Điều khinh khủng hơn là khi ngã xuống, phần eo của bọn họ chia đôi. Như những ma nơ canh vứt rác.
Tên cầm s.ú.n.g cảm thấy nỗi sợ từ lòng bàn chân xốc lên đỉnh đầu. Dù thể mất cảm giác nhiệt độ, nhưng tác động tâm lý, cảm thấy như một luồng hàn ý lan khắp .
Mộng Vân Thường
Hắn vội vàng giơ khẩu s.ú.n.g trường lúc còn khinh thường lên, chĩa thẳng Bạch Thu Diệp, gần như chút do dự bóp cò.
Sau khi bóp cò, mặt tái nhợt như c.h.ế.t.
Hóa khẩu s.ú.n.g hết đạn.
Bạch Thu Diệp đầu với : "Lúc nãy quên với , s.ú.n.g b.ắ.n hết đạn ."
Tên cầm s.ú.n.g run rẩy, khẩu s.ú.n.g rơi "bộp" xuống đất.
Bạch Thu Diệp dậy, bước về phía bọn họ: " ở đây chờ thủ lĩnh của các , nhưng nghi thức chào đón của các khiến hài lòng, thôi thì đừng nữa."
Những sấp, , quỳ đều run rẩy cô.
Bạch Thu Diệp : "Trước khi đội trưởng của các về, chúng hãy sống hòa thuận với ."
Bạch Thu Diệp bảo ba còn cử động ghép thể những khác, để bọn họ tự hồi phục.
Tên đầu đinh lập tức hành động, nhiệt tình như thể gia nhập phe Bạch Thu Diệp.
Áo đỏ và tên cầm s.ú.n.g tức giận, tên đầu đinh phản bội bọn họ, dẫn về một vị phật sống.
suy cho cùng, chẳng bọn họ cũng phản bội tên đầu đinh , bắt nó nô lệ, nên giờ mới báo ứng ?
Bọn họ đặt đồng bọn cạnh đống lửa, nọ sát , trông như xếp hàng loạt xác c.h.ế.t.
Đặc biệt khi thể bọn họ chia đôi, cảnh tượng càng thêm rùng rợn.
Bạch Thu Diệp ảnh hưởng, nướng lửa trại ngâm nga hát, còn chạy đến cốp chiếc xe địa hình lấy một bộ dụng cụ nướng đơn giản, bắt đầu nướng thịt bò ngay cạnh đống lửa.
Mùi thức ăn chín thơm phức lan tỏa khắp nơi, nhưng ở đây ngoài cô , những khác đều chẳng hứng thú gì với đồ ăn, chỉ cô thưởng thức một cách ngon lành.
Khoảng một tiếng , những kẻ c.h.é.m thành hai nửa cũng dần hồi phục.
Chỉ điều khi khôi phục khả năng vận động, bọn họ dám bất kỳ hành động nào.
Bạch Thu Diệp biến bọn họ thành hai nửa một , ắt sẽ thứ hai.
Ánh mắt bọn họ cô chẳng khác nào một quả b.o.m sắp nổ.
Bạch Thu Diệp đầu phía bọn họ: "Đừng căng thẳng thế, đội trưởng của các về sẽ nghi ngờ đấy."
Tên đầu đinh phía Bạch Thu Diệp như một vệ sĩ, ho nhẹ một tiếng: "Nghe , đừng đờ đẫn như mấy con ngỗng gỗ như thế."
Lúc mới tản từng nhóm nhỏ, liếc mắt đầy vẻ gian xảo như đang tìm cơ hội chạy thoát.
Tên đầu đinh quá hiểu bản chất lũ , hạ giọng với Bạch Thu Diệp: "Chắc chắn bọn chúng đang tính kế đẩy khác bia đỡ đạn để tự chạy thoát."
Bạch Thu Diệp hề nghi ngờ khả năng nội bộ lục đục của bọn họ, với tên đầu đinh: "Không , chạy thoát ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/829.html.]
Cô khẽ nhếch ngón tay lên, tên đầu đinh theo phản xạ ngẩng đầu, phát hiện phía bọn họ bỗng một tấm lưới lớn tạo thành từ lá cây.
Không Bạch Thu Diệp giăng tấm lưới từ lúc nào, nó lơ lửng giữa các tán cây, trời tối nếu chú ý kỹ sẽ thể phát hiện .
Trong lòng tên đầu đinh kinh hãi.
Người , cũng quá cẩn thận đó!
Quả nhiên, hai tên tội phạm đang túm tụm với khi cổ vũ lẫn quyết định thoát khỏi sự kiểm soát của Bạch Thu Diệp.
Chúng lặng lẽ di chuyển xa, dần dần tiếp cận phía chiếc xe của cô.
Trong mắt bọn chúng, Bạch Thu Diệp đang cúi đầu ngọn lửa, để ý đến hành động của chúng.
lúc chúng định lén lút dựa xe bình phong để rời khỏi khu vực , đột nhiên thấy vài sợi dây cảnh giới bằng lá cây rủ xuống mặt.
Hai tên theo phản xạ ngẩng đầu lên, phát hiện tấm lưới mà Bạch Thu Diệp giăng sẵn từ .
Thấy , chúng đành cụp đuôi về trong nhục nhã.
Bạch Thu Diệp vẻ mặt ủ rũ của bọn chúng, mỉm : "Các thể thử gọi thêm viện binh đến, chạy thoát ."
Dù lời cô là mỉa mai, nhưng cũng vì thế mà nhen nhóm chút hy vọng.
Một lúc , Bạch Thu Diệp thấy tiếng bước chân từ xa vọng , là lũ dị chủng thu hút đến.
Thế nhưng mới lộ diện, bọn dị chủng cô triệt hạ sạch sẽ.
Những tên tội phạm khác cũng lượt thử nghiệm, thất bại tất cả đều trở nên ngoan ngoãn hơn, dần chấp nhận phận của .
Lúc chúng chỉ thể mong trời mau sáng để đội trưởng trở về giải cứu.
ý nghĩ tồn tại lâu, bởi vì chúng chợt nhận ngay cả đội trưởng cũng thể địch phụ nữ kinh khủng .
Phía chân trời ló dạng một tia ánh hồng, những tầng mây dần nhuộm màu vàng rực, mặt trời nhô lên từ đường chân trời, chiếu rọi vùng đất hoang vu bằng thứ ánh sáng ấm áp khôn tả.
Ngọn lửa trại mặt Bạch Thu Diệp thành sứ mệnh soi sáng màn đêm, cuối cùng cũng tắt ngúm, chỉ còn một làn khói đen mảnh mai xoáy lên trung.
Mười một bao gồm cô hề xúc động cảnh bình minh ló dạng, bầu khí giữa bọn họ lạnh như băng, tựa hồ luồng gió lạnh ngừng gào thét trong lòng.
Bạch Thu Diệp liếc đám tội phạm: "Đội trưởng sắp tới , các tự nhiên ."
Gã áo đỏ gượng gạo , nhúc nhích cái m.ô.n.g đến mức gần như bẹp dí tảng đá.
Ngay lúc , bọn họ thấy tiếng động cơ xe vọng từ phía xa, cùng âm thanh bánh xe lăn sỏi đá.
Một lúc , một chiếc xe xuất hiện trong tầm mắt và dần dần to lên.
"Đội trưởng về ." Gã áo đỏ với vẻ phấn khích: "Chiếc xe là xe của đội trưởng."
Đội trưởng trở về, sự chú ý của Bạch Thu Diệp sẽ dồn hết , tâm trạng gã áo đỏ như tìm kẻ gánh tội, vô cùng mong đợi.
Một lúc , cửa xe mở , một đàn ông bước xuống.
Hắn mặc chiếc áo khoác đen, bên trong mặc áo lót khiến một nửa cơ thể dị chủng hóa lộ ánh mắt . Mức độ rùng rợn trông như nhân vật phim kinh dị mới trang điểm một nửa.