Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 884
Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:35:25
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dung Vọng : "Anh đừng hấp tấp, sẽ tranh thủ đến thư viện một chuyến."
Trên đường tìm nhà trọ, bọn họ phát hiện một thư viện nhỏ.
Bạch Thu Diệp chút lo lắng: "Trời sắp tối , là ngày mai cũng ."
Dung Vọng : "Đừng lo, trông chừng tên đồ tể , đừng để gây chuyện."
Tư Đồ Liêu bất mãn: "Cái thằng nhà quê , ý gì ! Có gan thì đấu tay đôi!"
Dung Vọng lao khỏi cửa, nhốt Tư Đồ Liêu đang đuổi theo ở bên trong.
Bạch Thu Diệp Tư Đồ Liêu đang lải nhải phàn nàn, bất giác buột miệng: "Sau nhất định sẽ hối hận."
Tư Đồ Liêu đầu hỏi: "Hả? Hối hận cái gì?"
Bạch Thu Diệp : "Có lẽ là... hối hận vì hành động hiện tại..."
Thực cô cũng tại đột nhiên .
Lúc trong livestream, khán giả vô cùng đồng tình với lời Bạch Thu Diệp.
[Nếu Tư Đồ Liêu sống sót , chắc sẽ tức đến c.h.ế.t vì nhân vật của . ]
[Bình thường gian xảo thế, giờ biến thành thằng đồ tể đầu óc đơn giản. ]
[Cũng đến nỗi, tính cách chỉ là bề ngoài thôi, bản chất Tư Đồ Liêu vẫn gian xảo. ]
Khi trời tối hẳn, Bạch Thu Diệp sốt ruột dán mặt cửa sổ, ánh mắt quét khắp đường phố, cố gắng tìm bóng dáng Dung Vọng.
Cùng lúc đó, trong thư viện, Dung Vọng phát hiện một tờ giấy tay kẹp trong cuốn sách lịch sử.
"Khi thời gian càng gần kết thúc, nỗi kinh hoàng mà ngôi đỏ mang càng trở nên dữ dội."
"Nếu bạn là một trong những may mắn đó, hãy thật cẩn thận. Bởi vì đến ngày cuối cùng, dù dùng bất cứ phương pháp nào cũng thể thoát khỏi cái c.h.ế.t định sẵn."
Dung Vọng gấp tờ giấy bỏ túi, ngẩng đầu quét mắt thư viện trở nên âm u màn đêm, rời khỏi chiếc bàn đầy bụi bặm.
Hắn trở cửa thư viện, đột nhiên cảm nhận một ánh mắt đang theo dõi .
xung quanh chẳng ai, cư dân thị trấn nhỏ về nhà từ lâu, con phố yên tĩnh đến mức như một thành phố hoang, dường như từng sinh sống.
Dung Vọng kìm nén sự bất an trong lòng, kéo cổ áo lên che nửa khuôn mặt, liếc xung quanh tìm kiếm nguồn gốc của ánh mắt đó.
lúc , phát hiện ở một ngôi nhà bên đường tia sáng mờ ảo lóe lên. Đó là ánh kim loại phản chiếu từ đồ vật ai đó cửa sổ.
Bỗng nhiên, một thanh sắt lạnh lẽo mang theo sát khí ném từ khung cửa sổ đó. Dung Vọng chần chừ một giây, theo phản xạ lùi né tránh, cơ thể xoay tròn .
Một đầu thanh sắt mài nhọn, lực ném mạnh đến mức nó cắm sâu mặt đất, khiến lớp bê tông lát đường nứt nẻ như mạng nhện.
Khi hai chân chạm đất, Dung Vọng mới thở phào nhận may mắn thoát khỏi cuộc tập kích bất ngờ.
Hắn kịp nghĩ tại động tác của thuần thục đến , thấy một bóng từ cửa sổ đó bò , với tư thế đầu chúc xuống vô cùng quái dị, nhanh chóng tiến đường.
Dung Vọng vội nắm chặt tấm bùa hộ mệnh bằng đồng, nhưng nó chẳng hề nóng lên phát sáng, chỉ như một vật trang trí vô dụng.
Bóng cũng ảnh hưởng, tiếp tục tiến về phía Dung Vọng.
Thấy , Dung Vọng vội chạy về hướng khác, cố gắng thoát khỏi bóng đó.
"Đó là quỷ g.i.ế.c ?"
"Hình dạng vẻ khác với con quỷ đêm qua, giống hơn."
Dung Vọng thầm nghĩ, đột nhiên cảm thấy đau nhói ở cánh tay, xuống thấy ống tay áo thấm đầy máu.
Hóa khi thanh sắt ném tới, chần chừ một chút nên né , cánh tay thương trong lúc đó, mũi nhọn lấy một mảng da thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/884.html.]
so với mặt đường bê tông phá hủy, vết xước tay chẳng đáng kể.
Dung Vọng định về khách sạn, khi quanh co mấy vòng trong thị trấn, quyết định dẫn theo bóng phía rời khỏi Sơn Tuyền Trấn, chạy về hướng ruộng bậc thang.
Hắn dám ngoái , sợ chỉ cần mất tập trung sẽ con quỷ g.i.ế.c đuổi kịp.
Chạy một lúc, Dung Vọng phát hiện từ lúc nào còn tiếng bước chân đuổi theo nữa.
Hắn tranh thủ , thấy bóng đuổi theo đang ở cuối con phố, dường như từ bỏ cuộc truy đuổi.
Dung Vọng dám tiến gần, chỉ dừng bước quan sát đối phương.
Đột nhiên, bóng đó đổ sầm xuống đất, đồng t.ử lập tức co rút .
Hắn thấy chính diện của con quỷ , nó đang một bóng đen gần như đen kịt đè lên.
Đầu của bóng đen cúi thấp, chiếc lưỡi thè tai con quỷ, phát tiếng sột soạt như đang hút tủy não của đối phương.
Không!
Kẻ đuổi g.i.ế.c là quỷ, mà là một con .
Con quỷ thật sự, chính là thứ đang đè lên , hút tủy não!
Trong đầu Dung Vọng như tia chớp lóe lên, vô cùng chấn động.
Vừa định bỏ chạy khỏi khu vực , con quỷ thật sự ngẩng đầu lên.
lúc Dung Vọng tưởng nó sẽ đuổi theo, đối phương bỗng biến mất trong bóng tối.
Cùng lúc đó, thấy từ trung tâm thị trấn vang lên tiếng gõ "thình thình".
Ai đó đ.á.n.h chiếc chuông ở giữa.
Dung Vọng suy nghĩ một lát, theo con đường khác về phía trung tâm thị trấn. Hắn thấy những con phố vốn yên tĩnh như T.ử Thành giờ đây tụ tập đông .
Bọn họ cầm đuốc tay, tụm năm tụm ba bàn tán điều gì đó.
Sau khi xác nhận tất cả đều là thường, Dung Vọng mới tiến gần.
Hắn thấy mặt đất giữa đám đông ba t.h.i t.h.ể mặt mày trắng bệch.
Lúc , hai đàn ông khiêng cáng từ một ngõ hẻm bên cạnh tới.
Mí mắt Dung Vọng giật giật, hướng bọn họ đến chính là con hẻm qua.
Hai đàn ông chen qua đám đông, đặt chiếc cáng xuống đất.
Lại một t.h.i t.h.ể nữa.
Mộng Vân Thường
Chính là kẻ đuổi g.i.ế.c .
Giờ đây Dung Vọng mới thực sự rõ khuôn mặt đối phương, chỉ thấy cách ăn mặc của vẻ khác biệt so với những xung quanh.
dường như ngoài ai nhận điều , chỉ tụ tập bàn tán.
"Mấy ngày nay cứ c.h.ế.t thế ."
"Chắc do thời tiết dạo ."
"Mang lên cầu , đừng để bọn họ giữa phố thế ."
Mọi khiêng bốn t.h.i t.h.ể về phía cổng thị trấn.
Dung Vọng trầm ngâm theo, bỗng vai ai đó vỗ nhẹ.
Quay , thấy Bạch Thu Diệp và Tư Đồ Liêu .
"Tưởng gặp chuyện ." Bạch Thu Diệp thở phào nhẹ nhõm: "May mà gì xảy ."