Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 877

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:30:21
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc chuyện, cô và Dung Vọng tiến rừng, bắt đầu leo lên núi. Bọn họ vượt qua từng bụi cây, những tán lá ngày càng rậm rạp khiến tốc độ di chuyển chậm dần.

Chẳng mấy chốc mặt trời lên đến đỉnh đầu, Bạch Thu Diệp lấy từ ba lô hai chiếc bánh khô cứng, đưa một cái cho Dung Vọng.

Bọn họ nhấm nháp bánh cùng ngụm nước để lấy sức, tiếp tục để Dung Vọng dẫn đường vượt núi.

lúc đó, Bạch Thu Diệp phát hiện mặt một cây đổ chắn ngang.

Thân cây gãy, hoặc thể địa phương đốn hạ, phủ đầy rêu xanh, màu gỗ ngả đen, vẻ c.h.ế.t từ lâu.

Bạch Thu Diệp sững , chỉ cây : "Vừa nãy thứ em vấp chính là nó."

Dung Vọng cũng nhận điểm , lấy chiếc la bàn hỏng .

Bạch Thu Diệp cảm thấy da gà nổi khắp : "Không chúng nhốt ở đây đấy chứ?"

Dung Vọng suy nghĩ một lát : "Trước hết , xem thể về . Nếu sẽ tìm một chiếc la bàn hơn."

Bạch Thu Diệp gật đầu: "Cũng , về còn hơn kẹt trong khu rừng ."

Hai đầu trở , may mắn là bọn họ nhanh chóng thấy chiếc cầu đá, cùng với cánh đồng và nơi ở của lũ quỷ cây cối che khuất.

Bọn họ dừng lâu, lập tức trở về thị trấn. Nhà Dung Vọng ở một trang trại phía bên thị trấn, Bạch Thu Diệp cùng về đó.

Khi đến cửa, hàng xóm nhà bên cạnh bông đùa: "Bao giờ hai đứa mới đính hôn ?"

Lúc thần kinh Bạch Thu Diệp đang căng như dây đàn, lời đùa của hàng xóm chỉ e thẹn trong chốc lát, sự chú ý lập tức trở vấn đề chạy trốn.

Một lúc , Dung Vọng cầm một chiếc la bàn mới bước .

Bạch Thu Diệp vội hỏi: "Còn dùng ?"

Dung Vọng gật đầu, nhưng lòng bàn tay đặt hai chiếc la bàn: " chiếc la bàn hỏng lúc nãy cũng trở bình thường."

Bạch Thu Diệp trầm ngâm một lát: "Chẳng lẽ là do khu rừng đó?"

Dung Vọng cất la bàn : "Có lẽ chúng thể rời , ít nhất là khi mười c.h.ế.t."

Vừa dứt lời, từ phía xa vọng tiếng , âm thanh ngày càng lớn, xuất phát từ một đoàn khiêng quan tài.

Đi đầu là con trai lão Mã, khiêng một góc quan tài, lóc t.h.ả.m thiết.

Bọn họ ngang qua trang trại, tiến đến cánh đồng lúa chiếc cối xay gió, dần khuất bóng.

Bạch Thu Diệp theo bóng lưng bọn họ : "Hay là chúng qua cánh đồng lúa để thoát ."

Mộng Vân Thường

Dung Vọng : "Có thể thử, nhưng mà..."

Hắn hết, Bạch Thu Diệp hiểu ý.

Hy vọng rời khỏi đây của bọn họ lớn, thể sẽ giống như trốn thoát bằng cách vượt núi đó, chỉ quanh quẩn cánh đồng.

Sau khi nghỉ ngơi chốc lát, bọn họ bắt đầu kế hoạch mới là thử đến phía bên cánh đồng lúa để thoát khỏi khu vực .

Vừa qua vị trí cối xay gió, chiếc la bàn trong tay Dung Vọng lập tức cuồng điên loạn, một nữa mất tác dụng.

Nhìn thấy tình cảnh , cả hai càng bi quan hơn về thử nghiệm .

bọn họ bỏ cuộc, tiếp tục theo hướng định. Thế nhưng dù là cánh đồng lúa rộng mở, bọn họ vẫn lạc.

Khi màn đêm buông xuống, bọn họ trở về thị trấn, cơ thể tuy gì khác thường nhưng tinh thần vô cùng mệt mỏi.

Dung Vọng khẽ giẫm lên những viên sỏi đất, trong lòng nảy ý cùng Bạch Thu Diệp trải qua đêm nay.

lời đến cửa miệng nuốt , sợ Bạch Thu Diệp nghĩ ý đồ khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/877.html.]

Bạch Thu Diệp : "Cứ ở đây , tối nay cẩn thận một chút."

Cuối cùng Dung Vọng vẫn thốt câu đó, chỉ ừ một tiếng: "Về nhà cẩn thận nhé."

Sau khi chia tay, Bạch Thu Diệp trở về nhà. Cô liếc sang nhà bà lão hàng xóm, trong phòng vẫn còn đèn sáng, điều khiến cô cảm thấy an tâm hơn một chút.

Về đến phòng, khi vệ sinh cá nhân xong, cô do dự đêm nay nên thức trắng . Cuối cùng, cô quyết định ngủ một giấc thật say.

Bởi vì cô nghĩ, nếu lũ quỷ chọn trúng, cô cũng khả năng chống cự. Chi bằng tích lũy tinh lực, bồi bổ thể lực, để ánh nắng ngày mai chứng minh liệu kẻ may mắn .

Bạch Thu Diệp nhanh chóng chìm giấc ngủ. Khi tỉnh dậy, tiếng gà trống gáy vang ngoài cửa.

Cô bật dậy khỏi giường, xác nhận bản ở trạng thái vong linh, vội vàng vệ sinh cá nhân khỏi nhà.

Cô định tìm Dung Vọng, nhưng thấy nhiều đang ngang qua cửa nhà .

Bạch Thu Diệp chạy đường, chặn một ngẫu nhiên hỏi: "Mọi đến đây gì, chuyện gì xảy ?"

Người đó mặt mày kinh hãi: "Lại c.h.ế.t!!!"

Bạch Thu Diệp giật : "Ai ?"

Người đó túm lấy tay cô, lôi cô đoàn đang .

"Chúng đang đến đó, cô cùng ."

Cạnh nhà Bạch Thu Diệp, ngoài bà lão hàng xóm, xa hơn một chút còn vài hộ nông dân.

Chẳng mấy chốc bọn họ đến nơi. Bạch Thu Diệp ngôi nhà mặt, đột nhiên cảm thấy hoang mang.

"Sao nhớ ai sống ở đây nhỉ?"

"Kỳ lạ thật."

Mang theo nỗi nghi hoặc, cô chen trong nhà.

Hôm qua tin lão Mã c.h.ế.t, cô dám xem. hai lạc đường, Bạch Thu Diệp cảm thấy cần tìm hiểu sâu hơn vụ việc để nắm bắt thêm thông tin, giúp bản an hơn.

Trong phòng, cô thấy một phụ nữ chiếc giá gỗ, đó đặt một chậu nước tràn sàn nhà.

Người phụ nữ đó đang gập bất động, đầu chìm trong nước, hai tay buông thõng hai bên đùi, như thể ngừng cử động.

"C.h.ế.t đuối đấy." Ai đó .

Hai gã nông dân tiến đến bên cạnh, mỗi nắm một bên vai, dựng cơ thể cô lên.

Khuôn mặt nhợt nhạt, sưng phù của phụ nữ cuối cùng cũng rời khỏi chậu nước. Khi thấy gương mặt đó, Bạch Thu Diệp cảm giác như điện giật, run nhẹ.

Trong khoảnh khắc đầu tiên, cô thể nhớ quá khứ của .

Mãi hai ba giây, cô mới chợt nhớ , tên là Long Sơ Lộ, từ nhỏ sống ở đây, là một nông dân.

" hình như quen ở nơi ." Bạch Thu Diệp thầm nghĩ, nhưng nhớ nguồn cơn.

Cô quyết định hôm nay thử rời khỏi đây nữa, lập tức rời khỏi ngôi nhà, chạy về phía nhà Dung Vọng.

Cùng lúc đó, khán giả livestream đang sốt ruột như đống lửa.

[Long Sơ Lộ là cùng với cô mà!]

[Hình như cô chút nghi ngờ , thì biểu hiện kỳ lạ thế. ]

[Mong cô sớm nhận !]

Chưa kịp chạy đến cửa nhà Dung Vọng, Bạch Thu Diệp thấy đang đợi với chiếc lưng.

Hai đồng thanh : "Đi thôi."

Loading...