Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 852
Cập nhật lúc: 2025-11-27 14:55:07
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm giác ranh giới giữa ảo và thực mờ nhạt thật khó chịu.
Trong lòng Ô Nhân Nhân dâng lên nỗi sợ hãi vô cớ, nhưng nó đến từ .
Trong lúc đó, Bạch Thu Diệp cầm chiếc thẻ quẹt đầu thẻ.
Tít.
Đèn xanh phía đầu thẻ nhấp nháy.
Khóa cửa thể mở bật một tiếng tách, nhưng Bạch Thu Diệp chủ động kéo cửa.
Cạch cạch —
Tiếng tay nắm cửa xoay vang lên từ phía , cánh cửa hé mở một chút, để lộ một khe hở vô cùng hẹp.
Qua khe hở, Bạch Thu Diệp thấy một khuôn mặt vô cảm.
"Có chuyện gì ?"
Khuôn mặt vô cảm lên tiếng như .
Có chuyện gì?
Trong tình huống , câu hỏi thật quá vô lý.
Người cánh cửa rõ ràng là một Dị Chủng giống Lôi Vũ, hơn nữa là loại trí tuệ.
Tên , theo kịch bản !
Cơ thể biến dị, não cũng biến dị luôn !
Cô trả lời thế nào đây?
Lịch sự với đối phương rằng đột nhập hang ổ của bọn họ, là để bắt thủ lĩnh của bọn họ tra khảo ?
Đột nhiên Bạch Thu Diệp cảm thấy bối rối.
May mắn , Dị Chủng cánh cửa bỏ mặc cô với câu hỏi .
Sau khi hỏi xong, đột nhiên đổi.
Câu hỏi lúc nãy dường như chỉ là lớp da khoác lên, vài giây lớp da lột bỏ, lộ bản chất điên cuồng bên trong.
Ngay khi sắp lao tới, một giọng khác vang lên.
"Đừng." Là một giọng nữ nhẹ nhàng: "Có thể giao tiếp với bọn họ."
Nghe thấy giọng , Bạch Thu Diệp và hai còn trao đổi ánh mắt.
Lôi Vũ hạ giọng: "Nghe quen quen."
Giọng nữ bên trong : "Là Lôi Vũ ?"
Lôi Vũ gật đầu: " ."
Giọng nữ đó : "Các , bên trong an ."
Một lúc lâu ai nhúc nhích.
Một lúc , bên trong vang lên tiếng khẽ: " quên mất, các thể ngay , chi bằng trao đổi thông tin ."
Dưới ám hiệu của Bạch Thu Diệp Lôi Vũ lên tiếng hỏi: "Ở đây xảy chuyện gì ?"
Giọng nữ đó : "Sa Hồng điên , g.i.ế.c ít ."
Lôi Vũ nhướng mày: "Không lúc nào cô cũng..."
"Ý là, cô thực sự điên ." Giọng nữ : "Điên theo nghĩa sinh lý."
Lôi Vũ suy nghĩ một lát hỏi: "Chẳng lẽ cô đang g.i.ế.c phân biệt địch ?"
Giọng nữ đáp: " , mấy còn sống sót chúng chỉ thể trốn đây. Các mau , cô sẽ phát hiện ."
Bạch Thu Diệp nhíu mày, đột nhiên lên tiếng hỏi: "Tại các rời khỏi nơi ?"
Giọng nữ đó : "Bởi vì chỉ cần rời khỏi căn phòng , chúng sẽ Sa Hồng khống chế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/852.html.]
Lôi Vũ như kẻ đang chìm trong bùn bỗng nắm sợi dây, mắt sáng lên hỏi: "Trong phòng của các gì mà thể thoát khỏi sự khống chế của cô ?"
Mộng Vân Thường
Giọng nữ đó đáp: "Có một máy phát tín hiệu, thể gây nhiễu một phần mệnh lệnh của Sa Hồng. đây cô cho phép khác mở nó, vì máy phát cũng ảnh hưởng nhất định đến bản cô ."
" ảnh hưởng đến cô , đặt máy phát trong phạm vi 20 mét." Giọng nữ đó bổ sung thêm.
Thoát khỏi sự khống chế của Sa Hồng là một trong những điều Lôi Vũ mong nhất, lập tức bước lên phía , ánh mắt đầy hi vọng Bạch Thu Diệp.
"Có thứ thì cần lo lắng về những năng lực quỷ dị của Sa Hồng nữa." Lôi Vũ : "Vậy chúng lấy nó ."
Đôi mắt Bạch Thu Diệp đảo về phía Lôi Vũ, khẽ gật đầu nhẹ, một tay giơ lên đặt lên cánh cửa kim loại.
Cô đẩy cửa mở, phía là một hành lang, nhưng rộng rãi hơn nhiều so với hành lang bọn họ đại sảnh.
Hai bên hành lang là các văn phòng, phòng thí nghiệm và những căn phòng chứa đủ loại đồ vật.
Người đàn ông biểu cảm vẫn cửa, nhưng chủ nhân của giọng giao tiếp với bọn họ thấy .
Người đàn ông biểu cảm , Bạch Thu Diệp thấy lưng mấy cục u thịt đỏ, kéo dài đến tận cổ, ẩn khuất chân tóc.
Không giống như những thứ mọc Lôi Vũ, của bọn họ giống vết sẹo bỏng hơn.
Còn của tên Dị Chủng mặt thì phồng lên hơn, như một túi nước chứa đầy mủ treo .
Ba theo trong, thẳng đến cửa căn phòng cuối cùng.
Cửa phòng mở, quả thực giọng nữ dối, trong phòng đúng là một máy phát tín hiệu hình dáng kỳ lạ, đèn báo đó đang nhấp nháy ánh sáng đỏ vàng.
bên cạnh máy phát một đống thịt rõ hình thù, chúng đang nhúc nhích, đó chảy chất lỏng đỏ và vàng, những chi tiết mọc bám máy phát tín hiệu, như thể khoác lên cỗ máy lạnh lẽo một lớp vỏ mềm khiến nổi da gà.
Kinh dị hơn nữa là từ đống thịt đó phát thứ âm thanh quen thuộc.
Chính là giọng nữ giao tiếp với bọn họ.
" lừa các , chính là cái máy phát tín hiệu ." Giọng của đống thịt êm dịu và du dương: "Có lẽ các thể giúp chúng kéo dây điện phía cửa, như thể di chuyển nó."
"Di chuyển cái nỗi gì!!!"
"Cô thấy phần lớn cơ thể cô đang dính đó !!!"
Trong lòng ba còn đồng thời dâng lên suy nghĩ giống tại chỗ.
Bọn họ một nữa cảm giác phó bản và hiện thực kết nối với .
Bạch Thu Diệp chú ý thấy trong đống thịt vài cục u kỳ lạ, giống hệt những cục u vô cảm .
Bạch Thu Diệp giả vờ như thấy gì, bình thản hỏi: "Những khác ở ?"
Giọng nữ đáp: "Rất nhiều c.h.ế.t, chỉ còn hai chúng thôi."
Ô Nhân Nhân c.ắ.n chặt môi khô nẻ, ánh mắt lộ rõ ý nghĩ "thà c.h.ế.t còn hơn sống như thế ".
May mắn là khi trải qua vô phó bản, bọn họ chứng kiến quá nhiều quỷ vật dị dạng nên khi thấy đống thịt, cô chỉ hoảng sợ trong giây lát, giờ bình tĩnh .
Đột nhiên, cô thấy trong đống thịt đang nhúc nhích một chiếc áo khoác rách tươm, một chiếc huy hiệu quen thuộc lắc lư mảnh vải. Trên mảnh vải đó còn hình mặt trời to bằng đồng xu khâu tay, thêm cả nụ thêu tay, trông khá dễ thương nếu bỏ qua chất lỏng bám đầy nó.
Khi thấy mảnh áo rách , mắt Ô Nhân Nhân gần như lồi khỏi hốc.
Cô lùi mấy bước, run rẩy, dám tin mắt nên đưa tay lên dụi mắt, vô tình rơi chiếc mũ xuống đất.
Bạch Thu Diệp nhận thấy phản ứng của cô , đầu hỏi: "Có chuyện gì ?"
Giọng Ô Nhân Nhân run rẩy: "Cô ... cô là đồng nghiệp... của ..."
Bạch Thu Diệp theo ánh mắt Ô Nhân Nhân thấy mảnh áo sắp đám thịt cuốn sâu bên trong.
Chiếc huy hiệu đó là do các khu định cư hợp tác sản xuất gấp, đặc trưng vô cùng.
Vậy đống thịt chính là đồng nghiệp của Ô Nhân Nhân ở khu định cư. Chứng kiến đồng nghiệp cũ biến thành thế , trách phản ứng của cô dữ dội đến .
Đống thịt dường như nhận phản ứng của Ô Nhân Nhân, nhúc nhích về phía cô , giọng nữ du dương vang lên.
"Là Ô Nhân Nhân ?" Giọng nữ đầy vui mừng: "Em đến tìm chị ?"
Ô Nhân Nhân khó nhọc mở miệng: "..."
Giọng nữ vui vẻ : "Thật quá, khi chuyện kết thúc, chúng thể cùng trở về."