Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 833
Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:11:25
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ tới đây, Bạch Thu Diệp nhắn tin cho Lãnh Ngọc Long.
[Bạch Thu Diệp: Từ Không Nhụy phản hồi ?]
Vài giây , tin nhắn mới hiện lên.
[Lãnh Ngọc Long: Chưa, chuyện gì ?]
Bạch Thu Diệp trả lời.
[Bạch Thu Diệp: tìm thấy thuộc hạ của cô . ]
[Lãnh Ngọc Long: Tốt lắm. ]
[Lãnh Ngọc Long: Sau khi xác định tọa độ của Sa Hồng, nhớ báo cho . ]
Bạch Thu Diệp ngừng thiết đầu cuối, Lý Cô Thú quan sát động tác của cô hỏi: "Cô đang liên lạc với ai ?"
Bạch Thu Diệp : "Gì mà nhiều câu hỏi thế, đây chị hỏi han ."
Lý Cô Thú trầm giọng: "Trước đây cũng từng gặp ai c.h.ế.t..."
Cô bỗng ngừng lời, liếc đội trưởng đang bất động đất, đổi giọng : "Biến mất dấu vết hai tháng đột nhiên xuất hiện trở ."
Bạch Thu Diệp cảm thấy áy náy. Với tính cách sẵn sàng xông hang cọp cứu đồng đội như Lý Cô Thú, chắc hẳn cô đau lòng khi tin c.h.ế.t.
" lý do bất khả kháng." Bạch Thu Diệp giải thích.
Lý Cô Thú đưa tay lên trán: "Thôi bỏ qua , dù cô cũng trở , thế là đủ ."
Nghe , Bạch Thu Diệp thấy lòng ấm áp, mỉm lời cảm ơn.
"Cảm ơn cái gì chứ, giúp gì ." Lý Cô Thú trở về vẻ lạnh lùng thường thấy, khẽ nhếch cằm về phía đội trưởng: "Xử lý thế nào?"
Bạch Thu Diệp : "Chỉ b.ắ.n nát đầu mới c.h.ế.t . tạm thời còn ích, mang theo ."
Nói , cô về hướng đông, nơi tên đầu đinh rời .
Một lúc , tên đầu đinh chạy về với vẻ mặt căng thẳng.
"Chuyện, chuyện gì xảy ?"
Cậu đang phân vân giữa ở thì bỗng thấy những viên đá mặt đất tự động xếp thành dòng chữ yêu cầu đống lửa.
Trong lòng mừng vì cuối cùng dám nghĩ bậy, lo Bạch Thu Diệp g.i.ế.c diệt khẩu.
nghĩ nếu đối phương g.i.ế.c thì cần gọi về chuyện thừa thãi , thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Thu Diệp chỉ tay về phía đội trưởng đang đất: "Nhét lên xe, để ở ghế ... , tống cốp xe luôn."
Tên đầu đinh liếc đội trưởng tra tấn đến mức méo mó, nuốt nước bọt ực một cái: "Được, ."
Bọn họ tới chiếc xe việt dã của Bạch Thu Diệp, khi nhét đội trưởng cốp xe, tên đầu đinh sững như trời trồng chờ cô lệnh tiếp theo.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Cậu nhận của ban quản lý khu Xích Thủy ?"
Tên đầu đinh sợ mất giá trị sẽ Bạch Thu Diệp "xử lý", vội gật đầu: "Dĩ nhiên là nhận ."
Bạch Thu Diệp : "Cậu phía ."
Tên đầu đinh thở phào nhẹ nhõm, vội mở cửa xe leo lên.
Lý Cô Thú hiểu rõ quan hệ giữa bọn họ qua đoạn hội thoại, thấy liền : " cũng , để trông chừng ."
Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Không cần."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/833.html.]
Lý Cô Thú đành lên ghế phụ, đầu liếc tên đầu đinh một cái đầy cảnh cáo.
Tên đầu đinh vội cúi gằm mặt xuống đôi bàn tay , ánh mắt tránh né dám đối diện.
Cậu rõ lai lịch của Lý Cô Thú, chỉ cảm thấy phụ nữ quen mắt, nhất thời nhớ gặp ở . Thấy cô cùng Bạch Thu Diệp, trong lòng mặc định Lý Cô Thú cũng đáng sợ như .
Lý Cô Thú , Bạch Thu Diệp khởi động xe, trong lòng chợt dâng lên cảm giác bùi ngùi: "Ngày là lái xe."
Bạch Thu Diệp thầm nghĩ thời gian trôi nhanh thật, cô rời phó bản tân thủ hơn ba tháng, thứ thoáng chốc như bóng câu qua cửa sổ.
Xe chạy dọc theo quốc lộ, 20 phút , Lý Cô Thú hiệu cho Bạch Thu Diệp rẽ một con đường nhánh.
Con đường tuyến chính giữa các khu định cư, chỉ dẫn đến những thành phố bỏ hoang vô dụng.
Rất ít xe qua nơi đây, mặt đường càng t.h.ả.m hại, bảo dưỡng.
Bạch Thu Diệp tiếng lốp xe nghiến đá lạo xạo, lo lắng nổ lốp . nghĩ chiếc xe là của Dị Tra Cục, đặc chế, chắc dễ dàng hỏng hóc vì mấy viên đá lặt vặt, cô yên tâm.
Mộng Vân Thường
Rời khỏi con đường nhánh, bọn họ chính thức tiến tòa thành hoang .
Nơi đây đủ tiêu chuẩn gọi là thành phố, chỉ là một thị trấn lớn, nhỏ hơn T.ử Thành mà Bạch Thu Diệp từng thấy đến mấy .
Lúc mặt trời đang lên cao, khí nơi đây mang vẻ hoang vu quỷ dị như T.ử Thành.
những biển hiệu phủ đầy bụi cửa tiệm, chiếc xe han gỉ đỗ ven đường, lớp lá mục dày đặc bốc mùi hôi thối mặt đất, tất cả đều báo hiệu sự suy tàn của thị trấn .
Bố cục thị trấn giống khu định cư thông thường, lấy trung tâm điểm xuất phát, các công trình tỏa bốn phía.
Ngay từ khi đặt chân tới vùng rìa thị trấn, Bạch Thu Diệp cảm nhận ai đó đang theo dõi bọn họ.
Là trốn ở đây chăng?
Không, cô là kẻ mời mà đến, thể nào bọn họ bố trí canh gác.
Hay là dị chủng?
Số lượng dị chúng nhiều, thể ẩn nấp trong các tòa nhà con mắt giám sát.
Một lúc , con đường phía bất ngờ xuất hiện một bóng .
Bạch Thu Diệp phát hiện đó là một con dị chủng, hành động như đang cố tình gây t.a.i n.ạ.n giả.
Nó xuất hiện quá nhanh, cho ai kịp phản ứng. Nếu là khác lái xe chắc chắn sẽ đ.â.m thẳng dị chủng, đó chặn đường.
Bạch Thu Diệp đoán ý đồ của nó. Cô thể phanh gấp, đ.á.n.h lái hoặc lùi xe kịp thời.
Thế nhưng Bạch Thu Diệp , mà chọn cách đ.â.m thẳng dị chủng như kẻ mong đợi.
Bánh xe kẹt thể dị chủng, Bạch Thu Diệp buộc tắt máy. Lúc Lý Cô Thú cũng kịp nhận , thì thầm lẽ bọn họ dính bẫy.
Giờ tiếp tục lái xe , tiên xuống xe kéo con dị chủng bánh .
lúc đó, Bạch Thu Diệp thấy cửa một cửa hàng trông như quán bar cách đó xa bật mở, bốn bước .
Bạch Thu Diệp hỏi tên đầu đinh: "Cậu bọn họ ?"
Tên đầu đinh vội đáp: "Biết chứ, bọn họ thường theo chân Lôi Vũ việc."
Cậu xong liền nghĩ tới việc thể Bạch Thu Diệp Lôi Vũ là ai, nên bổ sung thêm: "Trước đây ở khu Xích Thủy, Lôi Vũ phụ trách mảng hành chính."
Bạch Thu Diệp gật đầu, dù tên nhưng trong lòng cô vẫn hình dung nhân vật .
Bạch Thu Diệp với tên đầu đinh: "Cậu yên xe, cần xuống."
Tên đầu đinh hiểu ý, lập tức rạp xuống khe giữa ghế và ghế , cố hết sức để ai phát hiện .