La Chính Thanh : "Stuart, đầu."
Stuart đáp: "Không , lưng ông chủ để phòng bọn họ tập kích."
Bạch Thu Diệp lạnh: "Đều là quan hệ cùng đào đất cả, cần gì phòng chúng như phòng trộm ."
La Chính Thanh : "Stuart."
Lúc Stuart mới bước lên phía , bật đèn pin xuống.
Những khác lượt theo bước xuống.
Cầu thang cao mười mét, quá sâu nhưng cũng hề nông, nếu sơ ý trượt chân ngã xuống vẫn thể gãy tay gãy chân.
Mọi đều bước cẩn thận, sợ sẽ ngã lộn nhào xuống cầu thang như trò xếp chồng.
Càng đến gần, La Chính Thanh càng phấn khích, khi hai chân ông chạm đất, ông kìm mà thốt lên: "Tuyệt quá, cuối cùng cũng tìm thấy , cuối cùng cũng—"
Giọng của ông đột ngột dừng , ánh mắt đóng chặt căn phòng chỉ rộng hai mươi mét vuông mặt.
"Xuống đây lẽ là tiền điện ?" La Chính Thanh kinh ngạc : "Tại thế !"
Dung Vọng hỏi: "Có ông chủ La nhầm chỗ ?"
Lúc La Chính Thanh cũng để ý đến sự hiện diện của bọn họ nữa, lấy từ trong n.g.ự.c một cuốn sổ cũ nát, dùng ánh đèn pin soi lên, lật xem.
Bạch Thu Diệp thấy lặng lẽ tiến gần chỗ ông , nhưng La Chính Thanh nhanh chóng gập cuốn sổ .
" nhầm." La Chính Thanh : " đây đúng là nơi tìm."
Bạch Thu Diệp : "Lời của ông vẻ mâu thuẫn đấy, ông chủ La."
"Muốn đến nơi đến, tiên tới đây." La Chính Thanh : "Đây là điểm cuối, mà là một khâu thể thiếu hành trình tới đích."
Ông đến bức tường bên cạnh, khi ánh đèn pin chiếu lên, mới thấy đó vẽ một bức bích họa vô cùng phức tạp.
Màu sắc của bức họa nhạt, thể thấy ban đầu nó như bây giờ, chắc là do thời gian khiến màu sắc dần phai nhạt .
Ánh mắt Bạch Thu Diệp cũng dừng bức bích họa, cô phát hiện nội dung đó tương đồng với tấm sàn bọn họ thấy bên ngoài, nhưng chi tiết hơn nhiều.
Những bức bích họa dường như ghi một quá trình, một quá trình tế lễ.
Đầu tiên, một nhóm mang theo hành lý đến khu vực , bọn họ phát hiện một cái đĩa tròn cổ xưa giữa tuyết.
Những vô cùng tò mò về cái đĩa, bèn dựng trại ở gần đó.
Sau đó tất cả đều chung một giấc mơ, trong mơ một khuôn mặt mờ ảo.
Chiều cao của đó kinh , như một khổng lồ từng thấy.
Tất cả những mơ trong giấc mơ đều quỳ phục khổng lồ đó như những con kiến.
Khi tỉnh dậy, bọn họ đồng loạt kể giấc mơ của . Người thông thái trong nhóm với bọn họ rằng khổng lồ trong mơ là vị thần cai quản vùng đất .
Người thông thái chỉ mới thể đối thoại với thần, vì là thần công nhận.
Bạch Thu Diệp xem xong nội dung bức tường, cảm thấy hứng thú với thông thái xuất hiện đột ngột đó.
Cách " công nhận" , cô thứ hai.
"Nơi liên quan đến đài cao đến?"
Bạch Thu Diệp liếc La Chính Thanh một cái thật nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/777.html.]
"Chẳng lẽ nơi ông chủ La tìm thực là đài cao đến, chỉ là ông sự thật nên tưởng đang tìm một cung điện ngầm."
Xem xong bức bích họa bức tường , Bạch Thu Diệp sang bức tường khác.
Trong bức tranh xuất hiện một cái đĩa tròn, một nhóm bên cạnh. Vật tế ở giữa đĩa trong bức tranh cũng rõ ràng hơn, đó là một trói, ngoan ngoãn đáng thương như một con cừu non buộc chặt.
Bên cạnh chiếc đĩa tròn, một riêng lẻ gần đó, trông giống như chủ trì buổi tế lễ .
Bỗng nhiên vô côn trùng trào , moi r.u.ộ.t vật tế sống chỉ còn tấm da .
Ngay lúc , bọn họ thấy giữa những ngọn núi phía xa xuất hiện một luồng hào quang.
Ánh sáng đó tựa như phép màu, nhuộm cả bầu trời thành màu vàng rực.
Mộng Vân Thường
Tất cả đều quỳ gối hướng về phía đó, kể cả chủ trì buổi tế lễ.
Bọn họ cúi đầu, trong tầm mắt hiện lên một ngón chân khổng lồ, phía là cẳng chân to như tường thành.
Vị thần giáng lâm mặt bọn họ vì lễ vật hiến tế.
"Thật là nhảm nhí." Bàn T.ử : "Đôi chân to thế , chẳng sẽ dẫm nát cả ngọn núi ?"
La Chính Thanh cẩn thận dùng ngón tay vuốt nhẹ bức vẽ: "Đừng thốt lời báng bổ, đây là thần tích!"
Bàn T.ử thì thầm châm biếm: " thấy ông là thần kinh thì ."
Ánh mắt Bạch Thu Diệp đổ dồn bức tường cuối cùng.
Nội dung bức tường tiếp nối cảnh mời thần linh giáng thế qua buổi tế lễ.
Xung quanh chủ trì tế lễ xuất hiện ánh hào quang nhạt, tương đồng với hào quang nơi chân trời.
Kỳ lạ hơn, vật tế sống hiến tế và trở thành tấm da bỗng nhiên từ từ lên.
Cơ thể dần dần từ hai chiều trở ba chiều, xung quanh cũng tỏa thứ ánh sáng vàng tương tự.
Vật tế sống c.h.ế.t bất ngờ sống .
Những xung quanh tỏ vẻ kinh ngạc cảnh tượng , ngược tất cả đều reo hò, dường như chuyện sẽ xảy .
Hai tỏa ánh hào quang theo khổng lồ, rời xa đám đông, tiến về phía giữa hai ngọn núi nơi vị thần xuất hiện.
Sau đó bọn họ biến mất.
Bạch Thu Diệp chấn động trong lòng, điều trùng khớp với ba phương pháp mà bà Thạch với cô trong giấc mơ.
Người thừa nhận.
Người tế lễ.
Và c.h.ế.t.
La Chính Thanh mặt mày hớn hở vui sướng : "Tuyệt quá, cuối cùng cũng cách !"
Bạch Thu Diệp : "Ông định g.i.ế.c thêm một nữa ?"
La Chính Thanh : "Chúng thành bước tế lễ , nên cần vật tế mới nữa."
Bạch Thu Diệp : " ở đây lâu thế , cũng chẳng thấy tiếng bước chân khổng lồ nào cả."
"Nội dung bích họa mang màu sắc thần bí, về gia công nghệ thuật." La Chính Thanh : " là duy vật, theo cách hiểu của thì khổng lồ đó chắc như hình vẽ."
Bạch Thu Diệp : "Ồ?"