Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 867

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:25:09
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nhiều dấu hiệu cho thấy phó bản tân thủ của cô thể là Luyện Ngục, Bạch Thu Diệp vẫn coi đó là câu trả lời khả thi.

"Nếu phó bản mới của chị là Luyện Ngục, tại chị c.h.ế.t?" Bạch Thu Diệp hỏi: "Lúc đó chị khôi phục ký ức, chỉ là một bình thường."

"Đó là vì chúng em tạo một gian thể chứa đựng chị." Cô bé giải thích: "Chị thể hiểu nó như một phó bản bề mặt."

Bạch Thu Diệp suy nghĩ một lúc: " độ khó vẫn cao, thậm chí ngừng tăng lên."

"Độ khó của phó bản bề mặt phụ thuộc thực lực của chính chị." Cô bé : "Vì khi chị mạnh lên, nó cũng sẽ mạnh theo."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy việc nhốt chị suốt 13 năm cũng là do các em ?"

"Chị hiểu nhầm ." Cô bé lắc đầu: "Việc chị Luyện Ngục là một tai nạn. Ngay cả em cũng chuyện gì xảy , chỉ thể tạm thời tạo phó bản bề mặt đó."

"Chị thể thoát , lẽ liên quan đến quản trị viên của chị." Cô bé : " lúc đó em thể trực tiếp cho chị những chuyện ."

"Một phần vì chị quên mất chuyện cũ." Cô bé chớp mắt: "Quan trọng hơn, là vì chúng em đang ở Luyện Ngục, một khi nhắc đến những chuyện liên quan, chắc chắn Chủ Thần sẽ phát hiện."

Bạch Thu Diệp khỏi thầm lo lắng cho : "Nói cách khác, chị sống sót là nhờ "đèn nhà ai nấy rạng"."

Cô bé gật đầu tán thành.

Hơi thở Bạch Thu Diệp dần định. Sau khi bọn họ cùng cô chơi trò đóng vai suốt 13 năm, ít nhất kết cục cũng .

Nghĩ đến đây, Bạch Thu Diệp hỏi: "Còn một vấn đề nữa, tại em xuất hiện trong mỗi chị tái sinh, mà mỗi mang một phận khác ?"

Cô bé trả lời: "Đây vẫn là lợi ích từ sự đồng hóa. Em đang tìm kiếm cơ hội đ.á.n.h bại Chủ Thần, nên về kẻ thù của nó."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Vị thần đó ?"

Cô bé gật đầu: "Hắn tiết lộ cho em một thông tin, nên em tưởng chị chính là cơ hội đó. Em thể hóa thành bất kỳ ai, để giảm thiểu hao tổn năng lượng, nhưng cái giá trả là thực sự trở thành đó."

Bạch Thu Diệp hiểu ý cô : "Mất ký ức đó?"

" ." Cô bé : " khi gặp cơ hội thực sự, em sẽ nhớ tất cả."

"Mỗi , em đều thể thực sự nhớ . Dù gặp chị, đó cũng cơ hội." Cô bé : "Em nghĩ tất cả chỉ là trò đùa của ."

Bạch Thu Diệp : "Cái "thần" đó đúng là thích xem chúng như đồ chơi."

" em gặp chị sớm hơn, cơ hội xuất hiện ngay từ đầu." Cô bé nở nụ : "Vì thế Lỵ Lỵ luôn giữ một ký ức."

Bạch Thu Diệp im lặng vài giây: " lúc đó, em khuyên chị rời , từ bỏ Niết Bàn."

Cô bé như nhớ điều gì, vẻ mặt hiện lên sự ghê tởm: "Bởi vì em sợ chị rơi vòng luân hồi vĩnh viễn, điên loạn . Đây là cơ hội giải thoát cuối cùng của chị."

"Về chuyện , tiền lệ." Cô bé nghiêng , về phía hoàng hôn xa xăm: "Vô Danh, cô chính là một ví dụ."

Vô Danh?

Bạch Thu Diệp chợt nhớ trong ký ức của Sa Hồng, câu khiến cô vô cùng chấn động của Vô Danh.

Vô Danh c.h.ế.t sống .

Câu thể hiểu theo nhiều cách.

C.h.ế.t sống cũng thể là nhiều , giống như cô.

"Vị thần đó từng , thể công cụ bất cứ lúc nào. Chẳng lẽ còn một công cụ khác, hơn nữa đó chính là Vô Danh?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/867.html.]

" cô bé , cô bé điên loạn . Ý của câu ... Vô Danh điên loạn ?"

Bạch Thu Diệp nhớ quá trình tiếp xúc với Vô Danh, nhưng thấy cô biểu hiện gì điên loạn.

"Vô Danh trông bình thường mà."

Cô bé nhận sự nghi hoặc của cô, giải thích: "Điên loạn ở bề ngoài, mà là trong nội tâm."

"Ví dụ như Vô Danh, hành động của cô còn là để tự cứu ." Ánh mắt cô bé rời khỏi tòa kiến trúc hùng vĩ phía xa: "Cô trở thành Chủ Thần."

Bạch Thu Diệp: "... Cô đúng là điên thật."

Mục đích của Sa Hồng, giống như một con kiến nuốt chửng cả con voi.

Cô bé : "Có lẽ chị thể cảm nhận , cô đang nhắm chị."

Bạch Thu Diệp gật đầu: "Cô lợi dụng Sa Hồng, trừ khử chị."

"Không chỉ ." Cô bé : "Trong phó bản Niết Bàn, đại diện chị gặp chính là của Vô Danh."

"Thì ." Thắc mắc bấy lâu cuối cùng cũng giải đáp, Bạch Thu Diệp : "Lúc đó chị nghi ngờ thuộc về phó bản , ngờ của Vô Danh."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Chẳng lẽ em g.i.ế.c ?"

Cô bé lắc đầu: "Chỉ đuổi thôi."

Bạch Thu Diệp : "Lúc đó em xuất hiện ở đó, là do viên kẹo chị cho Cẩu Đản ăn ?"

Mộng Vân Thường

Cô bé gật đầu, nhắc nhở: "Chuyến tới Luyện Ngục sắp tới, em chỉ thể giúp đỡ hạn chế. Chúng em ở Luyện Ngục lâu như , vẫn tìm điểm yếu của Chủ Thần..."

Cô bé hết, nhưng Bạch Thu Diệp hiểu ý cô bé.

Cô bé mấy hy vọng chuyến thám hiểm của bọn họ.

Bạch Thu Diệp : "Đây là việc bắt buộc ."

Cô bé thở dài, biểu cảm khuôn mặt trẻ con trông hợp.

Bạch Thu Diệp tự hỏi cô bé thực sự bao nhiêu tuổi, chợt nhớ điều gì đó liền hỏi: "Tại các em thể lên cấp 200, nhưng thế giới bọn chị chặn ở cấp 70?"

Cô bé lắc đầu: "Em . Có lẽ Chủ Thần đặc biệt coi trọng thế giới của các chị, nên đặt hạn chế đặc biệt."

Bạch Thu Diệp gật đầu, cảm thấy dường như Chủ Thần tiêu diệt bộ ở đây.

Cô bé : "Sắp hết thời gian , đó, Lỵ Lỵ sẽ chỉ là Lỵ Lỵ."

Lời dứt, sương mù xung quanh dày đặc hơn, bóng dáng cô bé dần mờ .

Bạch Thu Diệp phát hiện cách giữa bọn họ cũng ngày càng xa, như một ống kính đang lùi nhanh thế tầm của cô.

Lúc , ánh mắt cô bé hướng về phía tòa nhà đối diện: "Muốn đến đó, nhất định ."

Bạch Thu Diệp theo ánh mắt cô bé về phía tòa nhà nguy nga đang chìm trong hoàng hôn.

Cô bé đang ?

Tại phút cuối trò đố !

Chẳng lẽ lý do thể thẳng với cô ?

Loading...