Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 800

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:10:11
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt ông lướt nhanh qua Bạch Thu Diệp dán chặt đầu gối , dường như đang tự động viên bản .

Hai giây , La Chính Thanh bất ngờ ngẩng đầu lên: " thể tự chặt một tay giá mở đường."

Bạch Thu Diệp lạnh lùng : "Một tay e là đủ."

Hai mắt La Chính Thanh đỏ ngầu: "Chẳng lẽ cô thật sự lấy mạng ?"

"Ông chủ La, đừng kích động thế." Bạch Thu Diệp vỗ vai ông : " sẽ lấy mạng ông, huống chi cũng chuyện đó."

La Chính Thanh hỏi dồn: "Vậy... để ngoài? Cái cơ quan rõ ràng yêu cầu——"

Lời còn dứt, ông thấy Bạch Thu Diệp lùi hai bước, lấy đà bật lên , hai chân đạp mạnh tường, hình trong chốc lát ngang song song mặt đất.

Chưa dừng , cô tiếp tục dùng lực đẩy cực mạnh thoát khỏi lực hút trái đất, cả đảo ngược.

Giữa trung, chân cô bất ngờ đá vọt , tư thế đảo ngược kim câu, chiếc ủng đập mạnh phiến đá.

Rầm!

Tiếng đá vỡ vang lên trong hành lang. La Chính Thanh còn kịp há hốc mồm kinh ngạc thì Bạch Thu Diệp tiếp đất nhẹ nhàng.

Vừa chạm đất, cô lập tức né sang bên, quát lớn: "Ôm đầu !"

La Chính Thanh theo phản xạ ôm chặt đầu, ngay đó những mảnh đá vỡ ầm ầm đổ xuống, vài mảnh trúng ông .

May mà ông kịp che chở phần đầu, đá rơi trúng đầu.

"Khụ khụ... !" La Chính Thanh vung tay xua đám bụi mù mặt, giọng run rẩy: "Cô... cô cái gì thế..."

Ánh mắt ông đảo lên trời âm u phía , câu dang dở đột nhiên tắc nghẹn.

"Cô ... đá bật nó ..." La Chính Thanh lẩm bẩm như mất hồn.

"Bởi vì ông chỉ chịu hy sinh một cánh tay." Bạch Thu Diệp nhún vai:" thứ đó chắc chắn đủ."

La Chính Thanh mặt xám ngoét: "Đã đá sớm?"

"Đây là bài kiểm tra." Bạch Thu Diệp nhạt: "Kiểm tra tinh thần cống hiến của ông cho đội."

"May mắn là ông vượt qua." Nụ của cô khiến ông rùng : "Dù tinh thần hy sinh bất ngờ của ông chỉ là lựa chọn tránh họa cầu lợi thôi. Bỏ nhỏ giữ lớn, đúng ông chủ La?"

Mộng Vân Thường

" mới là chủ của cô, kiểm tra cũng là kiểm tra cô." La Chính Thanh gằn giọng dậy, thấy lối thoát thông nên còn khống chế, liền cố lấy uy nghiêm.

Nụ Bạch Thu Diệp bỗng trở nên lạnh băng: "Dù mảnh đá lúc nãy đập thủng đầu ông, nhưng nếu còn dám khiêu khích, đừng trách báo ."

La Chính Thanh lập tức như xương cá mắc ngang cổ họng, cả khuôn mặt đỏ lên tái xanh.

khi nghĩ đến uy lực cú đá vỡ tảng đá của Bạch Thu Diệp lúc nãy, uy nghiêm mới định hình trong lòng ông sụp đổ tan tành.

Bạch Thu Diệp mỉm : "Được , chúng thể ngoài."

Cô giống như lúc mượn lực từ bức tường, khi nhảy lên hai tay nắm lấy chỗ nứt vỡ, dùng sức cánh tay đẩy lên .

La Chính Thanh ở vẫy tay: "Mau giúp với!"

Bạch Thu Diệp ở miệng hang, cúi mắt ông một lúc lâu, ánh mắt khiến La Chính Thanh lưng nổi da gà, mới thả một sợi dây thừng xuống.

Cô kéo La Chính Thanh lên, ông lập tức tránh xa cái hố vỡ đó, như thể đang lo lắng Bạch Thu Diệp thất thường sẽ đẩy hông xuống nữa.

Bạch Thu Diệp thèm để ý đến ông , mà cầm bản đồ quanh.

La Chính Thanh thấy cô ý định gây sự bất ngờ, bèn bước tới hỏi: "Chúng đang ở ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/800.html.]

Ánh mắt Bạch Thu Diệp đặt lên hai ngọn núi gần hơn: "Cách xa làng một chút, nhưng ."

La Chính Thanh cúi đầu chỉnh trang : "Chúng tìm xe, đó—"

"Ông chủ La, chuyện với ông." Bạch Thu Diệp : "Dù ông là chủ thuê của , nhưng từ giờ trở nhất ông đừng lệnh cho bất cứ việc gì."

La Chính Thanh : " trả tiền thì cô việc!"

" đang bàn bạc với ông." Bạch Thu Diệp : " đang thông báo với ông."

"Nam Cung Ngạo Thiên!" La Chính Thanh giận dữ cô: "Cô—"

Bạch Thu Diệp với ông : "Ông đến Nam Cô Đạo là để đào mộ, giờ cả một ngôi mộ lớn như đang ở , nếu ông tiếp tục mục tiêu ban đầu, thể đưa ông xuống ."

"Không cần, giờ hứng thú với chuyện đó nữa." Giọng điệu La Chính Thanh đột nhiên dịu xuống nhiều: " đến giữa hai ngọn núi, nơi vị thần xuất hiện."

Bạch Thu Diệp : "Vậy thì ngậm miệng theo ."

La Chính Thanh im lặng theo cô, trông vẻ ấm ức.

Thực Bạch Thu Diệp dắt ông theo, nhưng để chủ thuê ở bất cứ cũng an bằng mang theo bên .

g.i.ế.c La Chính Thanh, bọn họ vẫn còn một chủ thuê khác ở tận phương xa.

Lúc đó sẽ cách nào khống chế chủ thuê.

La Chính Thanh cô thuần phục chính là lựa chọn nhất cho chức vị chủ thuê trong phó bản .

Hai bước nền tuyết, những dấu chân in hằn lớp tuyết dày.

Nhìn từ xa, tựa như một con rắn dài đang bò quanh co, vòng qua sườn núi và tảng đá, kéo dài đến tận giữa hai ngọn núi.

đối với bọn họ, hai ngọn núi dù gần trong tầm mắt nhưng mãi thể tiếp cận.

"Ảo ảnh..." Bạch Thu Diệp lập tức nghĩ đến khái niệm .

Nơi thể tiếp cận mãi chính là ảo giác tạo , dù là do con tạo nên phép màu của tự nhiên.

"Không thể đến đó, chúng ?" La Chính Thanh hỏi.

"Ba phương pháp đó, chúng hiện giờ vẫn đáp ứng." Bạch Thu Diệp liếc La Chính Thanh.

Nói chính xác thì La Chính Thanh thỏa mãn, còn cô là một xác c.h.ế.t từ lâu.

La Chính Thanh đột nhiên cảm nhận một luồng sát khí, phát từ Bạch Thu Diệp.

Khi ông , Bạch Thu Diệp đang ngây thơ xa, như thể cảm giác ban nãy chỉ là ảo giác.

La Chính Thanh hỏi: "Cô định g.i.ế.c ?"

"Làm gì ." Bạch Thu Diệp : " chỉ nghĩ thôi mà."

La Chính Thanh như dẫm chân: "Nghĩ cũng đừng nghĩ!"

Bạch Thu Diệp : " chúng vẫn trong."

La Chính Thanh : "Cuốn sổ ghi chép đó... nó."

"Không trách tìm thấy chủ trì." Bạch Thu Diệp : "Hóa ông lấy mất ."

La Chính Thanh : "Thứ vốn là do tìm thấy... Thực khi đến đây, từng trao đổi thư từ với chủ trì ngôi làng . Những hiểu của về Nam Cô Đạo đều từ ông ."

"Bao gồm cả tác dụng của cuốn sổ ." La Chính Thanh : "Người giữ nó sẽ công nhận."

Loading...