Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 778

Cập nhật lúc: 2025-11-23 05:11:46
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Chính Thanh : "Vào thời kỳ khoa học lạc hậu của nhân loại, sáng tạo truyền thuyết, những vị thần đều xuất phát từ trí tưởng tượng của con ."

"Người khổng lồ chúng thấy, là sản phẩm tưởng tượng của họa sĩ vẽ bích họa." La Chính Thanh : "Trên đời quỷ, tất nhiên cũng chẳng thần. Câu trả lời tìm kiếm giữa hai ngọn núi , chỉ cần đến đó là ."

Ông xong với giọng điệu nhạt nhẽo, vỗ vai Bạch Thu Diệp, khoanh tay lưng định khỏi căn phòng.

ngay khi La Chính Thanh , cơ thể ông đông cứng tại chỗ.

Ánh mắt liếc của Bạch Thu Diệp trông thấy La Chính Thanh run lên, liền cũng đầu .

thấy một đàn ông gầy gò, hình dẹt lép ngay lối cầu thang. Cơ thể ông như một miếng thịt dài xe tải cán qua, ngay cả ngũ quan cũng ép dẹt cùng một mặt phẳng.

Bạch Thu Diệp nhận đó, dù giờ ông biến thành thứ quỷ.

Đó chính là ông nội của Cẩu Đản, lão Vạn.

Một xác c.h.ế.t bọn côn trùng rút sạch ruột gan, mà giờ dậy, lặng lẽ ở chân cầu thang chằm chằm bọn họ.

Không ai ông đó bao lâu .

Có lẽ ngay khi bọn họ đang xem bức bích họa đầu tiên, lão Vạn lặng lẽ đến phía , dùng cái chỉ còn da bọc xương.

" xin rút lời nãy giờ, nghi lễ của ông linh nghiệm thật đấy." Bạch Thu Diệp : "Xem kìa, c.h.ế.t sống , chỉ điều hình như gì đó ."

Bọn họ ông nội Cẩu Đản, ai giờ ông quỷ.

Trước khi Bạch Thu Diệp và những khác kịp động thủ, Stuart rút s.ú.n.g lục b.ắ.n thẳng cái xác dẹt lép đó cho đến khi hết nguyên một băng đạn.

Ông nội Cẩu Đản lảo đảo lùi , đập một cái ngã dúi xuống cầu thang.

chỉ một lát khi ngã, ông từ từ dậy.

Trên ông lão lỗ chỗ những vết đạn xuyên thủng, ánh sáng từ cầu thang chiếu xuống khiến khuôn mặt teo tóp trông càng thêm quỷ dị.

Stuart : "Ông chủ, vẻ ."

La Chính Thanh hỏi: "Không thể g.i.ế.c c.h.ế.t ?"

Bạch Thu Diệp : "Các g.i.ế.c , giờ ông c.h.ế.t ?"

"Đừng mỉa mai ở đây." Stuart : "Người đầu tiên c.h.ế.t tay thứ , chắc là chúng ."

Stuart b.ắ.n hạ ông nội Cẩu Đản thứ hai, nhưng cái xác đó dường như sức sống vô tận, một nữa hồi sinh từ tro tàn.

Bàn T.ử hạ giọng: "Hay là dùng đạo cụ ?"

Lúc bọn họ lùi sát tường, cái xác mỗi b.ắ.n ngã dậy nhanh hơn .

Nó liên tục thu hẹp gian di chuyển của bọn họ, đẩy bọn họ chân tường vẫn tiếp tục tiến lên.

Stuart b.ắ.n hết băng đạn thứ hai, xác ông nội Cẩu Đản giờ như cái rây.

Bàn T.ử hỏi: "Ông là t.h.i t.h.ể giả c.h.ế.t, là xác cái gì đó chiếm hữu?"

Đông Phương Đàn lắc đầu: "Không giống ác quỷ linh hồn."

Mạc Kiệt cũng gật đầu: "Nếu ông nội Vạn Yển c.h.ế.t như thế , khi thành quỷ ắt mang theo oán khí nặng nề, nhưng cũng cảm nhận oán khí."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/778.html.]

Bàn T.ử liếc Bạch Thu Diệp như chờ đợi ý kiến của cô: "Hay là chúng vòng qua chạy thôi."

Bạch Thu Diệp : "E là chạy ."

Bàn T.ử hỏi: "Tại ?"

Bạch Thu Diệp ngẩng cằm: "Nghe thấy tiếng gì ?"

Bàn T.ử chăm chú lắng , sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Bạch Thu Diệp : "Bọn côn trùng đến ."

Lúc chỉ , mà cả La Chính Thanh và Stuart cũng thể giữ vẻ bình thản nữa.

Chỉ thấy cầu thang bào mòn dần phủ một lớp màu đen, những con bọ bò đó màu sắc càng thẫm hơn, như thể trải một tấm t.h.ả.m đen mặt bọn họ.

Số lượng bọ lúc nhiều gấp mười mấy so với lúc nghi lễ tế tự diễn , tiếng bò loạn xạ của chúng vang to đến mức chói tai.

Stuart hoảng loạn thực sự, lắp đạn mới điên cuồng b.ắ.n xối xả đám bọ.

Đáng tiếc chỉ cầm một khẩu s.ú.n.g ngắn, mỗi chỉ b.ắ.n một viên lũ bọ.

Mỗi phát b.ắ.n chỉ g.i.ế.c tối đa bốn năm con, còn lách qua những viên đạn bốc mùi t.h.u.ố.c súng, tiếp tục tiến về phía bọn họ.

Bạch Thu Diệp đầu hỏi: "Các ở nhà ông lão đó nhặt một cái bình gốm chứa bột màu đen ?"

Stuart sững : "Sao cô ?"

Bạch Thu Diệp : "Lúc định lấy cái bình đó nhưng ông lão cho."

Stuart : "Chúng mang nó ."

Bạch Thu Diệp hỏi: "Nó giờ ở ?"

Stuart đáp: "Tất nhiên là xe, ai mang theo một cái bình gốm dễ vỡ chỗ ..."

Giọng ông nhỏ dần khi thấy biểu cảm của Bạch Thu Diệp, ấp úng hỏi: "Chẳng lẽ... thứ trong bình đó thể đối phó lũ bọ ?"

Bạch Thu Diệp gật đầu: "Đó là thứ duy nhất trị chúng."

Mộng Vân Thường

Dung Vọng : "Đã mang theo thì dùng lửa đốt tạm ."

Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Đốt cũng lâu, vật liệu cháy, thêm nữa nơi bí khí, oxy sẽ nhanh chóng cạn kiệt, chúng cũng thể ngộ độc."

Bàn T.ử dán chặt bức bích họa, nhón chân kêu thét: " đốt thì giờ chúng sẽ tạch ngay đấy!"

Anh châm lửa , dùng chiếc áo bông mặc bên trong vật dẫn cháy.

Bàn T.ử để trần bụng, ném miếng vải đang cháy : "C.h.ế.t tiệt lũ bọ khốn khiếp!"

Mảnh vải cháy ngăn một nhóm bọ nhỏ, nhưng nhiều con khác men theo hai bên tiếp tục vây hãm bọn họ.

Trong bọn họ, Đông Phương Đàn là ít bọ tấn công nhất, chỉ lác đác vài con bò đến chân cô . Dù vài con leo lên giày bò lên bắp chân, nhưng khi chui da thịt, chúng cứng đờ rơi xuống.

La Chính Thanh nhận điểm đặc biệt của Đông Phương Đàn, vội hỏi: "Tại lũ bọ tấn công cô?"

Những chơi khác đoán rằng lẽ Đông Phương Đàn ăn mảnh xương Nhi Thú nên lũ bọ mới quan tâm đến cô .

 

Loading...