Cô tỉnh táo , thấy một thanh niên mặc áo dài tay cổ tròn màu xanh đậm, vạt áo nhét trong thắt lưng, chân đôi bốt cũ màu nâu sẫm đang bên đường, bỏ kèn harmonica xuống và vẫy tay về phía cô.
Bạch Thu Diệp vội xách thùng sữa bước tới: "Dung Vọng, ở đây? Hôm nay đồng việc ?"
Khi khán giả livestream thấy hai bọn họ xuất hiện cùng khung hình, bọn họ tưởng rằng trạng thái kỳ lạ cuối cùng sẽ phá vỡ.
Bạch Thu Diệp mở miệng hỏi " đồng việc".
[Cô đang cái gì thế!]
[Chẳng lẽ bọn họ còn setting của ?]
[Nhân vật của hai so với bản bọn họ trông thật kỳ quặc... ]
[Bên Nhãn Vũ Sư còn kỳ hơn, là tay trai trẻ quyến rũ phụ nữ chồng. ]
[Có lạ bằng Việt Thủy Dao?]
[Nói , đây mới thật sự là nhập vai chứ... ]
Trong khi trong livestream bàn tán xôn xao, Dung Vọng mặt nghiêm trọng : "Tối qua, những ngôi đỏ xếp thành một đường thẳng . Anh lo lắng cho tình hình của em."
Bạch Thu Diệp : "Lão Mã c.h.ế.t ."
Dung Vọng gật đầu: "Anh , xem . Hình như ông bóp cổ c.h.ế.t, màu da kỳ lạ."
Bạch Thu Diệp khỏi rùng : "Lão Mã c.h.ế.t, liệu ai khác nữa ?"
Dung Vọng cất chiếc kèn harmonica túi áo, một tay chống cằm suy nghĩ giây lát: "Anh , hễ xuất hiện tinh tượng như , mỗi ngày sẽ một c.h.ế.t, cho đến khi c.h.ế.t đủ bằng ngôi xếp thành một đường thẳng."
Nghe , Bạch Thu Diệp vội vàng nhớ bầu trời đêm qua.
"Chẳng lẽ còn mười nữa sẽ c.h.ế.t?!" Cô : "Đêm qua em thấy mười ngôi xếp thành một đường thẳng."
Dung Vọng gật đầu: "Có thể lắm."
Nói xong, đột nhiên dậy, với Bạch Thu Diệp: "Không thể chờ thêm nữa, chúng bỏ trốn."
Bạch Thu Diệp: "Hả?"
Khán giả livestream: "Gì cơ?!"
Hai nhớ chuyện gì, sắp đối mặt với lời nguyền mỗi đêm một c.h.ế.t.
Đột nhiên chuyển sang kịch bản ngôn tình sến súa, kỳ quặc !
Rõ ràng Bạch Thu Diệp giật : "Sao đột nhiên đến chuyện bỏ trốn thế?"
Ánh mắt Dung Vọng lảng sang hướng khác, biểu hiện chút ngượng ngùng: "À, ý là chúng thể rời khỏi đây tối nay, đến nơi khác sống."
Bạch Thu Diệp suýt rơi thùng sữa: "Bỏ tất cả thứ ở đây ?"
Dung Vọng vẫy tay: "Không, chỉ tạm thời rời một thời gian, khi chuyện qua chúng sẽ ."
Nghe , Bạch Thu Diệp thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì , em sẽ về nhà thu xếp đồ đạc ngay, chúng gặp ở cây cầu nhé."
Dung Vọng gật đầu, bình thản , nhưng khi khuất tầm mắt Bạch Thu Diệp, mặt đột nhiên đỏ bừng.
Bên ngoài phó bản Luyện Ngục, nhân viên Dị Tra Cục bao gồm cả Lãnh Ngọc Long đều cảm giác rửa mắt.
Đặc biệt là Liễu Hạc, vốn ấn tượng về Dung Vọng như một kẻ mạnh mẽ, lạnh lùng và trầm mặc suýt nữa móc mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/876.html.]
Lãnh Ngọc Long ho khan một tiếng, phát hiện đồng đội để ý đến cảnh của Dung Vọng và Bạch Thu Diệp, thở phào nhẹ nhõm, mừng thầm vì ít nhất mất mặt mặt bọn họ.
Lãnh Ngọc Long lén quan sát bọn họ một lúc, qua các góc khác, phát hiện những thám hiểm khác cũng chẳng khá hơn là bao.
May mà đây chỉ là phận giả tạo, nếu khi rời khỏi phó bản, nhiều sẽ mang theo những ký ức đen tối khiến bọn họ thức giấc giữa đêm.
Bạch Thu Diệp trở về nhà, vội vàng thu xếp hành lý.
Cô mở tủ quần áo, bỏ vài bộ đồ cùng một chiếc ba lô vải đơn giản.
Bạch Thu Diệp còn lấy theo tiền mặt, lương khô và nước, nhanh chóng rời khỏi nhà.
Cô nhận , khi lục tìm quần áo, một tờ giấy phù màu vàng từ từ rơi xuống đất, lẻ loi trong bóng tối của tủ quần áo.
Bạch Thu Diệp nhanh chóng đến bên cây cầu, đợi một lúc thì thấy Dung Vọng cũng vội vã đến với một túi đồ lưng.
Sau khi gặp , Bạch Thu Diệp hỏi : "Anh định ?"
Dung Vọng : "Đi về phía ngọn núi , chỉ cần đến một nơi trực tiếp thấy tòa kiến trúc là ."
Bạch Thu Diệp vẫn còn ám ảnh về tòa kiến trúc đó, liền gật đầu đồng ý.
Sau khi bàn bạc, bọn họ quyết định vượt qua ngọn núi để đến thị trấn hoặc làng mạc phía .
Bỗng nhiên, Bạch Thu Diệp nhận cô ấn tượng gì về phía ngọn núi .
Cô chỉ bên cạnh thị trấn nơi cô sống còn một tiểu trấn Sơn Tuyền, vài trang trại lớn cùng một ngôi làng.
phía núi là gì, cô thể nhớ nổi.
Nghi ngờ dâng lên trong lòng Bạch Thu Diệp, cô phản xạ gạt bỏ vấn đề sang một bên, nhưng chợt nhận hai ngày qua dường như nhiều rơi tình huống tương tự.
Mỗi như , cô đều vô thức bỏ qua những điều bất thường quá rõ ràng.
Điều bình thường chút nào!
Đồng t.ử Bạch Thu Diệp co , cô chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, một cảm giác kiểm soát trong bóng tối mơ hồ hiện lên.
Sau khi nhận thức điều , cô nảy sinh suy nghĩ liệu đang quá lên .
Cô định bỏ qua như những , thì đột nhiên một cơn đau nhói xẹt qua đầu.
Cô một nữa mắc sai lầm mới nhận .
Mộng Vân Thường
Lần , cô thể cảm nhận rõ ràng sự bất thường. hiện tại cô vẫn tìm gốc rễ vấn đề, chỉ thể từ từ tìm hiểu nguyên nhân.
Tâm trí Bạch Thu Diệp đang đắm chìm trong suy nghĩ đó, nên để ý thấy mặt một cây đổ. Cô suýt nữa vấp ngã, may Dung Vọng kịp thời đỡ lấy.
Dung Vọng nắm tay kéo cô dậy, hỏi: "Em đang nghĩ gì mà đường ?"
"Chỉ là đột nhiên nghĩ đến vài chuyện, cảm thấy vẻ cẩn thận lắm." Bạch Thu Diệp thẳng dậy hỏi: "Chúng hướng nào?"
Dung Vọng trầm ngâm gật đầu, đáp: "Hướng bắc."
Nói rút từ trong n.g.ự.c một chiếc la bàn.
cả hai phát hiện chiếc la bàn đang ngược chiều kim đồng hồ liên tục, dường như cực từ bên trong vấn đề.
Bạch Thu Diệp : "Nó hỏng ?"
Dung Vọng cất la bàn : "Tạm thời dùng cái , nhưng vẫn nhớ đường ."
Bạch Thu Diệp thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì quá."