Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 879

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:32:02
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp lập tức đồng ý: "Biết thể tìm cách bảo tính mạng từ sách."

Tư Đồ Liêu : "Tri thức chính là sức mạnh mà."

Nói xong, vội vã g.i.ế.c lợn, khi dặn hai tìm khi trời tối, thể tặng bọn họ hai con d.a.o mổ lợn.

Sau đó Bạch Thu Diệp và Dung Vọng đến cửa nhà lão Mã.

Đám đông xem xét giải tán, t.h.i t.h.ể tiểu Mã cũng khiêng , nhưng cửa nhà khóa, bọn họ dễ dàng bước bên trong.

Mộng Vân Thường

Chẳng mấy chốc, hai tìm thấy phòng sách của lão Mã.

Gọi là phòng sách, nhưng thực tế rộng rãi đến thế, lượng sách cũng hạn, giống như một phòng sách hơn.

Tuy nhiên so với ngôi nhà chút hướng văn hóa nào của bọn họ, tủ sách nhà lão Mã khá phong phú.

Ở vị trí gần cửa sổ trong phòng, một chiếc bàn học cũ kỹ, đó đặt một cuốn sách đang mở, bên cạnh cuốn sách là một cây bút máy kịp đậy nắp, mực ở đầu bút khô.

Dung Vọng chiếc bàn đó, mà giá sách, bắt đầu tìm kiếm tài liệu cần.

Bạch Thu Diệp thì đến bàn học, ánh mắt đổ dồn trang sách màu nâu vàng đang mở.

"Đó là nơi ở vĩnh viễn thể tiếp cận, nhưng nó liên kết với tất cả, truyền năng lượng cực cao, ảnh hưởng đến sự phát triển và biến đổi của sự vật."

"Đã , nơi ở đó chỉ là một hình chiếu, là hình chiếu từ phía chúng , nên dù thế nào cũng thể tiếp cận."

" chỉ khi trời xuất hiện những vì đỏ, chúng xếp thành một đường thẳng, hình chiếu sẽ trở thành hiện thực."

Khi thấy câu , đồng t.ử Bạch Thu Diệp co rút .

", điều điều kiện tiên quyết..."

Bạch Thu Diệp: "..."

Trong lòng cô dâng lên sự bất lực, bởi vì vị trí của điều kiện tiên quyết mực bút che khuất , thể nhận chút nào.

Bạch Thu Diệp đành lật tiếp về , cố gắng liên hệ ngữ cảnh để giải mã câu che khuất .

"Chỉ khi thành điều kiện , mới thể bước lên con đường dẫn đến nơi ở."

Bạch Thu Diệp phát hiện bên cạnh câu một dòng ghi chú ai đó thêm...

Muốn đến nơi đó, ngược .

Đây là ý gì?

Sự hoang mang của Bạch Thu Diệp với câu còn lớn hơn cả những phần mực đen che khuất.

cảm giác đây từng thấy câu đó, nhưng nhớ rõ, chỉ là khi thấy nó, trong khoảnh khắc cảm giác như linh hồn run rẩy.

"Muốn đến nơi đó, ngược ?"

Dung Vọng thấy Bạch Thu Diệp lẩm bẩm, đầu hỏi: "Cái gì cơ?"

"Cuốn sách liên quan đến nơi ở của quỷ." Bạch Thu Diệp chỉ trang sách đang mở: "Câu em là ghi chú trong sách, lẽ là do lão Mã để ."

Dung Vọng đặt cuốn sách đang cầm xuống tới, cũng như lúc nãy Bạch Thu Diệp kỹ nội dung, và cũng như cô, khi thấy phần trọng điểm mực che phủ, cơ mặt co giật một cái.

Bạch Thu Diệp : "Cảm giác câu thần bí, chỉ những bói toán mới hiểu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/879.html.]

Dung Vọng cũng cảm nhận tương tự: "Hoặc thể tìm bọn họ xem. Ngoài bọn họ sẽ chuyên nghiệp hơn trong việc trừ quỷ."

Bạch Thu Diệp gật đầu đồng ý ngay, nhưng đột ngột chuyển giọng: " trong thị trấn của chúng như ."

Dung Vọng suy nghĩ một chút : "Thị trấn Sơn Tuyền bên cạnh lớn hơn thị trấn chúng , thể đến đó xem ai giỏi việc ."

Thị trấn Sơn Tuyền so với thị trấn của bọn họ gần với cánh đồng nơi thể thấy nơi ở của linh hồn hơn, nên lo lắng việc bọn họ thể .

Bởi vì chắc chắn thị trấn Sơn Tuyền cũng đang trải qua nguy hiểm giống bọn họ. Chạy đến đó cũng tránh nguy cơ quỷ g.i.ế.c, như những con thú nhốt từ đấu trường chạy sang đấu trường khác, quỷ ở nơi ở cần ngăn cản bọn họ.

Bạch Thu Diệp thò đầu ngoài xem trời: "Hôm nay luôn?"

Dung Vọng lắc đầu: "Không, sách của lão Mã hết, lẽ trong những cuốn khác sẽ tìm thấy nội dung tô đen."

Bạch Thu Diệp rút đầu từ cửa sổ : "Cũng , vì bây giờ trời sắp tối ."

Khi câu , cô nhận từ lúc thức dậy đến giờ mới chỉ qua hai tiếng.

Bạch Thu Diệp : "Anh ở đây tìm manh mối , em đến nhà Long Sơ Lộ xem một chút."

Dung Vọng suy nghĩ : "Được, nhớ khi trời tối đến nhà Tư Đồ Liêu tập hợp."

Bạch Thu Diệp đồng ý, rời khỏi thư phòng, khỏi nhà lão Mã.

Lúc con phố đang chìm trong ánh hoàng hôn từ phía tây chiếu tới, Bạch Thu Diệp cảm thấy chói mắt, lấy tay che lên trán để tránh ánh sáng chói chang, về phía tây thị trấn nơi nhà tới.

Khi qua chiếc cầu đá, cô chợt nhớ đến bóng hình gầy guộc của lão Mã cầu.

Bạch Thu Diệp lắc đầu như xua tan nỗi hoảng loạn và sợ hãi trong lòng, nhanh chóng vượt qua cây cầu chạy đến cửa nhà Long Sơ Lộ.

Trong ánh hoàng hôn, ngôi nhà của Long Sơ Lộ chìm trong bóng tối. Chiếc chậu nước vẫn đặt giá, tấm gương soi. Mặt nước trong chậu phẳng lặng, những vũng nước đổ sàn khô từ lâu.

Bạch Thu Diệp bước , châm nến bàn úp chụp đèn lên. Căn phòng bỗng sáng rõ hơn.

Cô cầm ngọn nến, bắt đầu quan sát kỹ lưỡng nội thất trong nhà, cố gắng tìm kiếm manh mối.

"Xác của lão Mã và Tiểu Mã đều dấu vết vật lộn." Ánh mắt Bạch Thu Diệp dừng ở chiếc chậu nước: "Khi phát hiện xác Long Sơ Lộ, xung quanh cũng văng đầy nước."

Rất thể Long Sơ Lộ nhấn đầu chậu nước khi đang rửa mặt, dẫn đến ngạt thở mà c.h.ế.t.

Bạch Thu Diệp lẩm bẩm: "Phải chăng chỉ cần những việc nguy hiểm ban đêm thì sẽ c.h.ế.t?"

Cô chăm chú chậu nước, quan sát lượng nước trong đó, bỗng nhận điều bất thường.

Lượng nước đổ quá ít!

Một đang c.h.ế.t đuối khi giãy giụa chắc chắn sẽ đổ phần lớn nước trong chậu.

Ngọn lửa nến trong tay Bạch Thu Diệp như đồng tình với suy nghĩ của cô, bập bùng lay động khiến khuôn mặt cô phản chiếu trong gương méo mó trong chốc lát.

Chỉ một lời giải thích, đây hiện trường vụ án.

Tương tự, dấu vết vật lộn trong nhà lão Mã cũng vấn đề tương tự, giống như dàn dựng sự việc để đ.á.n.h lạc hướng.

"Nếu đây hiện trường, nơi xảy vụ án là ở ?"

Bạch Thu Diệp đầu, ánh mắt quét khắp căn phòng. Không tìm thấy manh mối, cô bước ngoài.

Chẳng mấy chốc, cô phát hiện điều khả nghi ở một góc ngoài sân nhà Long Sơ Lộ.

Nơi đó một đống rơm chất cao ngất, lấp lánh ánh hoàng hôn. phía khuất sáng chìm trong bóng tối, như thứ gì đó đang ẩn nấp.

Loading...