Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 820

Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:02:46
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Kiệt vội : "Lỵ Lỵ, con khỏi bệnh, đừng chạy nhảy lung tung, cẩn thận ngã đấy."

Cô bé bĩu môi: "Chú sẽ dẫn con ăn kem mà."

Mạc Kiệt xổm xuống kiên nhẫn : "Con sốt xong, ăn kem, sẽ tái phát bệnh đấy."

Bạch Thu Diệp bên cạnh hai , trái tim đập liên hồi mới dần dần bình tĩnh .

Có lẽ lúc nãy cô quá căng thẳng, nhầm Lỵ Lỵ với cô bé .

Lỵ Lỵ cô cũng quen , là con gái của Tằng Nhàn Tình, đồng đội trong một phó bản đây.

Sau khi chồng c.h.ế.t, Tằng Nhàn Tình vì kiếm thật nhiều vé sinh tồn cho con gái, định g.i.ế.c tất cả chơi trong phó bản. Bạch Thu Diệp cũng thông qua bà , mới hiểu con đường nhanh nhất để kiếm vé sinh tồn.

Lỵ Lỵ là cô đưa đến, trong phó bản diễn viên phim kinh dị , vì bạn học đại học cùng nên cô cần dùng vé sinh tồn để ngụy trang ngoại hình.

Sau khi Tằng Nhàn Tình c.h.ế.t, cô vẫn giữ nguyên khuôn mặt để đón Lỵ Lỵ về khu E2, nhờ Dị Tra Cục bên giám hộ.

, nếu Lỵ Lỵ mất trí nhớ, chắc chắn sẽ nhận cô.

Nghĩ đến đây, Bạch Thu Diệp cúi xuống chào Lỵ Lỵ: "Lỵ Lỵ, lâu gặp, còn nhớ chị ?"

Lỵ Lỵ ngẩng đầu, đôi mắt trong như pha lê Bạch Thu Diệp, cô bé ngậm một ngón tay, một lúc gật đầu.

"Em nhớ chị." Lỵ Lỵ : " chúng mới gặp mà, chị."

Bạch Thu Diệp , khóe miệng lập tức cứng đờ.

Mới gặp ?

Người duy nhất cô mới gặp gần đây, ngoài cô bé váy đỏ, còn thể là ai?

"Lỵ Lỵ, em nhầm ?" Bạch Thu Diệp xác nhận : "Lần cuối chúng gặp là hai tháng chứ."

"Ồ-" Lỵ Lỵ nghiêng đầu: "Hình như đúng ."

Mạc Kiệt xen : "Chẳng lẽ cô là đưa Lỵ Lỵ đến đây?"

Bạch Thu Diệp tùy ý gật đầu, tiếp tục hỏi Lỵ Lỵ: "Vậy tại em chúng mới gặp-"

"Em hình như thấy chị ." Lỵ Lỵ : " giờ nhớ nữa."

Khuôn mặt ngây thơ non nớt của cô bé khiến Bạch Thu Diệp khỏi d.a.o động lời đó.

Bạch Thu Diệp bừng tỉnh, kinh ngạc khi phát hiện lúc tin điều đó.

"Lỵ Lỵ, đây em cũng từng thấy chị nhiều ." Bạch Thu Diệp nghiêm túc hỏi: "Em nhớ thấy chị ở ?"

Bạch Thu Diệp chợt nghĩ đến một khả năng khác: "Hay là em quên , như bây giờ ."

Lỵ Lỵ suy nghĩ một lát : "Em quên mất ."

Bạch Thu Diệp thẳng , cô còn nhiều câu hỏi hỏi Lỵ Lỵ, nhưng hành lang đông qua rõ ràng nơi thích hợp, huống chi Mạc Kiệt bên cạnh tỏ vẻ khó hiểu.

Bạch Thu Diệp định đợi khi Lỵ Lỵ và Mạc Kiệt tách , cô sẽ tìm Lỵ Lỵ chuyện riêng.

Bạch Thu Diệp nhớ trong quá trình Niết Bàn dung nham, cô thấy sự thật về cái giá Dung Vọng trả qua ký ức, cô đoán đây là do sức mạnh của "vị thần" rò rỉ , chứng tỏ nó nắm giữ năng lực .

Khi "thần" lưu dấu ấn trong cơ thể cô để biến cô thành con rối thì phản phệ, sức mạnh ngược theo quá trình Niết Bàn đang diễn thẩm thấu cơ thể cô.

Có lẽ cô cũng thể năng lực ?

Nghĩ đến đây, Bạch Thu Diệp nôn nao thử ngay, háo hức nắm vững "kỹ thuật" "soi trí nhớ" .

Như , dù Lỵ Lỵ lừa cô thực sự nhớ rõ, cô cũng như con thiêu mù quáng nữa.

"Thực từ đầu cô bé ác ý với , nhưng giờ phân biệt thật giả. Chỉ khi sự thật mới lo lắng mãi." Bạch Thu Diệp thầm nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/820.html.]

sang Mạc Kiệt, giọng điệu thản nhiên : "Chắc em bé ngủ mê ."

Mạc Kiệt mơ hồ cảm thấy gì đó , nhưng khi kịp suy nghĩ sâu hơn, ý nghĩ thoáng qua trong đầu .

" đưa cô bé học đây." Mạc Kiệt : "Muộn mất một tiếng ."

Bạch Thu Diệp ngạc nhiên: "Ở đây còn trường học ?"

Mạc Kiệt cũng thấy lạ, nhưng điều khiến bất ngờ khác: "Cô ?"

" và Dị Tra Cục chỉ là quan hệ hợp tác, đương nhiên rõ như gia nhập như ." Bạch Thu Diệp chợt nhận dối quá trơn tru, khỏi chua xót.

Mạc Kiệt hạ giọng: " hiểu mà, bề ngoài cô liên quan trực tiếp đến Dị Tra Cục, thường ngày đều giấu kín phận nên rõ cơ sở vật chất ở đây, ?"

Anh đừng "hiểu" bừa như thế ?

Bạch Thu Diệp mỉm : "... Anh gì cũng đúng."

Mạc Kiệt : "Cô bận gì , dẫn cô xem chỗ Lỵ Lỵ học nhé."

Bạch Thu Diệp vui vẻ đồng ý, cô cũng theo xem nơi Lỵ Lỵ thường đến, đó sẽ dò hỏi Mạc Kiệt về chỗ ở của cô bé.

Mộng Vân Thường

Lỵ Lỵ giật tay khỏi Mạc Kiệt, nhảy nhót hai , Mạc Kiệt thỉnh thoảng cúi xuống nhắc cô bé cẩn thận.

Thấy , Bạch Thu Diệp bất ngờ, Mạc Kiệt trông giống đang nhiệm vụ bắt buộc mà coi Lỵ Lỵ như em gái ruột của .

Bạch Thu Diệp hỏi: "Sao quan tâm Lỵ Lỵ thế? Anh gia nhập đây một tháng mà?"

Mạc Kiệt ngạc nhiên: "Sao cô đây đầy tháng?"

Bạch Thu Diệp thầm kêu khổ, lỡ lời .

Cuối cùng cũng ngày cô đ.á.n.h mất chính , đây chính là cái giá trả khi sống mãi trong lớp vỏ ngụy trang ?

Bạch Thu Diệp tự chế giễu bản .

Cô tiếp tục nở nụ hảo: "Vì gọi là tiền bối, như tân binh mới nghề . Ở đây lâu một thời gian, chắc chắn sẽ thành lão làng thôi."

"Nên đừng gọi là tiền bối, để mấy tay lão làng khác sẽ ghen tị, khó trong công việc đó." Bạch Thu Diệp khéo léo chuyển hướng: "Câu hỏi nãy giờ vẫn trả lời ."

Mạc Kiệt dù ngớ , nghĩ chỗ chuyện " khó", nhưng khi Bạch Thu Diệp nhắc vấn đề về Lỵ Lỵ, lập tức đáp:

"Em gái hồi nhỏ giống cô bé." Mạc Kiệt theo bóng lưng Lỵ Lỵ, gương mặt hiện lên vẻ trìu mến: "Lại mồ côi cha , nên nhịn thương cảm."

Bạch Thu Diệp gật đầu: "Em gái cũng đến khu E2 cùng ?"

Cô nhớ Dị Tra Cục chế độ cho gia đình nhân viên ở khu E2.

Nụ của Mạc Kiệt dần tắt lịm: "Dạo , em mất ."

Bạch Thu Diệp giật : "Xin , —"

" qua giai đoạn thể chấp nhận , nên ." Mạc Kiệt : "Người duy nhất xin em , là do bất tài, kiếm đủ vé sinh tồn để em phó bản."

"Kia ." Mạc Kiệt chỉ tay về phía tòa nhà mặt.

Nói là trường học thì quả thật quá phóng đại, bởi vì nơi chỉ ba phòng học, chia sơ sài thành ba lớp lớn, và nhỏ.

Lỵ Lỵ nhanh chân chạy lớp nhỏ, lấy đồ dùng học tập và sách vở từ tủ chăm chú học chữ.

"Cha của những đứa trẻ cũng đang đối mặt với áp lực giống như ." Mạc Kiệt bên ngoài cửa sổ những mầm non trong lớp: "Mặc dù Dị Tra Cục sẽ giúp bọn họ giảm bớt một phần, nhưng theo thời gian, gánh nặng của bọn họ sẽ ngày càng nhiều, cuối cùng bọn trẻ buộc tự bước phó bản để đối mặt với hiện thực."

"Bao nhiêu đứa trẻ ở ngoài khu E2 c.h.ế.t trong cảnh bất đắc dĩ như ." Mạc Kiệt : "Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, trẻ em, già và bệnh nhân ép buộc đào thải theo quy luật ."

Vẻ mặt Mạc Kiệt lộ rõ nỗi đau: "Tại trở thành như thế , gần như thể nhớ cuộc sống khi ứng dụng App mắt, cứ như đó là chuyện kiếp ."

Từ khi Bạch Thu Diệp đặt mục tiêu là hồi sinh, còn cảm nhận tình trạng thiếu thốn vé sinh tồn. Cô thậm chí quan tâm đến trừ mỗi đêm, bởi vì với cô đó luôn là một con nhỏ.

Loading...