Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 810

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:17:00
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trước khi bắt đầu tái sinh , chị đây là trận chiến sinh tử." Bạch Thu Diệp bước lên vài bậc: ngang hàng với cô bé bậc thang: "Đây là kế hoạch của chúng ."

Vừa dứt lời, phía bỗng vang lên giọng nam ấm áp.

" sẽ cùng em."

Bạch Thu Diệp đầu, thấy Dung Vọng cách cô vài bậc phía . Gió lạnh thổi tung mái tóc đen của , bóng in mặt đất tựa đàn quạ đang bay loạn xạ.

Dường như Dung Vọng đang chờ đợi câu trả lời của cô.

Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh nhớ ?"

Cô chợt cảm thấy câu hỏi thật nực , bởi vì ngay cả những ký ức rối như tơ vò trong đầu cô còn gỡ .

Dung Vọng lắc đầu: "Vẫn ."

"Đã nhớ ." Bạch Thu Diệp hỏi: "Sao tới đây?"

Dung Vọng : "Không lý do gì, cảm thấy nên thế."

Cô bé kinh ngạc thốt lên: "Hai đúng là điên thật ."

Nghe , vô hình ảnh lóe lên trong đầu Bạch Thu Diệp.

đó trong giấc mơ cô Dung Vọng kể về chuyện giữa bọn họ, nhưng chỉ khi xiềng xích trói buộc ký ức đứt tung, cô mới thực sự hiểu tình cảm giữa bọn họ là gì.

Không thứ tình yêu từ hiệu ứng cầu treo, bởi vì bọn họ trải qua vô tái sinh xem cái c.h.ế.t như uống nước. Không còn nhầm lẫn nhịp tim nhanh với rung động.

Có lẽ bọn họ như hai kẻ lênh đênh biển cả, trong sóng dữ đêm đen, chỉ thể xem gương mặt ánh ngọn hải đăng.

Hoặc như lữ khách lạc nơi hoang vu, chỉ đối thoại mới giữ nhân tính cho .

Mối liên kết bắt đầu từ lúc bọn họ gặp gỡ.

Đó là thứ cao hơn tình yêu, đáng tin cậy hơn nó.

dù Dung Vọng nhớ chuyện, vẫn do dự đuổi theo và ủng hộ lựa chọn của cô.

Có lẽ mối liên hệ giữa bọn họ khắc sâu bản năng.

Cô bé thở dài, bỗng bệt xuống bậc thang, hai tay ôm gối. Chiếc váy đỏ như bông hoa héo rũ, khuôn mặt cũng vẽ vẻ ủ rũ hiếm thấy, trông mới đúng là một đứa trẻ.

Khi Bạch Thu Diệp bước chân lên bậc , cô bé giận dữ mặt chỗ khác.

"Rồi các sẽ hối hận."

Bạch Thu Diệp cúi cô bé mỉm : "Chị sẽ nhớ tấm lòng của em."

Cô bé giật , từ từ cô: "Vậy thì xem phận sắp đặt thế nào."

Bước lên nấc thang cuối cùng thật dễ dàng, chịu đau đớn thể xác lẫn tinh thần, cô chỉ cần đặt chân lên và bước .

bước qua ranh giới , cần đủ dũng khí và quyết tâm.

Một bàn tay vững chắc đặt lên vai, truyền cho cô sức mạnh.

Bạch Thu Diệp Dung Vọng, nở nụ tươi với . Bước khó khăn nhất, cuối cùng cô cũng vượt qua.

Bậc thềm đá băng giá đổ sập như bức tường dị dạng, tầm của cô bỗng trở nên khoáng đạt.

Luồng gió nóng bỏng thổi tới, mái tóc cô tung bay trong làn bốc lên. Lớp băng chân tan chảy nhiệt độ tăng cao.

hiểu ý nghĩa hai chữ "Niết Bàn", Bạch Thu Diệp vẫn ngờ đỉnh vùng tuyết trắng tồn tại một biển lửa mênh mông.

Dung nham phủ nhận quy luật tự nhiên, chất đống bệ cao như những vệt sơn đỏ cam đổ. Tựa như con rồng lửa đang ẩn , bong bóng khí là thở của nó, những giọt nham thạch b.ắ.n tung tóe là cơn thịnh nộ.

Kỳ lạ , những khe hở dung nham xâm chiếm vẫn giữ nguyên lớp băng vĩnh cửu, ánh lên màu lam tựa như kim cương lấp lánh. Chúng tan thành nước khi dung nham tràn tới, nhưng ngay khi dòng nham thạch dịch chuyển, băng giá nhanh chóng khôi phục như virus lây lan.

Qua cảnh tượng siêu thực , Bạch Thu Diệp như thấy cuộc giằng co giữa hai thế lực.

Cô bé biến mất. Phía là vực thẳm, đúng như lời cô bé .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/810.html.]

Tiến lên phía , sẽ còn đường lui.

Bỗng một giọng vang lên, thanh thoát như gió luồn qua khe núi, huyền bí mà mê hoặc, nhưng rành mạch vô cùng.

"Hãy khắc ghi khoảnh khắc ."

"Lần đầu các ngươi tới đây."

:Lần đầu các ngươi chủ động tìm ."

Bạch Thu Diệp đảo mắt quanh, chỉ thấy khí dung nham xé toạc. Ngay cả hai vách núi vốn song hành cùng cô giờ cũng biến mất.

"Ngài là ai?" Cô hỏi.

Giọng thong thả trả lời.

"Nơi đây, là thần."

"Ngoài , là kẻ thất bại, là bạn của ngươi."

" nào bạn nào như thế ?" Bạch Thu Diệp chất vấn.

Giọng vẫn tỏ bình thản thái độ thù địch của cô.

"Kẻ thù phá hoại cuộc sống của ngươi cũng là kẻ thù của ."

"Ta luôn giúp đỡ ngươi, ban cho ngươi sức mạnh để chiến thắng."

Mộng Vân Thường

"Vì thế, là bạn."

Làn nóng bốc lên từ dung nham khiến tầm cô mờ . Hơi ẩm bám thấm ướt trang phục. Bạch Thu Diệp chằm chằm , như đang đối diện với chủ nhân giọng .

"Người bạn cho tái sinh vô hạn?" -Cô hỏi.

Giọng đáp .

"Ngươi rõ."

"Đó chính là sự giúp đỡ của ."

"Trên đời bữa trưa nào miễn phí." Bạch Thu Diệp lạnh lùng : "Ngài cũng vô cớ cho thứ quyền năng dị thường ."

"Dù bao nhiêu đối mặt với cái c.h.ế.t, luôn cầu xin thứ dừng , nhưng sự can thiệp của ngài vẫn ngừng nghỉ." Bạch Thu Diệp , giọng đều đều: "Với một kẻ suy sụp như , đây là giúp đỡ, mà là một cực hình."

"Có lẽ chỉ khi đạt mục đích của ngài, ngài mới chịu buông tha." Bạch Thu Diệp ngẩng mặt hỏi: " ?"

Không gian bệ cao chỉ còn tiếng dung nham sôi sùng sục. Giọng im lặng một hồi lâu.

Khi vang lên trở , chất giọng trở nên gắt gỏng, mất hết vẻ điềm tĩnh ban đầu.

"Đồ ngốc!"

"Khi cả hai ngươi phát điên, sẽ tìm công cụ mới xứng đáng hơn!"

"Dù lặp bao nhiêu , kẻ thất bại thể là !"

Âm thanh như sấm rền vang vọng khắp bệ cao. Dung nham cuộn trào dữ dội, những đợt sóng đỏ rực b.ắ.n tung tóe, suýt chút nữa b.ắ.n mặt Bạch Thu Diệp.

Ác ý lộ rõ trong giọng đó khiến cô lùi bước. Trái , Bạch Thu Diệp trở nên bình tĩnh hơn bao giờ hết.

" c.h.ế.t sống thế nào ở đây?"

Giọng đáp lời:

"Hãy bước biển lửa."

Dung Vọng liếc Bạch Thu Diệp: "Ngài thật đùa đấy?"

Giọng bật .

"Ha ha ha, các ngươi ngốc thật đấy!"

Loading...