Nói đến đây, Vinh vương cũng chút kinh ngạc, mơ hồ kinh hỉ.
Lúc Dung Chiêu mở tửu lâu, liền phương diện lợi nhuận, thật sự ngờ lợi nhuận cao như !
Dung Chiêu thổi phồng nhiều thế nào, cuối cùng cũng khiến rung động bằng thực tế.
Lầu một kiếm nhiều tiền, lầu hai, lầu ba, lầu bốn kiếm ít.
Tứ đại vương cũng chỉ lợi nhuận mắt, nhưng lợi nhuận đêm qua của Phúc Lộc Hiên vẫn cho bốn giật .
Phúc Lộc Trang mới hoạt động, bọn họ vẫn còn cần Dung Chiêu, đương nhiên thấy tìm Dung Chiêu gây phiền toái, thế mà còn là con của !
Bùi Thừa Lăng , trong mắt khó nén hưng phấn.
Bùi Thừa Quyết việc cẩn thận, ưa giả vờ, ít khi bắt thóp .
Hiện giờ Vinh vương lợi nhuận của Phúc Lộc Hiên cho choáng váng đầu óc, Bùi Thừa Quyết đối phó với Dung Chiêu, Vinh vương tuyệt đối cho phép!
Thấy đại ca hả hê khi gặp họa, Bùi Thừa Quyết trong lòng lạnh.
Trên mặt cũng tỏ vẻ kinh ngạc, mắt hoa đào mang theo ngạc nhiên: "A? Phụ đang gì ? Tại con tìm Dung Chiêu gây phiền phức chứ? Con và thù oán, phụ cùng hợp tác, tại con phá đám?"
Vinh vương ngẩn .
Bùi Thừa Lăng giống như đánh một gậy, cả lập tức sửng sốt, cất cao giọng: "Các ngươi tìm Dung Chiêu gây sự?"
"Đệ và Bùi Quan Sơn đều quen Dung Chiêu, cho nên tụ tập ở lâu mời đến, chúng nhất kiến như cố, trò chuyện với vui vẻ, gây sự?"
Bùi Thừa Lăng: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-153.html.]
Vinh vương , ánh mắt mang theo hoài nghị. Bùi Thừa Lăng há miệng giải thích: "Ngươi, ngươi đang lừa chúng ."
Bùi Thừa Quyết trong lòng càng lạnh, mặt mờ mịt: "Làm thể? Chúng và A Chiêu vui vẻ rời khỏi lâu, nhiều đều thấy, hơn nữa chúng còn hẹn mấy ngày gặp mặt ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên."
Hắn Bùi Thừa Lăng chữ cuối cùng, còn mang theo chút ý vị thâm trường.
Bùi Thừa Lăng hiểu sống lưng phát lạnh.
Vinh vương , cau mày: "Lão đại, con cả ngày việc gì ? Lại rảnh rỗi gây chuyện thị phi, còn đổ oan cho ruột."
Bùi Thừa Lăng còn lên tiếng, Bùi Thừa Quyết chớp chớp mắt đào hoa: "Phụ chớ hiểu lầm đại ca, cũng là lo lắng cho con cho nên mới điều tra con mỗi ngày những gì, âu cũng là lo lắng cho nên mới suy nghĩ linh tỉnh..."
Vừa xong, Bùi Thừa Lăng trong lòng lộp bộp.
Quả nhiên, Vinh vương mắng: "Ngươi còn điều tra ngươi? Đệ ngươi một lòng coi ngươi là đại ca tín nhiệm, ngươi luôn tìm cách bắt , còn ăn lung tung đổ oan cho ."
Bùi Thừa Quyết: "Phụ bớt giận, chỉ là việc nhỏ, đại ca cũng chỉ hiểu nhầm con tìm Dung Chiêu gây phiền toái, cũng chuyện lớn gì... Phụ đừng mắng đại ca."
Bùi Thừa Lăng: "... ?"
Vinh vương , n.g.ự.c kịch liệt phập phồng: "Hôm nay dám bố trí việc nhỏ, ngày khác liền dám bố trí việc lớn, ngươi nhất định giày vò c.h.ế.t của ngươi mới hài lòng ? Đệ ngươi còn đỡ cho ngươi, bao che ngươi, thấy ngươi đúng là đánh!"
Bùi Thừa Quyết thêm lửa: "Phụ ! Đại ca hiện giờ xuất sĩ quan, phụ thể đánh đại ca?"
Bùi Thừa Lăng: "... ?"
Vinh vương bật dậy khắp phòng tìm đồ, tìm thấy chỉ thể quơ lấy đế giày, mắng: "Lão tử đánh nhi tử là thiên kinh địa nghĩa, ngươi bây giờ chẳng qua chỉ là tiểu quan thất phẩm, cho dù ngang hàng lão tử, lão tử cũng đánh !"
Nói xong liền đánh.
"Ai! Cha, con sai , đừng đánh nữa!" Bùi Thừa Lăng nhảy lên nhảy xuống.