sự chú ý của vạn , bọn họ cũng thể thật, bốn bảo trì khuôn mặt giả tạo giống , vô cùng cứng ngắc.
Dung Chiêu rốt cuộc cái gì?!
Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên chúng cũng vì kiếm tiền, Thiên Thượng Nhân Gian Phúc Lộc Hiên, chúng mở tôn chỉ là: Đem mỹ vị truyền khắp đại giang nam bắc, tương lai cho dù bách tính Đại Nhạn khắp thiên hạ, ở bất kỳ thành trì nào đều thể thấy Phúc Lộc Hiên!"
Đứng sừng sững ngã, truyền xướng ngàn năm, Dung Chiêu đương nhiên là chí hướng lớn!
Có vài thế gia tử giật giật khóe miệng, vẻ mặt trào phúng.
Ha ha, ngươi truyền xướng ngàn năm liền ngàn năm?
Hai lượng bạc giải quyết , Phúc Lộc Hiên nửa tháng sẽ đóng cửa!
Có trào phúng: "Thật là mạnh miệng quá."
Lúc , Dung Chiêu tiếp tục: "Ta chư vị quan tâm cái gì, Phúc Lộc Hiên hai lượng bạc mua một trăm lẻ tám món là thật, Dung Chiêu tuyệt dối."
Lời dứt, tiếng nghị luận vang lên.
"Trời ạ? Hóa là thật!"
"Thật ?!"
"Xem là thật... Dung thế tử thừa nhận công chúng, khẳng định là thật."
"Hai lượng bạc thể lấy , thử xem!...
Dân chúng kích động, một ít tiểu phú trong lòng nôn nóng, mà quan to quý tộc trong xe ngựa lâm trầm mặc ngắn ngủi.
Thế nhưng là khiếp sợ.
"Dung Chiêu điên ?!"
"Trời ạ, thật sự điên , tứ đại vương thể g.i.ế.c ."
"Hắn rốt cuộc nghĩ gì ? Chẳng lẽ thật sự điên?"...
Ngay cả An Khánh Vương mới mặt cũng im lặng, ông về phía Tạ Hồng, đột nhiên một câu: "Nếu chúng bây giờ trở về . " Ông sợ một lát nữa tứ đại vương phẫn nộ cũng chặt ông!
Trong ánh mắt của đám đông, tứ đại vương quả nhiên khiếp sợ Dung Chiêu.
Du vương hạ giọng, nghiến răng nghiến lợi: "Dung Chiêu, ngươi điên ?!"
Dung Chiêu mỉm với bọn họ, dùng thanh âm chỉ bọn họ thể nhẹ giọng : "Dung Chiêu sẽ dùng tiền đồ của mạo hiểm, cũng sẽ dùng An Khánh Vương phủ mạo hiểm, các vương thúc yên tâm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-114.html.]
Yên tâm?
Bọn họ yên tâm chút nào!
Vinh vương hít sâu một , ngăn chặn lửa giận.
Hắn nghĩ Dung Chiêu nhất định còn hậu chiêu, đây một kẻ ngu xuẩn, đến mức dùng tính mạng của mạo hiểm.
, tính mạng.
Xuất bốn vạn lượng, bọn họ gì ai dễ dàng như , gần đây Lộc vương càng ăn uống tiết kiệm, nếu Dung Chiêu thật sự trả tiền, bọn họ tuyệt đối tính mạng Dung Chiêu!
Mấu chốt nhất chính là, Vinh vương nghĩ Dung Chiêu lừa bọn họ ý nghĩa gì?
Cho nên cố gắng đè nén, chờ rõ mục đích thật sự của Dung Chiêu mới hành động.
Dung Chiêu coi như thấy, vẫn tiếp tục:
"Đồng thời, hôm nay là khai trương đại điển của Phúc Lộc Hiên, mặc dù chỉ thư mời mới thể , nhưng chúng còn tiến hành hoạt động rút thưởng miễn phí, mỗi một vị khách đến tham gia đều thể rút thưởng một ."
"Bởi vì Phúc Lộc Hiên tiếp đãi khách nhân hạn, cho nên trong tất cả thẻ thưởng, chỉ hai trăm thẻ giảm giá thể Phúc Lộc Hiên."
"Nếu rút trúng thẻ giảm 50% thì tối nay một lượng bạc một vị, thưởng thức 108 món ăn; rút trúng thẻ giảm 60% thì tám trăm đồng một vị, đều giống , thể thưởng thức 108 món ăn; cứ như suy , nếu trúng thẻ 90%, hai trăm đồng thể ; nếu rút trúng thẻ miễn phí thì miễn phí !"
"Đương nhiên nếu khách nhân cũng thể từ bỏ thẻ thưởng, ở bên ngoài xem hội diễn."
Mọi : "?!!"
Hai lượng bạc đủ thái quá , còn giảm giá, còn miễn phí?
Trương Trường Tri và Trương Trường Hành liếc , cùng kêu lên: "Dung Chiêu sợ là thật sự điên !"
Vinh vương chỉ cảm thấy mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngã xuống.
Hắn theo bản năng đưa tay bắt lấy Lộc vương bên cạnh mới thể vững, nhưng lập tức phát hiện Lộc vương cũng tức giận đến run rẩy, bọn họ đều dùng ý chí để duy trì bình tĩnh.
Tên khốn Dung Chiêu !
"Như hiện tại, và bốn vị vương sẽ cùng kéo mở mặt nạ thần bí của Phúc Lộc Hiên." Dung Chiêu giơ tay vỗ một cái.
Nhất thời đưa lên một sợi dây thừng.
Một đầu dây thừng còn ở đỉnh vải bố, phần mà bọn họ kéo rõ ràng là năm vị trí đỉnh, mà ở nơi bọn họ thấy, nghệ nhân mở ba mặt còn của vải bố.
Bởi vì trời tối, mà xung quanh vẫn thắp đèn cho nên ai thấy.
Đương nhiên cũng sẽ để ý, tầm mắt của bọn họ tất cả đều đặt ở năm Dung Chiêu, xoa tay chờ "rút thưởng".