"Là đó với ." La Chính Thanh : "Chính là chủ trì của làng bọn họ, kẻ đạo đức kinh doanh . Trước khi đến đây, thông qua công ty du lịch Nhất Điều Long để báo với , cũng đồng ý cho chúng khảo sát."
Bạch Thu Diệp tin lời La Chính Thanh, nhưng những gì ông cũng khả năng là sự thật.
Nếu lời La Chính Thanh là thật, cái c.h.ế.t của ông nội Cẩu Đản thể do chủ trì chủ mưu.
Bạch Thu Diệp cúi mắt t.h.i t.h.ể Cẩu Đản, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt qua mái tóc .
Vết thương kinh hoàng n.g.ự.c dù thế nào cũng thể lành , Cẩu Đản cũng thực sự ngừng thở. Bạch Thu Diệp khả năng cải t.ử sinh, trừ khi mang Cẩu Đản cùng cao đài.
đường sẽ tiếp tục xảy biến cố, Bạch Thu Diệp dám và cũng thể mang theo một NPC đó, dù NPC mới hy sinh vì cô.
Viên kẹo cô cho Cẩu Đản ăn là viên kẹo cô bé trong phó bản tân thủ tặng cô khi cô rời .
Bạch Thu Diệp vẫn viên kẹo thực sự tác dụng gì, cô coi nó như một liều t.h.u.ố.c thử trong cơn cùng đường hơn.
Sau khi phó bản tân thủ đó đơn giản, Bạch Thu Diệp càng tin rằng viên kẹo cô bé tặng lẽ sẽ kích hoạt một phép màu nào đó.
"Xin , chính trực như nghĩ." Bạch Thu Diệp như đang với Cẩu Đản, như đang tự với chính : "Vì thể hứa với điều , nhưng sẽ cố gắng để c.h.ế.t uổng ."
La Chính Thanh lo lắng hỏi: "Chẳng lẽ cô vẫn khiến sống bằng c.h.ế.t?"
Bạch Thu Diệp lạnh lùng đáp: "Không, sẽ tìm hiểu rõ xem ông thực sự g.i.ế.c ."
Mộng Vân Thường
La Chính Thanh vội vàng thanh minh: " thật sự !"
Bạch Thu Diệp dậy, mở cuộn bản đồ mà chủ trì đưa cho cô.
"Mọi chuyện để khi ngoài hẵng tính." Bạch Thu Diệp : "Hầm mộ quá nhiều cơ quan hiểm ác, dễ mất mạng lắm."
La Chính Thanh vội gật đầu lia lịa: "Được ."
Bạch Thu Diệp đưa bản đồ cho La Chính Thanh xem: "Không ông chút kiến thức về mộ , xem thử bản đồ đưa vấn đề gì ."
La Chính Thanh tiếp nhận bản đồ, chăm chú nghiên cứu từng chi tiết.
"Hợp lý đấy." Sau một hồi, La Chính Thanh : " đường cực kỳ cẩn thận, nên thăm dò những chỗ khả năng bố trí cơ quan."
Bạch Thu Diệp gật đầu đồng ý, yêu cầu La Chính Thanh chỉ những khu vực nguy hiểm tiềm tàng.
Sau khi thống nhất phương án, hai bắt đầu di chuyển theo con đường an nhất.
Trước khi rời , Bạch Thu Diệp còn tìm Bàn Tử.
Bởi vì nghi lễ đó, Bàn T.ử "thần linh" công nhận, cô lo lắng sẽ trở thành yếu tố bắt buộc để tiến đài cao.
Trong lúc tìm kiếm Bàn Tử, cô cũng quan sát xung quanh xem dấu hiệu nào Dung Vọng để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/798.html.]
Khoảng mười mấy phút khi Bạch Thu Diệp và La Chính Thanh rời , từ trong hầm mộ bỗng vang lên tiếng rên rỉ đau đớn của Cẩu Đản.
Người đáng lẽ trở thành xác c.h.ế.t giờ nhịp thở, n.g.ự.c phập phồng như trải qua cơn ác mộng kinh hoàng.
Cẩu Đản bỗng mở to mắt, bật dậy khỏi mặt đất, lảo đảo bước về phía cửa hầm mộ.
Gương mặt vẫn đầy vẻ mơ hồ, dường như quên mất chuyện xảy . tay ôm lấy ngực, nơi từng xuyên thủng, m.á.u thấm đẫm áo quần. Qua lớp vải rách tươm, thể thấy làn da non mới hình thành.
Đang loạng choạng đến cuối đường hầm, Cẩu Đản đột nhiên thấy một bóng từ phía tiến .
Người chủ trì bất ngờ trở .
Ánh mắt kẻ lộ rõ vẻ kinh ngạc khi thấy Cẩu Đản sống , quét từ đầu đến chân lạnh lùng hỏi: "Cậu sống bằng cách nào?"
Cẩu Đản ngơ ngác : "Hả?"
Người chủ trì giơ tay siết lấy cổ , thoạt tưởng chừng dùng lực nhưng Cẩu Đản biểu hiện vô cùng đau đớn.
" hỏi sống thế nào." Người chủ trì nghiến răng: "Trước khi hầm mộ giở trò gì ?"
Nước mũi nước mắt Cẩu Đản chảy ròng ròng, khao khát hít thở khiến mặt tái mét.
lúc , chủ trì phát hiện vết thương mới lành n.g.ự.c , lập tức buông tay.
Cẩu Đản mềm nhũn ngã xuống đất, nhưng dường như ký ức dần về, ánh mắt trở nên tỉnh táo hơn.
Cẩu Đản đưa tay sờ lên cổ, trong cổ họng vương vấn hương vị ngọt ngào của mùi kẹo trái cây rẻ tiền, nhưng át vị tanh của m.á.u từ vết thương cổ họng.
Mà hương vị dường như còn thể xoa dịu nỗi đau thể xác, giúp lấy sinh lực.
Cẩu Đản bộc lộ chữa lành, tiếp tục ôm lấy cổ.
" nãy ... khụ khụ..." Cẩu Đản giả vờ ho vài tiếng, ngẩng đầu chủ trì, đồng t.ử đột nhiên co rút , tim đập thình thịch ngừng.
Người chủ trì nở nụ : "Chẳng lẽ phát hiện ?"
Lúc , Cẩu Đản thể nào giả vờ bình tĩnh nữa, lùi hai bước, lòng tràn ngập kinh hãi.
Vừa dần nhớ những chuyện khi c.h.ế.t, nhưng đồng thời cũng nhớ thêm những ký ức xa xưa hơn.
Người chủ trì mặt khác với hình ảnh chủ trì trong trí nhớ của .
Thế nhưng tất cả dân làng, bao gồm cả , dường như đều cho rằng chủ trì chính là chủ trì của làng bọn họ.
Người chủ trì đây hình như lạ mặt thế một cách thầm lặng, ai ông , trải qua chuyện gì!
Đáng sợ hơn nữa, trong làng của bọn họ, chủ trì vốn chỉ là một chức vụ truyền từ đời sang đời khác, tương tự như một chức tư tế, hề quyền lực cao như .
kể từ khi chủ trì cũ thế trong im lặng, nắm giữ quyền lực tuyệt đối.