Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 890

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:38:09
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ còn kịp phản ứng thì thấy những tiếng đập liên hồi.

Rầm!

Cửa kính vỡ tan tành, Bạch Thu Diệp thấy tấm rèm dày phồng lên một hình dạng tròn.

Là một đang cố trèo trong.

Bạch Thu Diệp theo phản xạ cầm con d.a.o mổ lợn đang ôm trong lòng, đập mạnh đầu kẻ đó.

"Mọi tỉnh dậy nhanh, bọn họ đang tràn !"

Những khác lập tức giật tỉnh giấc, gương mặt vẫn còn đầy vẻ ngơ ngác.

Ngay lúc đó, tấm rèm cửa sổ bỗng cái gì đó đập mạnh, đó bọn họ ngửi thấy mùi khét.

"Không , bọn họ phóng hỏa!"

Ngọn lửa lan nhanh một cách chóng mặt, ở đây là điều thể, nhưng thoát bằng cửa chính cũng vô cùng nguy hiểm.

Việt Thủy Dao : "Mau theo lên lầu!"

Mọi vội vàng theo, bọn họ lên tầng hai, kịp quan sát kỹ bố cục thì Việt Thủy Dao mở cửa một phòng.

kéo rèm cửa sổ, đối diện là một tòa nhà khác sát ngay bên cạnh, một cửa sổ ở vị trí thấp hơn một chút.

Việt Thủy Dao bọn họ nhảy sang tòa nhà khác, từ đó tẩu thoát.

Bọn họ nhanh tay lấy vài món đồ trang trí như bình hoa để phòng .

Dưới ánh mắt hoảng hốt của , Việt Thủy Dao là đầu tiên nhảy sang, chênh vênh thanh ngang nhô ngoài cửa sổ tòa nhà đối diện.

đẩy cửa sổ mở, thò đầu cả nhảy trong.

Những còn thấy việc suôn sẻ cũng lượt nhảy theo.

Trong nhà ai, lẽ chủ nhà cũng đang lẫn trong đám cầm đuốc .

Bọn họ rón rén xuống tầng một, thoát từ cửa sổ phía bên chạy về phía ngoài thị trấn.

May mắn là tất cả dân thị trấn đều tập trung bao vây nhà Việt Thủy Dao, phía cầu treo ai phục kích.

lúc bọn họ rời khỏi cầu treo, tường thành bỗng vang lên tiếng quát tháo.

"Bọn họ ở đây!!!"

Bạch Thu Diệp đầu , thấy ngăn cản cô cùng Dung Vọng, Tư Đồ Liêu khi bọn họ đến thị trấn Sơn Tuyền hôm qua đang tường thành, mắt trợn trừng giận dữ.

Anh đột nhiên rút từ n.g.ự.c một khẩu súng, b.ắ.n về phía bọn họ một loạt đạn.

Nhan Vũ Sư hét lên: "Cái gì thế !"

Thận Văn Thạch chạy : "Hình như là một khẩu s.ú.n.g ngắn?"

Nhan Vũ Sư : " từng thấy s.ú.n.g ngắn nào như ! Trông cao cấp quá!"

Úc Nhàn : " cũng , các thể im lặng , dụ kẻ địch đến ?!"

Bạch Thu Diệp : "Trước tiên hãy về phía đông, lẽ thị trấn của chúng phát điên."

Việt Thủy Dao : "Không chắc , sáng hôm qua các đến, ở đây vẫn bình thường."

Chẳng mấy chốc, phía bọn họ lấp lóe những ngọn đuốc, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng súng, đó là âm thanh đuổi theo của những dân thị trấn.

"Bọn họ thực sự điên !" Tư Đồ Liêu thể tin nổi : " cảm thấy như đang mơ !"

Mười phút , bọn họ vượt qua khu rừng bên ngoài thị trấn Sơn Tuyền, leo lên những thửa ruộng bậc thang. Ngay mặt bọn họ, nhiều ánh lửa nhấp nháy đang lao về phía bọn họ.

Không thể nào xui xẻo đến thế !

Ý nghĩ giống lóe lên trong đầu .

Khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ rõ trong bóng tối gần đó, bốn đang hoảng loạn chạy đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/890.html.]

Cả hai nhóm đều dừng bước, trong lúc chạy trốn bọn họ dần tiếp cận , ngơ ngác, một sự đồng cảm cần lời bỗng trỗi dậy trong lòng.

Cùng là lưu lạc chân trời, gặp gỡ hà tất từng quen .

Khi bọn họ sắp đ.â.m , một trong bốn đó chỉ về phía ngọn núi phía bắc : "Vào núi, nhanh lên!"

Mộng Vân Thường

Tất cả đột ngột đổi hướng, lao nhanh về phía ngọn núi.

Màn đêm đặc quánh như thể vắt mực, ánh sáng m.á.u từ những vì đỏ báo hiệu nguy hiểm đang đến gần, bầu khí căng thẳng bao trùm khu rừng.

Chạy một lúc, Bạch Thu Diệp liếc xung quanh, trong sự im lặng chỉ tiếng thở gấp, cô lên tiếng: "Chúng đang thi ba môn phối hợp ? Sau chắc môn bơi lội gì nhỉ?"

Dung Vọng giật mắt: "Ba môn phối hợp là gì?"

Bạch Thu Diệp sững .

, ba môn phối hợp là gì nhỉ?

Bầu khí căng thẳng dần dịu câu hỏi của cô, thêm đó khi những dân thị trấn rừng, bước đuổi theo chậm nhiều, thần kinh còn căng thẳng nữa.

Người đề nghị chạy núi : "Các từ thị trấn Sơn Tuyền đến?"

Bạch Thu Diệp ừ một tiếng.

Lúc mới rõ mặt Bạch Thu Diệp, Dung Vọng và Tư Đồ Liêu, ngạc nhiên : "Sao ba đến thị trấn Sơn Tuyền?"

Bạch Thu Diệp : "Định tìm cách giải quyết, kết quả tìm cách mà gặp rắc rối."

Một khác : " là thợ săn, một hang động bí mật, chúng trốn ở đó ."

Nghĩ đến việc dân làng còn vũ khí, hai lời đồng ý.

Dưới sự dẫn đường của thợ săn, bọn họ tới một hang động kín đáo, cuối cùng cũng thể xuống nghỉ ngơi một chút.

Cơ thể bọn họ mệt mỏi lắm, chủ yếu là tinh thần căng thẳng quá độ khiến bọn họ đ.á.n.h giá sai về thể lực của bản .

Không ai dám đốt lửa, chỉ thể mò mẫm trong bóng tối, dựa vách đá trong hang mà bệt xuống đất.

"Dưới bẩn thỉu quá!" Giọng than phiền của Nhan Vũ Sư vang lên.

"Im , đồ mặt trắng." Việt Thủy Dao hiếm khi bỏ vẻ thần bí của .

"Khụ, ngắn gọn tình hình ." Bốn mới gia nhập hạ giọng .

Hai nhóm lượt kể những chuyện gặp trong mấy ngày qua, phát hiện trải nghiệm của bọn họ khá tương đồng.

"Bọn họ biến thành thế , chẳng lẽ do ảnh hưởng của ngôi ?"

"E là ."

"Có lẽ bọn họ tín ngưỡng tà giáo."

"Không ai chuyện gì đang xảy nữa."

Trong bóng tối, bọn họ thấy mặt , chỉ thể nhận vị trí qua giọng .

"Nếu con quỷ g.i.ế.c đột nhiên xuất hiện ở đây thì ?"

"So với chúng , những kẻ đang lang thang ngoài tìm kiếm chúng còn nguy hiểm hơn."

"Im , cẩn thận bọn họ phát hiện."

Sau đó, âm thanh trong hang động dần lắng xuống, khiến Bạch Thu Diệp cảm giác như chỉ còn cô ở đây.

Đêm qua ngủ bao nhiêu, hôm nay trải qua một ngày đầy kích động, Bạch Thu Diệp thư giãn nghỉ ngơi. nhắm mắt, hình ảnh đứa bé quỷ sáu đầu kinh dị hiện lên trong đầu.

Bạch Thu Diệp vội mở mắt, cẩn thận nhớ tất cả những gì xảy mấy ngày qua. Những điểm bất thường mà đây cô luôn bỏ qua, giờ hiện lên rõ ràng một cách kỳ lạ.

Bạch Thu Diệp bắt đầu suy nghĩ về ý tưởng mà Việt Thủy Dao đưa , thời gian đang ngược trở .

Việt Thủy Dao nghĩ rằng tìm câu trả lời từ tổ tiên, nhưng bọn họ thể giao tiếp với tổ tiên, hoặc đúng hơn là bọn họ chẳng tổ tiên nào cả.

Vậy thì, quá khứ của bọn họ thì ?

Bạch Thu Diệp phát hiện khi cố gắng truy ngược thời gian, cô thậm chí thể nhớ rõ khuôn mặt bố , cũng nhớ hình ảnh của những bậc trưởng bối của Dung Vọng và Tư Đồ Liêu.

Loading...