Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 807
Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:15:27
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một vị "Thần" cần ẩn náu để đ.á.n.h bại kẻ thù?
Câu trả lời là trao sứ mệnh và năng lực cho một dũng sĩ.
"Thần" và "Chủ Thần" dù là kẻ thù, nhưng kẻ thù của kẻ thù chắc là bạn.
Nếu là cô của đầu trải qua cái c.h.ế.t, từng nếm trải mười ba năm hành hạ trong phó bản tân thủ, chắc chắn sẽ chút do dự mà tin tưởng, giống như tất cả những thiếu niên thiếu nữ ngây thơ từng tiếp xúc xã hội.
Vậy thì đến thứ mười, mười một, một trăm, một trăm lẻ một, cô còn nghĩ như nữa ?
Dù nhớ rõ quá trình tâm lý của , nhưng Bạch Thu Diệp vẫn tưởng tượng những chuyện thể xảy với bản .
Bạch Thu Diệp những bậc thang phía , đột nhiên do dự.
La Chính Thanh hỏi: "Sao cô nữa?"
Bạch Thu Diệp chuyển sợi dây từ tay trái sang tay : "Đổi tay thôi."
La Chính Thanh liếc sợi dây đang căng chặc, : "Cô còn giữ gì, thả xuống cho ."
Mộng Vân Thường
Dưới vách đá vọng lên tiếng kêu mơ hồ, như đang cầu cứu.
Bạch Thu Diệp : "Anh c.h.ế.t thành quỷ, đầu tiên tìm chắc chắn , mà là kẻ xúi giục bên cạnh ."
La Chính Thanh sinh lòng e ngại, lập tức dẹp bỏ ý định đó.
Cô từng nghĩ đến việc buông tay để Bàn T.ử tự lo , nhưng cuối cùng vẫn nỡ. Dù Bàn T.ử những chuyện đều do ý của , chỉ là một chơi bình thường, Bạch Thu Diệp lợi dụng một , nếu thẳng tay đẩy đến chỗ c.h.ế.t thì quá tàn nhẫn.
Bây giờ cách lên đến đỉnh còn xa, hãy coi thời gian như một hạn định.
Nếu khi bọn họ lên đến đỉnh mà Bàn T.ử vẫn hồi phục, lúc đó cô sẽ buộc bỏ rơi , vì "Thần" chắc chắn sẽ tự tay tay với "virus".
Hai leo thêm trăm mét nữa mới dừng . Bạch Thu Diệp thử kéo Bàn T.ử lên một chút, thấy các bậc đá chân biến mất, mới tiếp tục động tác lúc nãy.
Chỉ là trong lúc kéo, cô phát hiện đầu dây bên ngày càng nhẹ, đến cuối chỉ còn trọng lượng của sợi dây.
Bạch Thu Diệp xuyên làn sương mù xuống , bóng dáng Bàn T.ử biến mất trong sương, nhưng sợi dây leo núi kéo lên phía làn sương, chứng tỏ thể Bàn T.ử rơi xuống trong lúc cô kéo.
La Chính Thanh thấy đầu dây bên tay Bạch Thu Diệp trống , kinh hãi hỏi: "Anh rơi xuống ?"
"Không đúng." Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Sức nặng dây giảm dần từ từ, giống như đột ngột rơi xuống."
Hai đang chuyện thì đột nhiên một bóng đen từ trong sương mù lao tới với tốc độ chóng mặt. Khi bóng đen đó xuyên qua lớp sương, Bạch Thu Diệp và La Chính Thanh rõ thứ mặt.
Đó là Bàn Tử, nhưng là Bàn Tử.
Bởi vì khuôn mặt giờ chuyển sang màu xanh thiếc, điểm xuyết những vệt lam nhạt. Cánh tay ngắn ngủn và đôi chân to bè giờ cũng dài đáng kể, như thể ai đó kéo dãn cơ thể như một cục cao su.
Dáng vẻ khiến Bạch Thu Diệp vô cùng quen thuộc, bởi vì Bàn T.ử ngày càng giống con quỷ đang bám lưng La Chính Thanh.
Trong lúc leo lên, cơ thể Bàn T.ử vẫn ngừng biến dạng. La Chính Thanh sợ đến mức mặt mày tái mét, liên tục chạy xuống hơn chục bậc.
Không ngờ khi leo lên, Bàn T.ử bỏ qua mục tiêu gần nhất mà đuổi theo ông .
lúc ngàn cân treo sợi tóc, Bàn T.ử bỗng như một lực vô hình giật lấy tứ chi.
Ông giơ vuốt giương nanh sừng sững mặt La Chính Thanh, tay chân dang rộng, tạo thành tư thế chữ "đại" mà thường thể .
Bạch Thu Diệp lập tức đầu lên phía bậc thang.
Ở đó một thanh niên mặc trang phục thợ săn, đầu đội nón lá, khuôn mặt ẩn khuất trong bóng tối.
từ góc từ lên, Bạch Thu Diệp vẫn thấy rõ mặt .
Bạch Thu Diệp tin nổi mắt : "Cẩu Đản?"
Người chắc chắn là Cẩu Đản, trừ phi đây giấu việc một em song sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/807.html.]
Bạch Thu Diệp vẫn nhớ như in hình ảnh Cẩu Đản trong hầm mộ, n.g.ự.c xuyên thủng bởi bẫy kim loại.
Vậy mà giờ đây, Cẩu Đản đó khỏe mạnh như từng chuyện gì, thậm chí còn ngăn cản Bàn T.ử đang biến dị.
Cẩu Đản bỏ nón lá xuống, với Bạch Thu Diệp: " đến để cảnh báo cô, đừng tiếp lên nữa."
La Chính Thanh chỉ tay về phía Cẩu Đản, kinh ngạc Bạch Thu Diệp: "Không c.h.ế.t !"
Cẩu Đản : " cứu sống."
La Chính Thanh sốt sắng hỏi: "Ai cứu ? Ai năng lực kinh khủng như ?!"
Cẩu Đản đáp: "Dù ông cũng vô ích thôi, ông vẫn thức tỉnh."
Bạch Thu Diệp chớp lấy từ khóa , cuối cô thấy nó là khi gặp Vô Danh.
Ánh mắt cô Cẩu Đản trở nên vô cùng phức tạp, nhưng cô vội hỏi về mối quan hệ giữa và Vô Danh, chỉ thuận theo lời mà hỏi: "Tại thể lên ? Anh cho một lý do chứ."
"Có nhờ nhắn với cô." Cẩu Đản : "Duy trì hiện trạng là đủ , cần tiếp tục tiến lên, bởi những gì cô mất thể nhiều hơn những gì đạt ."
Gió lạnh cuốn theo bông tuyết ào qua cách giữa bọn họ, mái tóc Bạch Thu Diệp bay tung trong gió. Không khí những bậc thang sừng sững trở nên u ám và tĩnh lặng.
Lời của Cẩu Đản ẩn chứa vô thông điệp.
Bạch Thu Diệp hiểu rõ mà Cẩu Đản nhắc đến tình cảnh và mục đích đến đây của cô, nên mới những lời như .
Bạch Thu Diệp hỏi: "Là ai ?"
"Người tiện xuất hiện, chỉ thể những gì cô nhắn nhủ." Cẩu Đản : "Cô bảo là quen cũ của cô."
Nghe , Bạch Thu Diệp bắt đầu suy nghĩ xem quen nào của năng lực lớn đến thế, chẳng lẽ là Vô Danh?
Cô ngẩng đầu gương mặt non nớt của Cẩu Đản, đột nhiên hỏi: "Là Vô Danh ?"
Cẩu Đản bật câu trả lời: "Không ."
Bạch Thu Diệp vốn chỉ định thử xem, ngờ Cẩu Đản thể đưa câu trả lời rõ ràng như .
Người nhờ Cẩu Đản đến đây giấu phận thì chắc chắn sẽ tiết lộ danh tính. Việc Cẩu Đản phủ nhận suy đoán của cô chứng tỏ chắc chắn đó Vô Danh. Vấn đề là ?
Bạch Thu Diệp hỏi: "Sao thể khẳng định như ?"
Cẩu Đản chút bối rối: "Bởi vì chủ trì là do Vô Danh cử đến, chủ trì hại , nhưng quen của cô cứu ."
Bạch Thu Diệp kinh ngạc : "Em gì?"
Trước đây cô nghi ngờ chủ trì lẽ NPC gốc của phó bản , nhưng ngờ đối phương liên quan đến Vô Danh.
Nếu Cẩu Đản dối, thì thế lực trong phó bản còn nhiều hơn những gì cô dự đoán.
Người chơi,"Thần","Chủ Thần", chủ trì và Vô Danh , giờ thêm một bí ẩn cứu Cẩu Đản.
bí ẩn đó rốt cuộc là ai?
Bạch Thu Diệp nhớ lúc Cẩu Đản c.h.ế.t, cô thử cho ăn viên kẹo trái cây kém chất lượng với tâm lý còn nước còn tát.
Bỗng nhiên, cô như sét đánh: "Người cứu là một đứa trẻ?"
Biểu cảm của Cẩu Đản thoáng chút tự nhiên, đưa tay gãi đầu che giấu : "Tóm cô đừng lên nữa."
Bạch Thu Diệp bỏ qua biểu hiện nhỏ đó, truy vấn: "Cô ở ?"
"Cô về , xin cô đó." Cẩu Đản : "Tiếp tục lên, cô sẽ gặp nguy hiểm."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Cô dặn nếu lời khuyên thì gì ?"
Cẩu Đản gật đầu: "Cô nếu cô , cô sẽ đợi chị ở tầng cùng và tự thuyết phục chị về."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Tại bây giờ?"