Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 865
Cập nhật lúc: 2025-11-28 04:42:35
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việt Thủy Dao tiếp tục: "Có đến cấp 69 ?"
Bạch Thu Diệp dẫn cô sai hướng: "Không."
Việt Thủy Dao suy nghĩ một lát: "Quả nhiên Dị Tra Cục cách ẩn giấu để nâng cao thực lực. Vậy suy đoán của sai, lẽ điểm mấu chốt để thực sự sinh tồn trong Luyện Ngục là thực lực, chứ nhất thiết đạt đến cấp 70."
"Thực lực cấp 70 chỉ là ngưỡng cơ bản, nhưng nếu bản đó thực lực vượt cấp 70, dù đạt cấp độ cũng ảnh hưởng việc Luyện Ngục." Việt Thủy Dao bổ sung: " đáng tiếc là trong tình huống biện pháp đặc biệt, khi lên cấp 70, tổn thương chúng nhận trong phó bản đều sẽ biến đổi chất lượng, nên thể dựa phó bản để nâng cấp."
Bạch Thu Diệp cô hiểu nhầm, tưởng cũng là từng tham gia thí nghiệm như Dung Vọng.
suy nghĩ của Việt Thủy Dao lẽ đúng, ngay cả cô cũng ý nghĩ tương tự, nên phản bác.
"Có thể lắm." Bạch Thu Diệp gật đầu: "Vậy nên phương pháp dựa đạo cụ bảo vệ bản mà cô là khả thi."
Việt Thủy Dao tường kim loại bên ngoài cửa sổ: "Đây là một cuộc phiêu lưu mạo hiểm sống c.h.ế.t..."
Một cuộc phiêu lưu mạo hiểm sống c.h.ế.t.
Câu vang vọng trong đầu Bạch Thu Diệp, khi kết thúc cuộc họp, cô lập tức đến "trường học", chờ Lỵ Lỵ tan lớp.
Giáo viên dạy học đây từng gặp Bạch Thu Diệp, thấy cô ngoài cửa, liền cầm sách giáo khoa gần.
Vị giáo viên đó hỏi: "Cô đến tìm Lỵ Lỵ ?"
Bạch Thu Diệp gật đầu, thò đầu quanh một lượt, nhưng Lỵ Lỵ trong lớp.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Hôm nay em học?"
Giáo viên gật đầu: "Em sốt."
Bạch Thu Diệp cảm ơn giáo viên về phía chỗ ở của Lỵ Lỵ.
Lần cô dò hỏi phòng của Lỵ Lỵ, đường gặp trở ngại gì đến nơi.
Vừa bước đến cửa, cánh cửa phòng Lỵ Lỵ mở, Bạch Thu Diệp thấy Mạc Kiệt từ trong bước , tay còn xách một bình nước nóng.
"Bạch Diệp, cô về ." Trên mặt Mạc Kiệt lộ chút vui mừng: " cô khu Xích Thủy, còn lo lắng."
Bạch Thu Diệp trao đổi vài câu xã giao với , vấn đề chính: "Sao Lỵ Lỵ sốt ?"
"Không nữa, sáng nay như , giờ vẫn đang ngủ." Mạc Kiệt liếc cô một cái hỏi: "Cô đến thăm em ? Vào , đừng em thức giấc là ."
" lấy miếng hạ sốt cho em ." Mạc Kiệt xong xách bình nước .
Bạch Thu Diệp ngoài cửa trong, trong căn phòng một phòng ngủ, thể thấy ngay Lỵ Lỵ đang giường.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô bé đỏ bừng lên vì sốt, chút khó chịu cựa quậy một cái, chăn trượt xuống tận vai.
Bạch Thu Diệp bước , tay lưng khép cửa phòng .
Mộng Vân Thường
Cô xuống bên giường Lỵ Lỵ, nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho cô bé.
"Khi ngủ, sự bài xích của não bộ sẽ giảm xuống, gây ít tổn thương hơn cho em ."
Bạch Thu Diệp lặng lẽ ngắm Lỵ Lỵ một lúc, quyết định khi Mạc Kiệt về sẽ xem qua ký ức của cô bé một .
đến phút chót, cô bỗng phân vân nên tập trung vấn đề nào.
"Lỵ Lỵ gặp những thời điểm nào?"
"Giữa Lỵ Lỵ và cô bé trong phó bản tân thủ của quan hệ gì?"
Bạch Thu Diệp suy nghĩ một lát, cảm thấy câu hỏi thứ hai quá mơ hồ, hai liên quan gì, sẽ chỉ phí hoài cơ hội.
Với thể trạng yếu ớt của Lỵ Lỵ, dù hiện đang ngủ say, quá trình khiến cô bé tổn thương do kháng cự, nhưng chắc chắn sẽ tiêu hao ít tinh thần.
Bạch Thu Diệp tập trung ý niệm câu hỏi đầu tiên, một luồng năng lượng ẩn giấu từ từ bao phủ Lỵ Lỵ, cô cảm nhận xâm nhập suôn sẻ thế giới tinh thần của cô bé.
Chẳng mấy chốc, Bạch Thu Diệp thấy một màn sương mù, khi chúng tan , cô phát hiện Lỵ Lỵ đang ở trong một căn phòng, nhưng khuôn mặt mờ ảo.
Căn phòng âm u ẩm thấp, góc tường giăng đầy mạng nhện, từ trần nhà những giọt nước rơi xuống tí tách theo nhịp điệu đều đặn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/865.html.]
Cảnh tượng lập tức khiến Bạch Thu Diệp liên tưởng đến nhà ma.
Lỵ Lỵ cầm một ngọn nến sát góc tường, vài giây , cánh cửa cũ kỹ mở , ba bước .
Bọn họ quanh căn phòng một lượt, bắt đầu thảo luận với .
"Vậy là chúng thành trò chơi bốn góc?"
"Nghe trò chơi đến cuối cùng, trong phòng sẽ xuất hiện thêm một , , là một con quỷ."
"Chuẩn sẵn đạo cụ phòng thủ ."
Bạch Thu Diệp vô cùng chấn động, nhưng vì đoạn hội thoại của bọn họ, mà là vì một trong ba bước .
Chính là cô, là bản cô.
Mà nơi , chính là một phó bản cô từng gặp trong những tái sinh đầu tiên.
"Hóa đây từng gặp Lỵ Lỵ, dù ấn tượng mờ nhạt, nhưng lúc đó hình như quả thật một cô bé... đúng, cô bé đó giống thế ."
"Với tại Lỵ Lỵ đoạn ký ức ? Cô bé cũng tái sinh nhiều , là mỗi tái sinh đều ảnh hưởng đến em ."
Bạch Thu Diệp trầm tư trong lòng, lặng lẽ quan sát quá trình bản cùng Lỵ Lỵ và hai chơi trò bốn góc.
Chưa đợi trò chơi kết thúc, màn sương bao phủ căn phòng, khi tan , mắt cô hiện một con hẻm nhỏ.
Một cô bé cầm chiếc ô giữa hẻm, trời mưa tầm tã, nhưng thứ rơi xuống ô là chất lỏng màu đỏ.
Trong khung cảnh quỷ dị , từ cửa hẻm bước .
Vẫn là cô.
"Lần cũng ấn tượng, hình như là phó bản lúc level 50, hình như Dung Vọng cũng ở phó bản đó."
Cảnh tượng chuyển đổi, Bạch Thu Diệp một nữa bước một gian mới.
Lần , bọn họ đang ở biển, vị thuyền trưởng mặt biến thành quái vật, cô đang ôm một bé gái trong lòng chạy trốn.
"Phó bản cấp 45..."
"Có vẻ như Lỵ Lỵ sẽ xuất hiện ở những thời điểm khác mỗi tái sinh."
"Không thể tìm nguyên nhân từ cô bé ."
Sau khi liên tục trải qua nhiều cảnh tượng khác , mặt Bạch Thu Diệp hiện một vách núi cheo leo, sừng sững giữa đồng bằng, đường chân trời phía xa ngả màu vàng úa.
Ánh hoàng hôn trải khắp bầu trời, ánh kim quang, thấp thoáng những tòa kiến trúc hùng vĩ.
Một bé gái vách đá, mặc chiếc váy đỏ, mái tóc bay trong gió như một bức tranh sơn dầu tuyệt .
Khoảnh khắc cô bé đầu, Bạch Thu Diệp chợt hiểu ý nghĩa của câu .
"Là mệnh đưa em đến ngăn cản chị."
Cô bé xuất hiện ở ngóc ngách trong định mệnh của cô.
Mỗi tái sinh, cô bé là một nhân vật khác, là Lỵ Lỵ, là Nguyệt Nha, là Hồng Hồng... Cứ thế tuần ngừng.
Bạch Thu Diệp bước lên một bước: "Lúc đó em , khi chị từ chối đề nghị, em sẽ cho chị câu trả lời."
Cô bé đầu , khuôn mặt búp bê sứ thiếu sự sống động: " ."
"Lúc đó em , bây giờ thể tiết lộ ?" Bạch Thu Diệp hỏi: "Lý do vì em giúp đỡ chị."
Cô bé hỏi ngược : "Chị hẳn thấy những quá khứ ?"
Bạch Thu Diệp gật đầu: "Ừ."
Cô bé : "Đó là quá khứ của chị, đồng thời cũng là quá khứ của em."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy phiên bản nào mới là em thật sự? Hay cách khác, những hình ảnh em xuất hiện mỗi chị tái sinh, là thật ?"
Cô bé gật đầu xác nhận: "Tất nhiên là thật, nhưng cũng là giả."