Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 78

Cập nhật lúc: 2025-06-07 16:36:50
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô liếc nhìn đồng hồ gắn trên bộ đàm, đã 9 giờ 10 tối. Vẫn còn gần hai tiếng nữa mới đến 11 giờ.

Lẽ ra cô có thể mặc kệ người đàn ông này và tiếp tục gõ cửa các căn hộ khác. Nhưng lúc nãy cô chưa kịp đưa thông báo cho anh ta. Bây giờ nhìn anh ta thế này, rõ ràng tinh thần đã không ổn định, có khi còn chẳng đọc nổi một mẩu giấy.

Bạch Thu Diệp thở dài, cúi xuống nhặt lại tờ thông báo bị vứt dưới đất, soi đèn pin, cẩn thận bước vài bước vào trong nhà.

Ngoài mùi tanh của đất, bên trong còn nồng lên mùi rác thải phân hủy, nhưng may mắn là cô chưa ngửi thấy mùi m.á.u hay xác chết.

Cô hạ thấp giọng, nhẹ nhàng gọi: “Anh ơi… anh đang làm gì vậy?”

Đột nhiên, cô có cảm giác như có thứ gì đó vừa lướt qua sau lưng. Cô giật mình quay phắt lại, đèn pin lia đến chiếu trúng một chiếc bàn thờ cũ, đỏ thẫm như nhuốm m.á.u khô.

Trên đó đặt một bức tượng Quan Âm khác — hình dáng y hệt bức ngoài cửa đã bị vỡ.

Một linh cảm bất an ập đến. Bạch Thu Diệp thoáng nghĩ — nếu bức tượng này cũng chứa một thứ gì đó tương tự… thì tinh thần người đàn ông kia cho dù có mạnh mẽ đến đâu, qua thời gian cũng sẽ sụp đổ hoàn toàn.

Cô không dám động vào tượng, chỉ nhẹ nhàng tiến đến trước cánh cửa căn phòng mà người đàn ông vừa chạy vào.

Sàn nhà phía trước phủ đầy đất, từng bước đi là từng mảng đất dính lên giày. Căn phòng đó dường như từng là phòng ngủ, nhưng bây giờ hỗn độn đến mức chẳng thể nhận ra được chức năng ban đầu của nó.

Bạch Thu Diệp đứng trước ngưỡng cửa, trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực. Có thứ gì đó rất sai… và cô biết mình đã bước vào một nơi không nên bước vào.

Chiếc giường cao chân bị lật ngược, bên trong nhét đầy đất. Người đàn ông kia đang chui trong đống đất đó, toàn thân lấm lem, hai tay đặt trước n.g.ự.c như cầu nguyện, miệng không ngừng lẩm bẩm những câu nói nghe không rõ lời.

Bạch Thu Diệp đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng có phần kỳ dị ấy, nghiêm giọng nói: “Anh này, tối nay đúng 11 giờ sẽ có một vị đại sư đến làm phép ở chung cư, anh đừng tùy tiện ra ngoài đấy.”

Nghe đến đây, người đàn ông hình như lấy lại được chút tỉnh táo, chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt vẫn còn mơ hồ.

Thấy anh ta còn có thể giao tiếp, Bạch Thu Diệp tiếp tục: “Lúc nãy tôi nghe anh lẩm bẩm gì đó, giống như là có thứ gì đang bám theo anh?”

Anh ta lại gật đầu.

Bạch Thu Diệp nói: “Vậy trước 11 giờ, anh thử đến tìm A Long đi. Là anh ta mời đại sư đến, biết đâu có thể giúp được anh.”

Nhưng chưa dứt lời, người đàn ông bỗng run rẩy, giọng khàn đặc: “Tối tôi không dám ra ngoài… cô không hiểu đâu… tôi không dám…”

Mộng Vân Thường

“Rồi rồi, vậy cũng được.” Cô gật đầu, đổi sang hỏi chuyện khác: “Thế anh nói cho tôi biết, tượng Quan Âm trong nhà anh là từ đâu mà có vậy?”

“Có người đưa.” Người đàn ông đáp, giọng yếu ớt: “Bảo là để trừ tà.”

“Hiệu quả không?” Bạch Thu Diệp hỏi tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/78.html.]

“Có.” Anh ta gật đầu xác nhận: “Từ lúc đặt tượng Quan Âm trong nhà, ban đêm tôi tỉnh dậy sẽ không còn thấy cô ta nữa.”

“Ờ… nhưng mà trong tượng Quan Âm ấy, có một ngón tay.”

Câu nói vừa dứt, mắt người đàn ông lập tức trừng lớn, sự kinh hoàng lan khắp khuôn mặt.

“Ngón tay?!” Anh ta gào lên.

“Có sơn móng nữa, hình như là họa tiết da báo.” Bạch Thu Diệp chậm rãi nói.

Người đàn ông như phát điên, úp đầu chui hẳn vào đất, toàn thân run rẩy: “Là của cô ta! Là tay của cô ta!”

Thấy anh ta chui đầu như đà điểu, Bạch Thu Diệp không nhịn được cáu: “Ra khỏi đất được không? Đừng có làm rùa rút đầu thế!”

Từ trong lớp đất, giọng anh ta vọng ra, trầm và đục: “Bát môn tử môn… thuộc hành Thổ… người sống vào đất, có thể mượn âm khí từ xác c.h.ế.t để che giấu mình… chỉ có như thế, cô ta mới không tìm được tôi…”

Sau đó, Bạch Thu Diệp hỏi thêm mấy câu nữa, nhưng người đàn ông không trả lời. Nhất là khi cô hỏi ai đưa cho anh ta tượng Quan Âm, ai chỉ anh ta cách trốn trong đất, thì anh ta im thin thít.

Cô liếc nhìn đồng hồ.

9 giờ 30 phút.

Cô đã ở trong nhà người đàn ông này được 20 phút.

Bạch Thu Diệp toan rời khỏi để tìm hàng xóm khác thì bỗng liếc thấy một tờ báo đặt trên bàn trà. Tờ báo này trông rất quen, cô mở ra xem kỹ, thì nhận ra đó là bản đầy đủ của tờ báo mà trước đây cô từng nhặt được ở thành chết.

Tiêu đề lớn ngay giữa trang là bài viết về cái c.h.ế.t bí ẩn của nhân viên trực đêm tại chung cư Mỹ Lệ – một chủ đề từng gây xôn xao dư luận.

Nhưng điều khiến cô chú ý lại là một tin nhỏ in ở góc dưới trang, nằm lọt thỏm trong hàng loạt chữ:

【(Phóng viên Tiểu Lâm đưa tin) Đầu tháng trước, tại bệnh viện Kim Ưng Loan xảy ra một vụ trộm xác nghiêm trọng. Ba t.h.i t.h.ể bị mất gồm hai nữ và một nam. Hiện tại, chỉ mới tìm lại được t.h.i t.h.ể nam.

Phía bệnh viện xác nhận t.h.i t.h.ể này trong thời gian mất tích đã được bảo quản lạnh, chỉ có dấu hiệu phân hủy nhẹ.

Hai t.h.i t.h.ể nữ còn lại vẫn chưa tìm được, cảnh sát đang khẩn trương điều tra.】

Bạch Thu Diệp đọc kỹ đoạn tin tức đó một lần nữa. Dù giữa bệnh viện Kim Ưng Loan và chung cư Mỹ Lệ chưa có mối liên hệ rõ ràng nào, nhưng trực giác cô lại dấy lên nghi ngờ.

“Hai người phụ nữ ở tầng hai có nói, người đàn ông tầng ba này mới dọn đến hồi đầu tháng.” – cô thầm nghĩ.

Cảm giác bất an bắt đầu len lỏi trong lòng. Cô nghi hoặc, không biết liệu người đàn ông này có liên quan đến vụ mất xác kia không.

Cầm lại tờ thông báo, cô bước ra khỏi phòng số ba.

Loading...