Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 792
Cập nhật lúc: 2025-11-23 05:17:23
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp lắc đầu: " đảm bảo mạng sống của ông chủ La ."
Bàn T.ử chút do dự: "Hay là chúng kéo cánh cửa đá bên Đông Phương Đàn , chỉ cần kéo cửa là cơ quan sẽ dừng , đó lập tức cứu ông chủ La."
"Không, bây giờ tranh thủ từng giây từng phút, chúng chia hành động." Bạch Thu Diệp thẳng thừng từ chối: "Chỉ là kéo cái cửa thôi, mà."
Khi cô vẫn im, vẻ gì là đang tranh thủ thời gian, nhưng từ chối dứt khoát, cho Bàn T.ử chút cơ hội nào để thương lượng.
Bàn T.ử thở dài: "Được , đây."
Bạch Thu Diệp theo bóng lưng biến mất ở lối bên trái, một lúc thấy tiếng cửa đá mở , Đông Phương Đàn thét lên một tiếng cánh cửa đá ầm một cái rơi xuống đất.
Lúc Bạch Thu Diệp mới rẽ sang lối bên . Hành lang dài lắm, chỉ năm mươi mét, nhưng một khúc quanh nên từ đại sảnh thể thấy tận cùng.
Ở đó cũng một cánh cửa, bên cạnh là một cơ quan thể đẩy lên hoặc kéo xuống.
Tiếng ông chủ La vang lên từ trong cửa, ông ngừng thúc giục Bạch Thu Diệp.
"Cô còn chần chừ gì nữa, sắp những cái gai đất đ.â.m c.h.ế.t !"
Bạch Thu Diệp thấy cánh cửa đá quả nhiên tiếng kim loại cọ xát, lẽ chính là những chiếc gai nhọn từ đất mọc lên mà La Chính Thanh .
Bạch Thu Diệp đến cửa, dùng dây leo núi móc cơ quan, lùi hai mươi mét mới kéo sợi dây để hạ cơ quan xuống.
Trong hành lang gì đổi, nhưng cánh cửa đá mở , tiếng kim loại cũng ngừng bặt.
Bạch Thu Diệp bước đến cửa, phát hiện La Chính Thanh đang bẹp đất, mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển, bộ dạng kiệt sức.
Nhìn thấy Bạch Thu Diệp bước , La Chính Thanh mặt nhăn nhó : "Cuối cùng cũng đến cứu! Tưởng c.h.ế.t ở đây !"
Thấy Bạch Thu Diệp im, La Chính Thanh để lộ hai tay trói lưng.
La Chính Thanh : "Còn đó gì, mau cởi trói cho ."
Bạch Thu Diệp quan sát căn phòng, đây là một gian thất đá rõ công dụng, trống trơn, quan tài.
Cuối cùng cô vẫn bước , soạt một tiếng rút d.a.o phát . La Chính Thanh giật , tưởng Bạch Thu Diệp định tay hạ sát.
"Dây đứt ." Bạch Thu Diệp : "Mau thôi."
La Chính Thanh buông lỏng hai tay, cúi đầu xoa xoa cổ tay trói đỏ ửng. Ông dậy theo Bạch Thu Diệp cửa, đột nhiên cánh cửa đá mặt bắt đầu hạ xuống.
Bạch Thu Diệp nắm chặt cổ áo La Chính Thanh, định ném ông ngoài thì ông bỗng rú lên một tiếng, đầu gối mềm nhũn quỳ sụp xuống đất.
Cùng lúc đó, đầu ngón tay cô như vật gì đó đ.â.m , đau nhói.
La Chính Thanh gào thét: "Đau quá!!! Đau quá!!!!"
Bạch Thu Diệp ngoảnh , phát hiện cổ La Chính Thanh đang bò đầy những con côn trùng. Ngón tay cô đau nhói là do một con bò từ ông sang tay cô.
Chỉ trong chớp mắt, cánh cửa đá sập xuống, chặn lối thoát của hai .
Bạch Thu Diệp buông cổ áo La Chính Thanh, lấy một hộp diêm, châm lửa hơ ngón tay côn trùng đốt. Con vật sợ nhiệt nhanh chóng bò , rơi xuống đất.
Cô lấy bột xương Nhi Thú nghiền từ hôm qua, rắc đều lên cổ La Chính Thanh.
Những con côn trùng đang chui da thịt ông lập tức ngừng bò, cứng đờ rơi lả tả xuống đất trông như những cọng rễ cháy xém.
La Chính Thanh cuối cùng cũng thể cử động trở , vội dậy nhảy liên tục để tránh đám côn trùng đang bò lổm ngổm đất.
"Bình tĩnh." Bạch Thu Diệp rắc bột thành vòng tròn, tạo khu vực an khiến lũ côn trùng dám bén mảng tới gần.
Mặt La Chính Thanh mặt tái mét: "Làm chúng thoát đây?"
Bạch Thu Diệp hỏi: "Sao ông ở cùng những ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/792.html.]
La Chính Thanh đáp: "Kẻ nhốt nhắm thẳng , giam riêng một ở đây."
Bạch Thu Diệp hỏi tiếp: "Là ai, bao nhiêu , giờ bọn họ ?"
Vừa dứt lời, tiếng động cửa sắt lách cách vang lên bên cạnh.
Bạch Thu Diệp giật về phía phát âm thanh, nhưng đó là bức tường đá kín mít, lẽ nào thể tiếng động.
lúc , một phần bức tường bỗng trượt sang bên, lộ lối bí mật ngụy trang kỹ.
La Chính Thanh vội chạy núp lưng Bạch Thu Diệp: " phát hiện ở đây đường hầm!"
" là cái mồi ngon mà nhắm đến." Bạch Thu Diệp : " ông chủ La , e rằng ông chỉ thể đây thôi."
La Chính Thanh cao giọng: "Không , cô cứu ! Bằng cô sẽ đuổi việc!"
Bạch Thu Diệp lười tiếp tục châm chọc ông , bước về phía lối đường hầm thì đột nhiên thấy ánh lửa phía xa bùng lên.
Không chỉ một ngọn, mà dường như nhiều đang cầm đuốc.
Cô còn thấy vô bóng im lìm trong bóng tối, như đang dõi theo cô và La Chính Thanh.
La Chính Thanh dám rời xa Bạch Thu Diệp, lẽo đẽo bám theo thập thò về phía đó.
"Đó là... quỷ ..." Mặt ông tái nhợt như tro tàn.
"Không ông là theo chủ nghĩa duy vật , giờ duy tâm ?" Bạch Thu Diệp hỏi.
"Biết sợ mới sống lâu." La Chính Thanh : "Hơn nữa gặp nguy mới van xin cũng tác dụng đấy."
"Thì cũng van Phật mới ." Bạch Thu Diệp : "Van quỷ thì cái gì."
La Chính Thanh sắc mặt càng thêm cứng đờ: "Chúng đừng nữa ."
Lúc , từ phía cuối đường hầm vang lên âm thanh.
May mắn là tiếng động giống như phát từ bình thường, chứ thứ tiếng quỷ quái mà hai bọn họ tưởng tượng.
"Đã phát hiện nơi , thì đây ."
La Chính Thanh về phía Bạch Thu Diệp, chờ cô đối đáp với bên .
Bạch Thu Diệp : "Ông gì? Ông là ông chủ, ông chủ quyết định."
"Giờ thì thành ông chủ ." La Chính Thanh nhăn nhó sang phía : "Chúng sẽ gặp bọn côn trùng chứ?"
Bên vọng tới giọng : "Đương nhiên là ."
La Chính Thanh Bạch Thu Diệp.
Bạch Thu Diệp : "Đi thôi, đây cũng chỉ chờ c.h.ế.t."
Hai bước đường hầm, ánh đuốc phía ngày càng rõ, dần dần bọn họ thấy rõ những ở đó.
Ánh mắt Bạch Thu Diệp quét qua đám , phát hiện vài gương mặt cô vô cùng quen thuộc.
Đó đều là những cô thấy trong giấc mơ, bao gồm cả những dân làng hợp tác c.h.ế.t lưỡi d.a.o của cô.
Bạch Thu Diệp đếm sơ qua, dân làng ở đây chỉ một nửa, nửa còn đang ở .
Người mời bọn họ là một thanh niên trông trẻ, khí chất khác biệt với vùng đất , giống những dân làng sống bằng nghề săn bắt và chăn nuôi xung quanh.
Ánh mắt Bạch Thu Diệp dừng : "Anh là chủ trì?"
Mộng Vân Thường
Chàng thanh niên gật đầu: "Hóa cô trong làng chức vụ . Là ông chủ của cô cho cô ?"
Bạch Thu Diệp : " ."