Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mắc nợ trăm triệu lượng bạc, cả triều đình van xin ta đừng chết - Chương 169

Cập nhật lúc: 2024-10-31 07:23:38
Lượt xem: 11

Dung Chiêu mặt không đổi sắc: "Hôm nay tâm tình ta không tốt, nếu ngươi còn nói nhảm nữa, ta cũng không biết ta sẽ làm gì đâu."

Trong lúc nói chuyện, tầm mắt của cô nhìn về phía một thỏi ngân lượng trong mâm.

Trương Trường Ngôn: "II"

Hắn mạnh mẽ lùi về sau, thành thật ngồi đối diện Dung Chiêu.

Trương Tam cầm lấy bút chuẩn bị ký tên, cúi đầu, sau đó hít một hơi khí lạnh: "8567 lượng, nhiều tiền như vậy!"

Vừa rồi Dung Chiêu nói ra số tiền, hắn còn đang khiếp sợ vì sự sảng khoái của Dung Chiêu, lúc này mới chính thức đem lực chú ý tập trung vào số tiền chia hoa hồng, cả người bị con số này làm cho sợ ngây người.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh: "Hai tháng này là nhiều nhất, sau này hoa hồng mỗi tháng sẽ ít đi rất nhiều."

Phúc Lộc Trang hoạt động theo mô hình đặt tiệc, mà người cổ đại đều sẽ chọn ngày trước đó rất lâu, Phúc Lộc Trang hai tháng này đang đứng đầu, rất nhiều người tới chọn ngày, cho nên hai tháng này tiền chia hoa hồng sẽ tương đối cao.

Kế tiếp là tổ chức yến tiệc, tuy rằng khách nhân vẫn sẽ kết toán đợt tiền tiếp theo, nhưng cũng còn rất nhiều chi phí tổ chức yến tiệc cần phải khấu trừ, đến lúc đó tiền hoa hồng sẽ không nhiều như hai tháng này.

Chẳng qua đây dù sao vẫn là vụ làm ăn kiếm nhiều tiền nhất.

Nghe vậy Trương Trường Ngôn cũng không thất vọng, ngược lại run rẩy nhìn con số kia, ngay cả bàn tay ký tên cũng run rẩy, sau lưng hắn, Ngọc Trúc cũng kích động đến mặt đỏ tới mang tai.

Tay run rẩy ký xong, hắn đẩy biên lai qua, lập tức kéo mâm bạc kia đến trước mặt.

Cuối cùng!

Đôi mắt của hắn si ngốc nhìn chằm chằm ngân lượng, trong nháy mắt này, hắn giống như là uống say, vẻ mặt say mê. Trong mắt hắn những ngân lượng này đều sáng lấp lánh, Trương Tam lệ nóng doanh tròng.

Dung Chiêu: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-169.html.]

Sau một lúc, cô phun ra hai chữ: "Tiền đồ."

Trương Trường Ngôn ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn cô: "Ngươi thì biết cái gì): ngươi có biết hơn nửa năm nay ta sống thế nào không ^?" Nói xong hắn ôm tiền gào khóc: "Ô ô ô ô, ngươi cái gì cũng không biết, ngay từ đầu ta lén lút tham ô tiền trong nhà, về sau vì lấp l.i.ế.m mà phải vét sạch toàn bộ của cải của ta mang đi cầm, còn xin đồ của mẫu thân và hai ca ca cầm nốt, còn mượn tiền đám hồ bằng cẩu hữu, thậm chí đến bước đường cùng phải đi vay nặng lãi, ngươi có biết lợi tức đáng sợ cỡ nào không!"

Dung Chiêu: "..."

Cô lặng lẽ đưa khăn tay cho hắn.

Trương Tam cầm lấy lau nước mắt không tồn tại ở khóe mắt, tiếp tục gào khóc: "Từ ngày đó trở đi, vì trả lãi, ta mỗi ngày ăn uống tiết kiệm, một văn tiền cũng không dám tiêu, xin tiền mẫu thân và phụ thân ra ngoài ăn cơm, thật ra là đi ăn chực khắp nơi, ăn chực đến mức những hồ bằng cẩu hữu kia cũng không để ý tới ta nữa."

Dung Chiêu: "Ngươi..."

Trương Tam: "Ngươi câm miệng, nghe ta nói!"

Hắn tiếp tục: "Về sau nữa, ta đem đồ đạc trong phòng ta đều cầm sạch, thậm chí thiếu chút nữa trộm chén đĩa trong nhà đi ra ngoài cầm! Ta còn đến phòng hai ca ca ta khuân đồ, vừa mới khuân xong lập tức mang ra ngoài cầm trả nợ, một giây cũng không dám giữ lại."

Dung Chiêu: "Ta..."

Trương Tam: "Ta bảo ngươi đừng nói chuyện!"

Hắn tiếp tục lau khóe mắt: "Nỗi khổ này nghẹn trong lòng quá khó chịu, ta phải nói ra hết. Ngươi có biết ta thảm cỡ nào, thiếu tiền đến mức nào không? Ta đường đường là tam công tử nhà Trương thừa tướng, lại không có tiền ăn cơm, ngươi nhìn ta xem, ta gầy đi mấy vòng rồi."

Dung Chiêu: "Ngươi..."

Trương Tam lau mặt, ngửi ngửi khăn tay, lẩm bẩm: "Thơm nhỉ?"

Nói xong hắn thuận tay nhét vào trong ngực, lại vươn tay vuốt ve từng thỏi ngân lượng: "Cũng may cuộc sống như vậy cuối cùng cũng kết thúc, nhiều tiền quá! Có số tiền này, ngày tháng khổ sở của Trương Tam ta coi như kết thúc rồi."

Dung Chiêu đã không còn muốn nói gì nữa.

Trương Tam lắc lắc ngón tay, kích động tính toán...

Loading...