Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 835

Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:13:56
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thu Diệp nhận Lý Cô Thú né tránh đòn tấn công của Lôi Vũ. Cô và Lý Cô Thú chỉ trói tay chân, phần vai trở lên thể cử động tự do, chỉ cần Lý Cô Thú thể né .

lý do Lý Cô Thú tát chỉ một, động tác của Lôi Vũ quá nhanh đối với cô , cô cách nào né tránh.

"Lôi Vũ quả thực thể hiện sức mạnh của dị chủng ." Bạch Thu Diệp thầm nghĩ.

Cô ho một tiếng : "Phải nhẫn nhịn đến khi nào?"

Ánh mắt Lôi Vũ chuyển sang cô, dường như cảm thấy câu hỏi đặc biệt.

" còn tưởng cô sẽ bảo thả các cô ."

"Chắc chắn sẽ tha cho chúng ." Bạch Thu Diệp : " cần gì hỏi mấy lời vô nghĩa đó."

Lôi Vũ tỏ thiện: "Cô tệ."

Hắn như đang đ.á.n.h giá một món đồ : "Giá như đây cô là thuộc hạ của thì mấy, đáng tiếc là bây giờ dễ gia nhập như nữa."

"Cô hỏi nhẫn đến khi nào, thể trả lời cô." Lôi Vũ chỉ căn phòng : "Đợi đến khi thể tìm thấy bất kỳ thông tin mới nào từ cô nữa, cô thể trong đó."

Lý Cô Thú , sắc mặt lập tức biến đổi: "Ý là những trong đó đều tra tấn dã man ?"

Lôi Vũ lộ ánh mắt tiếc nuối: " , lát nữa sẽ đến lượt các cô."

Hắn dứt lời liền vung roi tay lên, một tiếng "bốp" vang lên khi chiếc roi quất mạnh giá treo cổ. Lực đ.á.n.h mạnh đến nỗi bụi vôi văng tung tóe.

Lý Cô Thú đến mắt cũng chớp mắt, ánh mắt sắc lạnh chằm chằm .

Có lẽ thái độ bất khuất coi cái c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng của Lý Cô Thú kích thích hứng thú của Lôi Vũ, đến bức tường treo đầy công cụ tra tấn, lựa chọn một chiếc kìm.

" nghĩ , vẻ roi da hợp với cô." Lôi Vũ : " đổi dụng cụ khác nhé."

Lý Cô Thú hỏi: "Rốt cuộc các đang gì ở đây? Chỉ để tra tấn khác thôi ?"

Lôi Vũ bước đến mặt cô , dùng ngón tay bóp chặt hai bên má khiến miệng cô mở .

"Đáng lẽ hỏi cô mới đúng, nhưng xem cô là mỹ nhân nên cho cô hỏi cũng ." Lôi Vũ : "Một câu hỏi đổi một cái răng."

Hắn định đưa chiếc kìm miệng Lý Cô Thú thì đột nhiên thấy tiếng ồn ào ngoài hành lang.

Lôi Vũ nhíu mày, lẩm bẩm: " ghét phiền."

Hắn bước ngoài, thấy hai tên đồng bọn đang cửa với vẻ mặt hoảng sợ, cúi đầu dám , như thể chân bọn họ kho báu gì đó.

Ánh mắt Lôi Vũ cũng đổ dồn xuống đất, thấy một chỉ còn nửa đang vật vạ cửa.

Khi nhận khuôn mặt đó, giật .

Lôi Vũ hỏi: "Sao thành thế ?!"

Giọng đội trưởng khàn đặc như tiếng kéo của chiếc phong cũ: "Đừng hỏi nhiều, mau rời khỏi căn cứ , càng xa càng !"

Lôi Vũ : " còn thẩm vấn..."

"Thẩm vấn cái gì, thấy thành thế nào !!!" Đội trưởng điên cuồng gào lên: " cho , biến thành thế , mười như cũng địch nổi!"

Lôi Vũ hỏi: " tiêm t.h.u.ố.c ? Đột nhiên mất tác dụng?"

"Mất tác dụng thì còn sống đến giờ ?" Đội trưởng : "Năng lực của cô giống Sa Hồng. Anh còn nhớ khi Sa Hồng tiêm thuốc, thể điều khiển đồ vật từ xa ?"

Lôi Vũ : "Ý đó dùng cách đó để biến thành thế ?"

"Có lẽ ." Đội trưởng chắc chắn : "Có lẽ cô còn thành thạo hơn cả Sa Hồng."

Lôi Vũ nhíu mày: "Vậy trốn thoát ?"

Đội trưởng sững , chợt nhận việc đến đây kỳ lạ.

Lôi Vũ thấy đờ , khẩy: " Lão Ngô , đêm lắm ngày gặp ma, ngờ cũng ngày hôm nay."

"Anh yên tâm, rìa thị trấn là dị chủng của chúng , dù một con muỗi bay cũng thoát khỏi tầm mắt của ." Lôi Vũ : "Anh cứ yên tâm dưỡng thương ở đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/835.html.]

" mà..." Giọng Lôi Vũ chuyển hướng: "Nói cũng , vết thương của còn thể lành ?"

Hắn dứt lời định bước bên trong vách ngăn để tiếp tục cuộc tra khảo dang dở, thì đội trưởng đột nhiên dùng cả hai tay bò lê về phía , túm lấy ống quần .

"Anh tin , nhanh lên xe, chúng tìm Sa Hồng ngay!"

" , ghét ai đó quấy rầy khi đang tra khảo!" Lôi Vũ giằng khỏi tay đội trưởng, kéo tấm vách ngăn mặt.

Đội trưởng thấy cây thập tự giá phía vách ngăn, cùng Bạch Thu Diệp đang trói chặt đó.

Hai tay Bạch Thu Diệp trói lưng, đầu cử động nhưng đôi mắt khép .

Khi về phía đội trưởng, cô nở một nụ mỉm.

"A!"

Đội trưởng lập tức gào thét điên cuồng, suýt nữa khiến Lôi Vũ phía giật nhảy dựng lên.

Lôi Vũ đầu hỏi: "Anh cái quái gì ?"

đội trưởng vì đột nhiên thấy nguồn cơn nỗi sợ hãi của , nửa ngày thốt nên lời, chỉ há hốc miệng phát những tiếng rên rỉ vô nghĩa.

Trong lòng Bạch Thu Diệp cảm thấy kỳ lạ, lúc đội trưởng chẳng khác gì kẻ điên.

"Có do lục lọi ký ức của ?"

"Thao tác thuần thục gây tác dụng phụ nghiêm trọng đến ?"

Bạch Thu Diệp thầm nghĩ, may mắn là dùng cách cưỡng chế với Lôi Vũ, nếu thể sẽ trở thành đồ dùng một , mà cô cũng khó thu thập thêm thông tin hữu ích.

Lôi Vũ về phía hai ngoài hành lang: "Các tìm thấy ?"

Lời dứt, cuối cùng đội trưởng cũng lấy chút ý thức, một tay chống đỡ cơ thể, tay giơ cao chỉ về phía Bạch Thu Diệp run rẩy.

"Ơ ơ ô ơ..."

Hai ngoài hành lang trả lời: "Trên xe, là xe của hai phụ nữ đó."

Lôi Vũ đột nhiên toát mồ hôi lạnh lưng, đến lúc , gợi ý của đội trưởng quá rõ ràng.

Trong thị trấn nhỏ mà ngay cả một con muỗi bay cũng thể lọt qua tầm mắt của , tuyệt đối thể ai lẻn phát hiện.

Mộng Vân Thường

đối phương hề ý định lẩn trốn, mà ngang nhiên ngay mắt .

Hơn nữa giờ đây đang ngay lưng , lặng lẽ quan sát vở kịch .

Lôi Vũ nghiến chặt hàm răng, giống như khi đối mặt với quỷ vật đột nhiên xuất hiện lưng trong phó bản, dám đầu để đ.á.n.h động.

Hắn cúi mắt xuống đầu ngón chân, ánh mắt đảo qua hai tên đồng bọn ngoài hành lang.

Hắn đang tính toán cách sử dụng hai cùng đội trưởng vật hy sinh, tranh thủ thời gian bọn họ câu giờ bằng mạng sống để trốn thoát.

Chỉ là kịp lên kế hoạch, thấy tiếng xích sắt rơi xuống đất phía .

Bạch Thu Diệp bứt đứt dây xích quấn quanh , sang x.é to.ạc xiềng xích trói buộc Lý Cô Thú.

"Anh thật sự thích tra tấn bức cung đến ?" Bạch Thu Diệp : "Vậy nhất định chiều lòng thật ."

Trong chớp mắt, Lôi Vũ nhấc bổng đội trưởng lên, ném về phía Bạch Thu Diệp như một vật cản.

Hai chân bật mạnh phóng về phía hành lang, hai tên đồng bọn kịp phản ứng cũng trở thành bia đỡ đạn.

Tiếng thét kinh hoàng phía khiến rùng , bước chân càng lúc càng nhanh hơn.

Phía là lối , cánh cửa quán bar đang mở rộng, ánh nắng xuyên qua cửa kính rải xuống nền nhà một vệt vàng rực rỡ như tia hy vọng.

Ngay khi tưởng thoát, bốn sợi xích sắt bỗng xuất hiện chặn ngang.

Chúng như một bàn tay vô hình điều khiển, quấn chặt lấy đôi chân , khóa chặt tứ chi khiến thể giãy giụa.

Lôi Vũ ngã sấp xuống sàn, tiếng bước chân đằng mỗi lúc một gần, mỗi nhịp đều như giẫm lên tim .

Loading...