khai trương thể yên tĩnh một chút, kết quả vẫn như ban đầu.
Dung Chiêu thật sự quá nhiều hoạt động.
Trương thừa tướng mất hứng: "Chuyện của Ngũ hoàng tử giúp tạm thời an một thời gian, Phúc Lộc Hiên bốn vị vương áp trận, ngăn cản e rằng chỉ thể bắt đầu từ Phúc Lộc Trang..."
"Phụ !" Trương Trường Hành trừng mắt, đột nhiên mở miệng cắt ngang,"Chúng bây giờ nên hành động thiếu suy nghĩ."
Nói giỡn chắc, thể động thủ với Phúc Lộc Trang của ?!
Tiền đưa , cũng lên chung thuyền với Dung Chiêu, bốn vạn lượng a, thể trôi theo dòng nước?
Trương Trường Ngôn gật đầu đồng ý.
Trương thừa tướng cau mày, lời nếu là lão Tam , lão khẳng định lập tức trách mắng, nhưng đây là lão Nhị, lão hỏi: "Vì ?"
Trương Trường Hành vẻ mặt nghiêm túc: "Lúc tay với Phúc Lộc Trang cũng thành công, hiện giờ Phúc Lộc Trang vững mạnh, chỉ sợ động thủ cũng tác dụng, căn bản ảnh hưởng đến việc ăn của Phúc Lộc Trang."
Trương Trường Ngôn phối hợp: " , hơn nữa cho dù thật sự phá hư việc ăn của Phúc Lộc Trang, Dung Chiêu vẫn còn Phúc Lộc Hiên, đó mới là căn cơ của ."
Trương thừa tướng tuy rằng bất mãn hai đứa con trai ngăn cản , nhưng chung quy hai đạo lý.
Lão hừ lạnh một tiếng: "Các ngươi Dung Chiêu động tĩnh lớn như mà tức giận?"
Trương Trường Hành: "Tức giận."
Trương Trường Ngôn: "Vô cùng tức giận."
Trương Trường Hành vẻ mặt nghiêm túc: " chẳng qua chỉ là châu chấu thu, nhảy nhót bao lâu, chờ Ngũ hoàng tử định, chúng sẽ lập tức sắp xếp cho bọn họ gặp mặt... Đến lúc đó sẽ điều tra chuyện lúc ."
Trương Trường Ngôn: "Không sai, thậm chí thể liên hệ chuyện của Trịnh phi với Dung Chiêu, khiến Ngũ hoàng tử tức giận."
Trưng thìa tướng châm rãi naât đầu. Điều cũng lý, hiện tại bởi vì Ngũ hoàng tử gặp phiền toái cho nên chuyện của Dung Chiêu mới gác , chờ khi giải quyết xong, phiền toái của Dung Chiêu chỉ sợ sẽ trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-190.html.]
Vì , lão suy nghĩ một chút mới : "Vậy tiên gác chuyện của Dung Chiêu qua một bên, gần đây triều..."
Lão đến đại sự trong triều, đây là sân nhà của Trương Trường Tri và lão, Trương Trường Ngôn tự giác rụt , Trương Trường Hành đây còn thể tham dự, lúc cũng tham gia.
Hắn và Trương Tam lui sang một bên, trao đổi ánh mắt.
Đợi đến khi kết thúc, hai vội vã rời khỏi thư phòng, tụ một chỗ nhỏ giọng thì thầm...
"Nhị ca, đưa chủ ý đối phó Dung Chiêu? Nếu Dung Chiêu xui xẻo, tiền của chúng lấy ?"
"Ta chỉ là như , đến lúc đó hẹn bọn họ gặp mặt còn đều là hai chúng an bài?"
"Cũng đúng... Dung Chiêu bản lĩnh, nhưng cũng thật sự năng lực chuốc lấy phiền phức."...
Lại một lát , Trương thừa tướng từ bên ngoài trở về tìm ba bọn họ.
Trương Trường Tri: "Lão Nhị và lão Tam lấy tiền ngoài ăn ."
Trương thừa tướng lập tức nhíu mày: "Hai đứa nó gần đây xảy chuyện gì? Vì lúc nào cũng ăn ở ngoài?"
Trương Trường Tri lắc đầu, cũng cảm thấy kỳ quái: "Lúc lão Tam thích ăn ngoài, bây giờ lão Nhị cũng thích ăn ngoài."
Dừng một chút, bổ sung: "Có thể là vì trông chừng lão Tam."
Trương thừa tướng gật đầu, gì nữa.
Trương Trường Tri sờ cằm, lẩm bẩm: "Hai tên ... gần đây thật sự kỳ quái, xem để tâm trông chừng bọn chúng mới ."
Mà hai "kỳ quái" lúc đang chạy tới Phúc Lộc Trang ở thành tây.
Trên xe ngựa, Trương Trường Ngôn đưa bánh ngô cho Trương Trường Hành: "Nhị ca, ăn ?"
Trương Trường Hành vẻ mặt biến hóa: "Chúng lấy lý do ngoài ăn cơm, tuy tiền thể tiết kiệm, nhưng cũng đến mức ăn cái chứ?"