Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 878
Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:30:49
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu khí căng thẳng dường như dịu chút ít, bọn họ quyết định thử xem thể vượt qua ngọn núi đó .
Khi sắp đến gần cây phủ đầy rêu , tim Bạch Thu Diệp đập như trống dồn, cô thầm cầu nguyện thể rời suôn sẻ.
cô phát hiện, cây bỗng xuất hiện thêm một .
Người đó đầu , đưa tay lên chỉnh chiếc kính gọng vàng đang đeo.
Nhìn thấy bọn họ, sững sờ vài giây như đang nhớ điều gì, nhanh chóng lấy bình tĩnh.
"Sao các ở đây?"
Bạch Thu Diệp nhận , đây chính là Đồ Tể Tư Đồ Liêu trong thị trấn.
Tư Đồ Liêu hạ tay xuống, ánh mắt lướt qua những gói đồ lưng hai : "Các định bỏ trốn?"
Dung Vọng hỏi ngược : "Chẳng cũng ?"
Ánh sáng phản chiếu từ mắt kính của Tư Đồ Liêu: " , chỉ là ngờ ngoài còn nghĩ như thế. tưởng đều như những cư dân khác, chuẩn chờ c.h.ế.t ở nhà."
Trong lúc bọn họ chuyện, Bạch Thu Diệp để ý thấy đất bám mũi giày Tư Đồ Liêu, trông như bùn ướt mới dính.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Có dù gì cũng thể rời , đó về đây ?"
Ánh mắt Tư Đồ Liêu thoáng chút kinh ngạc, vẻ mặt điềm tĩnh ban đầu tan biến: "Chẳng lẽ các cũng ?"
Dung Vọng gật đầu như đoán : "Hôm qua chúng thử ."
Tư Đồ Liêu liếc xung quanh, hạ giọng: "Vậy hành động cố trốn thoát của chúng bây giờ, lẽ đang theo dõi?"
Bạch Thu Diệp lòng thắt , : "Sao thể, những... ừm... những thứ đó chỉ xuất hiện ban đêm thôi."
Dung Vọng đưa tay lên trán : "Tốt nhất đừng nhắc đến chuyện , đôi khi chỉ cần đề cập tới, sẽ tạo một sự liên kết kỳ lạ nào đó."
"Thần kỳ ?" Tư Đồ Liêu : "Không ngờ một ruộng như hiểu nhiều thế."
Dung Vọng khiêm tốn: "Chỉ chút ít thôi."
Tư Đồ Liêu : "Vẫn hơn , một tên đồ tể chỉ mổ lợn g.i.ế.c bò."
Trong livestream, khi thấy ba bọn họ gặp , tưởng rằng đây là cơ hội tỉnh táo.
khi phát hiện Tư Đồ Liêu nhập vai một tên đồ tể, quên hết ký ức quá khứ và hề nghi ngờ gì, ai nấy đều gì.
[Đừng đến ký ức bản , bọn họ thậm chí nhận một ngày dài chỉ bốn tiếng. ]
[Dù thì ít nhất bây giờ bọn họ vẫn còn sống. ]
[Không đạt điều kiện gì mới thoát khỏi trạng thái . ]
[Nói đến đây, phó bản bất kỳ nhiệm vụ nào. ]
[Đây chính là đặc thù của Luyện Ngục ... ]
Trong khi bình luận dậy sóng, Tư Đồ Liêu gia nhập nhóm của Bạch Thu Diệp.
Sau khi bàn bạc, bọn họ quyết định hôm nay thử nữa, nếu thực sự thể rời thì sẽ về tìm cách khác.
Kết quả hiển nhiên, la bàn của Dung Vọng trục trặc, và bọn họ thấy cây đổ nát đó.
"Không ." Tư Đồ Liêu : "Chúng về thôi."
Bạch Thu Diệp gật đầu: "Đi thôi, tiếp tục nữa cũng chỉ phí công vô ích."
Sau hai ngày thử nghiệm, Bạch Thu Diệp nhận việc trốn chạy là bất khả thi, bảo tính mạng lẽ tìm cách khác.
Xuống núi, ba định thị trấn xem tình hình, đến cổng thấy cảnh vắng tanh, chỉ vài ở lối một con hẻm.
Thấy lạ, bọn họ vội chạy tới kiểm tra thì phát hiện đó chính là cửa nhà lão Mã.
Đến nơi mới dân thị trấn biến mất, mà bọn họ đang tụ tập ở đây.
Bạch Thu Diệp vỗ vai một hỏi: "Xin hỏi, chuyện gì thế?"
Người đó , chính là cô hỏi chuyện sáng nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/878.html.]
Hai cùng sững sờ một lúc, : "Con trai lão Mã là tiểu Mã cũng c.h.ế.t !"
Cả ba đồng thanh: "C.h.ế.t? C.h.ế.t thế nào?"
Hôm qua bọn họ còn thấy tiểu Mã lóc t.h.ả.m thiết khi chôn cất cha, nào ngờ hôm nay chính thành c.h.ế.t.
Bạch Thu Diệp chợt nhận : Nếu tiểu Mã c.h.ế.t, là hai c.h.ế.t?
Người giải thích: "Cũng c.h.ế.t ngạt, bác sĩ bảo trong cổ họng mắc miếng táo."
Một miếng táo mà c.h.ế.t ngạt .
Chắc hẳn là do quỷ nhét .
Bạch Thu Diệp cãi, buông vai đó rút lui cùng Dung Vọng và Tư Đồ Liêu.
Tư Đồ Liêu lo lắng : "Đã hai c.h.ế.t ."
Bạch Thu Diệp Dung Vọng: "Hôm qua bảo một ngôi đại diện một ?"
Dung Vọng cũng lộ vẻ bối rối: "Hay , mà là thời gian?"
Bạch Thu Diệp đột nhiên hít một : "Ngày đầu một , ngày hai hai , tối nay sẽ là ba ?"
Tư Đồ Liêu sốt ruột: "Cứ thế đến ngày thứ mười, tổng c.h.ế.t sẽ lên tới 55."
Bạch Thu Diệp mặt tối sầm: "Khả năng chúng chọn sẽ cao."
Nguy hiểm.
Cực kỳ nguy hiểm.
Khi c.h.ế.t mỗi ngày tăng lên, khó thể trông chờ may mắn.
Trong lúc bọn họ chuyện, đám đông nhà lão Mã tản , trở phố xá tiếp tục sinh hoạt, lũ trẻ nô đùa với những quả bóng sặc sỡ, như hiểm họa đang rình rập tiếng giòn tan.
Bạch Thu Diệp những lớn đang tán gẫu, khỏi nhíu mày.
Sao bọn họ thể bình thản thế, lẽ nào nhận điều bất thường hai ngày qua?
Tư Đồ Liêu đề xuất: "Hay tối nay chúng tập trung , quỷ đến cũng hỗ trợ ."
Dung Vọng suy nghĩ : " cũng thể tiêu diệt gọn cả đám."
Nếu suy đoán của bọn họ đúng, tối nay sẽ ba c.h.ế.t.
Tư Đồ Liêu ngượng ngùng đẩy gọng kính lên: "Vậy ? Hay là cứ đ.á.n.h cược may rủi?"
Dung Vọng : "Anh về nhà, tiên hãy g.i.ế.c một con lợn."
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp hiểu tại đột nhiên chuyển chủ đề sang chuyện , thật là kỳ quặc.
Cô hỏi: "Con lợn gì ?"
"Anh linh hồn sợ những đầy sát khí." Dung Vọng : "Nếu dính máu, sẽ an hơn nhiều."
Tư Đồ Liêu định gật đầu, chợt nghĩ điều gì đó, : "Nhỡ , đến là hồn ma của con lợn thì ?"
Bạch Thu Diệp: "..."
Dung Vọng im lặng một lúc lâu : "... Mặc dù loại trừ khả năng đó, nhưng xác suất sẽ nhỏ. Vả nếu con lợn, lợn... hồn lợn thực sự tồn tại, g.i.ế.c từ lâu ."
Tư Đồ Liêu chợt vỡ lẽ, phát hiện Bạch Thu Diệp và Dung Vọng với ánh mắt phức tạp, đẩy kính lên hỏi: "Sao hai bằng ánh mắt đó?"
Bởi vì lẽ trộm não lợn để tự dùng!
Bạch Thu Diệp bình thản thu ánh , với Dung Vọng: "Anh thì an , còn chúng thì ?"
Dung Vọng : "Anh đến nhà lão Mã một chuyến."
Tư Đồ Liêu hỏi: "Anh đến đó gì, với tiểu Mã lắm ?"
Anh tự nhiên cho rằng Dung Vọng định đến viếng tiểu Mã.
"Không, lão Mã là uyên bác nhất ở đây, nhà ông nhiều sách." Dung Vọng : " đến nhà ông xem thể tìm thông tin liên quan đến nơi ở của con quỷ ."