Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 904
Cập nhật lúc: 2025-11-29 15:14:28
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Làm gì mà ủ dột thế." Đạo diễn Vương cố gượng , như để trấn an cả chính : "Bên trong im lặng thôi, chứ cô thể c.h.ế.t dễ dàng thế ."
Mọi đồng tình, nhưng chính sự im ắng tuyệt đối khiến lòng họ nặng nề hơn.
Dung Vọng xong, nếp nhăn giữa lông mày bỗng giãn . Hắn mỉm :
"Ông đúng. Cô còn gây chuyện, c.h.ế.t ."
Một câu tưởng đùa khiến bầu khí quanh họ bớt u ám. Ai nấy đều mong câu đó là thật.
Thời gian trôi qua trong im lặng đến nghẹt thở. Không ai họ chờ bao lâu.
Rồi—
ẦMMMM!!!
Một tiếng nổ rung chuyển vang lên. Cánh cửa bạc đen bỗng trở nên trong suốt. Đằng nó, Bạch Thu Diệp xuất hiện.
Cô trông vô cùng t.h.ả.m hại: b.í.m tóc gọn gàng rối tung, mái tóc bạc xõa xuống, làn da tái nhợt càng thêm yếu ớt. cô vẫn , vẫn thẳng ngoài, chờ cánh cửa mở .
Dung Vọng thể trong, chỉ thể cô từ bên ngoài.
Hắn hỏi ngay lập tức:
"Em thương ?"
Câu hỏi đầu tiên về Chủ Thần, về cánh cửa, mà là tình trạng của Bạch Thu Diệp.
Cô khẽ gật đầu, một tay ôm lấy vai , bước chậm rãi ngoài.
Ngay khi Dung Vọng định chạy đến đỡ, Bạch Thu Diệp bất ngờ ấn mạnh lên cánh tay :
"Nằm xuống!"
Phản xạ của cô nhanh đến mức kịp suy nghĩ. Cô đè xuống đất.
Ngay khoảnh khắc đó, một luồng khí nóng rực như dung nham xé gió lao vọt qua đầu hai , đập thẳng cánh cửa bạc đen.
Dung Vọng trợn mắt—
Rào chắn vô hình từng chặn đó xuyên thủng, để một vòng tròn đen sém như giấy da đốt.
Luồng khí nóng chút bận tâm đến việc hai ngay cửa.
Nếu Bạch Thu Diệp chậm nửa giây thôi… giờ họ thành hai khối than đen kịt.
Dung Vọng bật dậy, kinh hãi:
"Vừa là…?"
Bạch Thu Diệp cánh cửa đang khép , bỗng bỏ dáng vẻ yếu ớt lúc nãy:
"Anh nó mà."
Cô hết câu thì âm thanh từ cánh cửa vang lên dồn dập: tiếng nổ, tiếng đá vỡ, tiếng khí xé toạc, tiếng lửa cháy dữ dội—hỗn loạn như bản giao hưởng Định Mệnh đến hồi cao trào.
Họ thể thấy bên trong, nhưng thể tưởng tượng một cơn bão đang nuốt chửng bộ đại điện phía cánh cửa đó.
Nguy hiểm phía bên trong khiến họ nổi da gà. Thậm chí còn đáng sợ hơn lúc họ mất trí nhớ, lang thang trong Luyện Ngục của phó bản.
Cánh cửa bạc đen như tấm chắn cuối cùng, nhốt tai họa , để nó tràn ngoài.
Dung Vọng nhíu mày, vẻ bối rối chợt biến thành kinh ngạc:
"Chẳng lẽ… là vị thần bệ cao?"
Luồng khí nóng như dung nham khiến lập tức liên tưởng đến tồn tại .
Bạch Thu Diệp gật đầu:
"Chính là nó."
Những khác hai qua mà ngơ ngác .
"Thần bệ cao" là thần thánh gì?
Tại như họ đang đến một kẻ từng gặp ngoài đời thật?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/904.html.]
Bên ngoài phó bản, Mạc Kiệt và Đông Phương Đàn cũng sững .
Sau khi Bạch Thu Diệp chính là Nam Cung Ngạo, họ cố nhớ từng chi tiết lúc cùng sống sót trong phó bản .
Giờ thấy ba chữ “thần bệ cao”, tất cả lập tức liên tưởng đến lá cờ da Nhi Thú— đó là hình một cái đài cao, giữa hai ngọn núi phát sáng lễ tế.
Tế lễ… đài cao… thần linh…
Những manh mối rời rạc họ từng nghĩ là trò chơi giờ khớp với lời của Dung Vọng một cách đáng sợ.
Họ càng nghĩ càng lạnh sống lưng.
Mọi đều cho rằng, cái đài cao mà Dung Vọng đang đến chắc chắn là thứ bọn họ từng trải qua trong phó bản đó.
Mạc Kiệt càng nghĩ càng thấy chắc chắn.
Anh tin Bạch Thu Diệp bước từng phó bản đều mục đích riêng.
Phó bản thôn Độ mà cùng cô trải qua thực chất chỉ là một phần của Luyện Ngục.
Như , phó bản của Nhi Thú cũng thể là loại phó bản bình thường—việc nó che giấu một nhân vật then chốt lý.
lúc , Dung Vọng cất tiếng hỏi:
"Sao em nó ở đây? Lúc đó nó mất nhiều sức mạnh, càng thể rời khỏi nơi ẩn náu."
Bạch Thu Diệp đáp:
Mộng Vân Thường
"Thực lúc đầu em chỉ đoán nó sẽ Luyện Ngục, nhưng em chắc."
Cô dậy, bước xa cánh cửa, giọng nhẹ nhưng rõ ràng:
" lúc đối đầu với Vô Danh, em cảm nhận điều bất thường trong nguồn sức mạnh … nên em thử."
Dung Vọng nhớ cảnh chiến đấu khi nãy, trầm ngâm:
"Hóa lúc Vô Danh đột nhiên cứng đờ, biểu cảm của em… chút kỳ lạ."
"Vậy mà ," Bạch Thu Diệp đáp khẽ.
"Em thể khiến Vô Danh mất khả năng chiến đấu trong nháy mắt. Lý do duy nhất là… nó em c.h.ế.t tay Vô Danh. Nó em mở cánh cửa ."
Một khi cô bước trong, Chủ Thần sẽ lập tức tay tàn sát. Với phần sức mạnh của “Thần” mà cô đang nắm giữ, cô chắc chắn sẽ tìm cách chống trả để thoát .
Trong quá trình đó, Chủ Thần—kẻ từng xem trọng cô—sẽ phản ứng kịp. Và cô sẽ trở thành con d.a.o tiêu hao sức mạnh của Chủ Thần.
lúc hai bên t.ử chiến, kẻ thù đội trời chung của Chủ Thần sẽ nhân cơ hội xông , kết liễu y—kẻ mà từng dám đối đầu trực diện.
Một ván cờ quá để ngư ông đắc lợi.
"Sau khi trong, em luôn nép cánh cửa," Bạch Thu Diệp tiếp,
"Không tiến sâu , cũng đến gần vòng tròn . Trạng thái suy kiệt lúc nãy… em chỉ giả vờ thôi."
Cô khẽ :
"Không ngờ sốt ruột hơn em tưởng. Hắn định nhân cơ hội g.i.ế.c cả chúng , ai dè chúng né . mục tiêu chính của vẫn là Chủ Thần, thời gian để dây dưa với chúng ."
"Hắn em và Chủ Thần trở thành ‘con cò’ và ‘con sam’."
Bạch Thu Diệp thở dài:
" giờ thì… con cò và con sam thành hai kẻ ."
Chỉ điều, “Thần” thương đến mức tàn phế, thắng Chủ Thần đang ở đỉnh cao?
Kết cục chắc chắn là Chủ Thần sống sót.
“Thần” sẽ khiến Chủ Thần tiêu hao cực lớn, tạo cơ hội cho bọn họ phá hủy điểm tựa.
Tiếng động cánh cửa bạc đen dần lắng xuống.
Bầu trời hoàng hôn càng đỏ thẫm, ai dám nhúc nhích. Toàn bộ khung cảnh như đang nuốt chửng sinh khí của thế giới.