Trên khuôn mặt hiền hòa của Sa Hồng hiện lên vẻ cuồng nhiệt: "Vậy nên sẽ đẩy bọn họ tiến lên, bất kể kết quả cuối cùng là tất cả biến thành dị chủng, bọn họ buộc hành động... ha, mục đích của đều đạt ."
Thấy Sa Hồng ngày càng yếu , Bạch Thu Diệp vội hỏi: "Có đó cho cô những chuyện ? Là ai, tại chỉ riêng cho cô, rốt cuộc mục đích gì?"
Ánh mắt Sa Hồng đang tập trung Bạch Thu Diệp dần tán loạn, nhưng cô trả lời một lời nào.
Bạch Thu Diệp thể chờ đợi thêm, vội thu thập tinh thần, điều khiển ý niệm đào sâu ký ức của Sa Hồng.
Chẳng mấy chốc, Bạch Thu Diệp thấy một màn sương mù mờ ảo, trong sương hai bóng , một là Sa Hồng, che khuất bởi bóng dáng Sa Hồng, cô chỉ thể thấy vạt áo của đối phương.
"Sa Hồng sắp c.h.ế.t , nên mới thể dễ dàng đào sâu ký ức của cô . thời gian và cơ hội còn nhiều, nhanh chóng thấy dung mạo kẻ , ý đồ mới ."
Bạch Thu Diệp cố gắng hóa thành Sa Hồng, dùng góc của cô để quan sát mặt.
Quá trình hề dễ dàng như khi cô đối phó với những khác, bởi vì bản chất Sa Hồng dù sắp c.h.ế.t vẫn khác biệt .
Tốn chút công sức, cuối cùng Bạch Thu Diệp cũng thấy làn sương mù mắt dần tan biến, hiện hình ảnh một phụ nữ ngoài bốn mươi đang đối diện với Sa Hồng.
Khi rõ khuôn mặt đối phương, tim cô đập thình thịch.
Người phụ nữ đó... chính là Vô Danh!!!
Sa Hồng và Vô Danh quen !!!
Nghĩ cũng , việc Sa Hồng nắm giữ nhiều bí mật mà khác thể lời giải.
Xét cho cùng, bản Vô Danh vốn là một nhân vật cực kỳ bí ẩn, ngay cả Bạch Thu Diệp cũng thể đoán âm mưu thực sự của cô .
Lúc , Bạch Thu Diệp chợt nhận cảm giác quen thuộc khi tiếp xúc với Sa Hồn bắt nguồn từ .
Chính là từ Vô Danh.
Rất thể những năng lực kỳ lạ của Sa Hồng cũng do Vô Danh ban cho.
"Có lẽ Sa Hồng chỉ là một quân cờ trong tay cô mà thôi."
Bạch Thu Diệp thầm nghĩ, tập trung lắng đoạn hội thoại.
"Luyện Ngục sẽ lan rộng, T.ử Thành cũng sẽ mở rộng?" Giọng Sa Hồng lúc đầy vẻ hoài nghi: "Sao tin cô?"
Vô Danh khẽ , chỉ tay sân bên ngoài: "Nơi chẳng là lý do để cô tin ?"
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp liếc xung quanh, nhận cực kỳ quen thuộc với khuôn viên , chính là sân trong phó bản ẩn giấu ở phó bản thăng cấp cấp 35 của Vô Danh.
Nếu suy đoán theo thời gian Sa Hồng thăng cấp, cảnh gặp gỡ giữa cô và Vô Danh lẽ diễn lúc thăng lên cấp 36.
Sa Hồng lắc đầu: "Điều chỉ chứng minh cô thường..."
Giọng của Sa Hồng đột ngột dừng khi một bóng bước từ cửa.
Bạch Thu Diệp nhận đây cũng là quen, chính là Tùng Phong, kẻ mơ hồ giúp đỡ cô trong phó bản ẩn ngày .
"Anh trai?" Sa Hồng trợn tròn mắt đối phương, mất bình tĩnh đến mức đổ ghế: "Sao ở đây! Không c.h.ế.t !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/857.html.]
Tùng Phong bình thản Sa Hồng, ánh mắt chút gợn sóng: "Vô Danh nữ sĩ cứu , cô cho sống ."
Sa Hồng vội hỏi: "Vậy tại ngoài, báo cho em ?"
Tùng Phong : "Bởi vì thể rời khỏi phó bản."
Sa Hồng sang Vô Danh: "Là cô cho ngoài !"
Tùng Phong lắc đầu: "Không liên quan gì đến Vô Danh nữ sĩ cả. Muốn rời khỏi phó bản, khiến Luyện Ngục biến mất."
Nghe , Sa Hồng bớt kích động hơn, ánh mắt chớp nhanh: "Có liên quan đến Chủ Thần ..."
Vô Danh bật khẽ, ngắt lời cuộc trò chuyện giữa hai em.
"Giờ thì cô thể tin ?" Vô Danh : " thể ban cho cô năng lực vượt xa trí tưởng tượng của thường, đổi cô cần thành một việc."
Sa Hồng lạnh lùng hỏi: "Việc gì?"
Vô Danh đáp: "Cô thể giúp tuyển chọn một ứng viên phù hợp, đưa bọn họ phó bản . cần bọn họ."
Sa Hồng liếc Tùng Phong, hỏi: "Hay là cô đang xây dựng một đội quân?"
Vô Danh ha hả: " , nhưng còn phức tạp hơn thế. hy vọng trong tất cả phó bản đều của , khi đó chỉ cần lệnh là thể giải cứu tất cả ."
Vô Danh xong cũng liếc Tùng Phong, ánh mắt về phía Sa Hồng: "Lúc đó sẽ là cảnh tượng đôi bên cùng vui, chẳng là một việc ?"
Sa Hồng : "Phải, nhưng với điều kiện những gì cô đều là sự thật."
Vô Danh , khẽ mỉm : "Xem cô vẫn tin ."
"Đây là lý do giúp sống sót đến bây giờ, giống trai ..." Sa Hồng ngập ngừng một chút: "Ngu xuẩn như ."
Tùng Phong vẫn giữ vẻ mặt vô cảm, ngay cả khi em gái chê ngu xuẩn mặt khác, vẫn im lặng.
Vô Danh vỗ tay: "Tính cách hai thật khác xa . để lấy lòng tin của cô, thể cho cô lý do khiến cô tin ."
Bạch Thu Diệp thế, càng chăm chú lắng hơn.
Cô thấy khuôn mặt Vô Danh trong làn sương mờ nở nụ châm chọc, há miệng .
"Bởi vì là một c.h.ế.t sống ..."
Đùng!
Trước mắt Bạch Thu Diệp bỗng hiện lên một màu đỏ rực, cô như rơi từ vách đá xuống vực sâu, cơ thể mất thăng bằng loạng choạng.
Khi tầm trở , Bạch Thu Diệp thấy Sa Hồng đang dựa tường c.h.ế.t. Từ vị trí đỉnh đầu, cả nổ tung .
Mất một lúc Bạch Thu Diệp mới bình tĩnh , đây là đầu tiên cô gặp trường hợp đối tượng đột t.ử khi đang khai thác ký ức của bọn họ.
Trùng hợp như thể chạm cơ chế nào đó.
Bạch Thu Diệp suy nghĩ trong lòng, nhớ cảnh tượng như vụ nổ , thầm nghĩ cái c.h.ế.t đột ngột của Sa Hồng chắc chắn liên quan đến câu đó của Vô Danh.