Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 176
Cập nhật lúc: 2024-10-31 08:20:00
Lượt xem: 18
Dừng một chút, Dung Chiêu bổ sung: "Chẳng qua khi đó nếu có người khác muốn nhập cổ phần Phúc Lộc Trang, chỉ sợ sẽ không thể giữ cổ phần cho hai vị, cho dù giữ lại một ít cũng phải tăng giá."
"Vì sao còn phải tăng giá?" Trương Tam sụp đổ.
Dung Chiêu: "Bởi vì Phúc Lộc Trang càng ngày càng tốt, càng ngày càng có nhiều người ý thức được Phúc Lộc Trang có thể kiếm tiền, Phúc Lộc Trang của chúng ta sẽ càng đáng giá, Tam công tử chớ nóng nảy, dù sao ngươi cũng có bốn mươi phần trăm cổ phần của Phúc Lộc Trang hiện tại."
Trương Tam làm sao có thể không nóng nảy?
Trương Nhị không có cổ phần lại càng nóng nảy, hắn cắn răng: "Chúng ta đầu tư!"
Trương Tam kinh ngạc nhìn hắn.
Trương Nhị hít sâu một hơi: "Người có tiền muốn tới nơi này tổ chức yến tiệc nhiều vô số, vụ làm ăn này tuyệt đối có lời, chúng ta lấy bốn mươi phần trăm cổ phần cũng không ít."
Trương Tam há miệng: "Nhưng... còn thiếu ba vạn lượng."
Hắn cũng muốn bốn mươi phần trăm cổ phần lắm chứ, nhưng hắn càng biết không có tiền là tư vị gì, hai vạn lượng đã giày vò hắn sắp chết, bây giờ lại thêm ba vạn?"
Cứu mạng.
Trương Nhị: "Gom thôi, hai huynh đệ Trương gia chúng ta còn sợ không gom nổi sao?"
Lúc này Dung Chiêu thở dài, đúng lúc mở miệng: "Quên đi, Tam công tử với ta là huynh đệ, Nhị công tử cũng tín nhiệm ta như thế, vậy cũng là huynh đệ của ta. Bốn mươi phần trăm cổ phần bốn vạn lượng, ta chịu chút thiệt thòi, các ngươi bù thêm hai vạn lượng là được."
Ánh mắt Trương Trường Ngôn sáng lên.
Trương Trường Hành càng kích động: "Thật sao?!"
Lập tức tiết kiệm được một vạn lượng.
Trương Trường Ngôn lúc trước hai vạn lượng mua bốn mươi phần trăm cổ phần đã là lời to, bây giờ cùng giá có thể mua cổ phần của toàn bộ Phúc Lộc Trang, Dung thế tử quả nhiên rất tốt với bọn họ.
Hai người bọn họ cũng không sợ sổ sách bọn họ vẫn biết tính. Bánh của Dung Chiêu, đúng là ăn xong còn có thể khen ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-176.html.]
Dung Chiêu tươi cười sáng lạn, mắt phượng cong cong: "Là thật, ai bảo chúng ta là huynh đệ chứ? Dung Chiêu đối đãi với huynh đệ không tệ, sau này chiếu cố lẫn nhau là được."
Trương Nhị không ngừng gật đầu: "Đúng đúng, chúng ta là huynh đệ, cái gì mà thù cũ của hai nhà Trương Dung chứ, tất cả đều là chuyện quá khứ, chúng ta sớm nên vứt bỏ hiểm khích lúc trước, xóa bỏ hết thảy ân oán."
Điểm ấy Trương Tam đồng ý, gật đầu: "Đúng vậy, phụ thân là người lòng dạ hẹp hòi."
Dung Chiêu đồng ý gật đầu.
Trương Nhị hít sâu một hơi, mặt mày hớn hở: "Vậy Dung thế tử nhanh chóng chuẩn bị mở Phúc Lộc Trang thứ hai, còn chúng ta đi gom hai vạn lượng."
Ánh mắt hắn nhìn về phía Trương Trường Ngôn ôm bạc, chậm rãi mở miệng: "Không, là hơn một vạn một ngàn lượng."
Trương Trường Ngôn: "?2?"
Hắn nuốt một ngụm nước miếng, nhìn Dung Chiêu lại nhìn nhị ca, lại nhìn tiền mình đang ôm.
Cho nên hắn rốt cuộc có tiền hay chưa?
Dường như nghĩ ra gì đó, Trương Tam không đồng ý: "Không được, đệ còn mượn tiền nặng lãi, phải trả cho bọn họ năm ngàn lượng, bằng không tiền lãi mỗi tháng cao cắt cổ."
Trương Nhị khoát tay: "Ta và đệ cùng trả, cổ phần là của chúng ta, nợ nần cũng là của chúng ta."
Hắn ngược lại không có suy nghĩ gạt tiền của đệ đệ, trên thực tế Trương Tam không có tiền bằng hắn, hai vạn lượng đầu tư kia Trương Tam đi mượn khắp nơi mới có được hơn một vạn tám ngàn lượng.
Mà Trương Nhị tốt hơn hắn rất nhiều.
Hiện nay bọn họ cùng xuất tiền, trên người Trương Tam có món nợ hơn một vạn lượng, vậy cũng là của hắn.
Trương Tam còn muốn nói gì nữa.
Trương Nhị nhấc hắn đứng lên, tay kia bưng mâm ngân lượng, may mà có ngân phiếu, nếu không hắn cũng không cầm nổi.
Trương Trường Hành: "Đi thôi, chúng ta trở về chuẩn bị tiền, để ta xem thi bên †a ruốt cuộc có thể có được bao nhiêu tiền. chúng †a tranh thủ gom được tiền, chi nhánh Phúc Lộc Trang mới có thể sớm khai trương."