Bàn T.ử bĩu môi: "Từ lâu thấy thằng đó thuận mắt , mà thể xử lý nó, đáng ghét thật."
Bạch Thu Diệp mỉm : "Anh cũng chắc xử lý ."
Bàn Tử: "..."
Mọi chuyện như bọn họ dự đoán, chiếc xe của La Chính Thanh gặp trục trặc, đoàn xe cũng gặp thêm sự cố nào khác, thuận lợi đến địa điểm chỉ định một giờ chiều.
Công việc thành một nửa, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu, bởi vì bọn họ còn dựng trại và ở nguyên một đêm tại đây.
Vị trí bọn họ đỗ xe là một đất trống bao quanh bởi rừng tùng, dù tán cây che khuất nhưng hiểu từ khi xe tiến đây, bầu trời luôn âm u. Ngay cả khi tầm cản trở, gian vẫn phủ một màu xám xịt.
La Chính Thanh bước xuống xe, với : "Dựng trại ở đây , đồ đạc đều ở cốp ."
Nói xong, ông dẫn Stuart sang một bên.
Bạch Thu Diệp thấy ông chuyện với Stuart lật giở một cuốn sổ tay cũ kỹ.
Nhìn thấy cuốn sổ đó, Bạch Thu Diệp giả vờ nhặt củi, lặng lẽ tiếp cận hai .
Stuart hạ giọng: "Sếp, chúng mở thế nào đây?"
La Chính Thanh đáp: " cần nghiên cứu thêm."
Stuart hỏi: "Thứ trong cuốn sách đó nguy hiểm ?"
La Chính Thanh lắc đầu: "Chuyện đừng lo, tất cả đều là để khai quật lịch sử chôn vùi."
Bạch Thu Diệp thầm nghĩ La Chính Thanh thực sự nghiêm túc với việc , đó cô còn tưởng chỉ là cái cớ bịa để lừa bọn họ.
La Chính Thanh : "Thôi bàn nữa, để lộ thì ."
Stuart hỏi: "Khi nào chúng ngôi mộ đó?"
"Ngày mai." La Chính Thanh đáp.
Thấy hai sắp rời , Bạch Thu Diệp nhặt vài cành cây đất, lặng lẽ rời xa La Chính Thanh và Stuart.
Ngay lúc , cô bỗng thấy bóng cây xa, một ngọn cỏ hình dáng kỳ dị đang mọc lên.
Phần của nó phân nhánh như những con sâu nhỏ, trông giống san hô khô héo.
Bạch Thu Diệp bước tới, định quan sát kỹ hơn, nhưng ngay khi cô cúi xuống, những nhánh cỏ bỗng nhiên cử động.
Tưởng chừng như lũ sâu c.h.ế.t bỗng sống , từ từ vươn những xúc tu về phía Bạch Thu Diệp.
Mộng Vân Thường
ngay giây tiếp theo, ngọn cỏ im lìm như từng lay động, yên lặng mọc ở đó, khiến chuyện như chỉ là ảo giác.
Bạch Thu Diệp rút một cành cây từ bó gỗ đang ôm, cẩn thận đưa đầu nhọn về phía ngọn cỏ.
lúc , tiếng bước chân vang lên từ phía xa.
Bạch Thu Diệp dừng tay lên về hướng đó, phát hiện đến chính là Stuart.
Cô Stuart về hướng là cố ý tình cờ, nhưng khi thấy cô, tránh mà tiếp tục tiến gần.
Bạch Thu Diệp vẫy tay chào hỏi: "Trợ lý bận việc với ông chủ La , dạo trong rừng thế ?"
"Chuyện ông cần với xong ." Ánh mắt Stuart đậu cây tuyết tùng cạnh Bạch Thu Diệp.
Cô khéo léo bước lên một bước, cố che ngọn cỏ đen .
Stuart thấy.
"Đừng gần thứ đó." Stuart chỉ phía lưng cô cảnh báo: "Nếu chúng đều sẽ gặp họa."
Bạch Thu Diệp nghi hoặc ngoái . Vốn định thẳng Stuart, nhưng cân nhắc phản ứng thông thường khi câu , cô quyết định giả vờ hiểu đang gì.
Quả nhiên Stuart nghi ngờ, tiếp tục giải thích: "Là ngọn cỏ chân cô đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/774.html.]
Bạch Thu Diệp lùi hai bước, khom quan sát: "Tại ?"
"Ông chủ dặn , giờ ông cũng đang về để thông báo cho ." Stuart : "Tóm đừng đụng loại cỏ là ."
Bạch Thu Diệp cầm cành cây lúc nãy gần ngọn cỏ: " tò mò—"
Stuart lập tức xông tới, với kỹ thuật cực kỳ linh hoạt giật lấy cành cây trong tay cô.
Bạch Thu Diệp bàn tay trống rỗng, với Stuart: "Hóa một thể hạ gục bọn khoác lác."
Stuart ném cành cây xa: "Về trại thôi."
Thấy quyết để cô hành động một , Bạch Thu Diệp ghi nhớ vị trí cây , tạm thời cùng Stuart trở về khu cắm trại.
Mấy chiếc lều dựng xong, đang nhóm lửa cửa. La Chính Thanh bên chỉ chỏ như một tên giám sát.
Thấy Bạch Thu Diệp và Stuart cùng về, ông hỏi: "Đi thế?"
Bạch Thu Diệp ném bó cành cây xuống đất, La Chính Thanh mới thu tầm mắt .
"Lều trại dựng xong, bỏ đồ đạc xuống theo ."
"Thế còn thì ?" Bàn T.ử chỉ tay về phía Bối Mã đang bất tỉnh trong một chiếc lều.
Kể từ khi ngất , Bối Mã vẫn tỉnh nên tạm thời đặt trong lều khi đang bận dựng trại.
La Chính Thanh : "Anh thể đây, những khác theo là ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Xa bao nhiêu?"
La Chính Thanh nhún vai: " cũng theo la bàn."
Câu trả lời mơ hồ của ông ngụ ý rằng nếu bỏ Bối Mã , chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì vượt quá cách 100 mét với chủ thuê.
Ngay lập tức, ánh mắt đổ dồn về phía Bàn Tử.
Bàn T.ử kêu lên: "Gì chứ, gì!"
Đông Phương Đàn : "Anh cõng ."
Bàn T.ử phản đối: "Đừng thấy mập mà tưởng khỏe. Đây cơ bắp mà là phù nề đấy!"
Mạc Kiệt đẩy kính lên: "Thời buổi mà ăn cho phù nề như thì quả là nhân tài hiếm ."
Bạch Thu Diệp gật đầu: "Chuẩn."
Bàn T.ử thở dài: " cõng cũng , nhưng đường dài thì phiên đấy."
Thấy ai phản đối, bèn lều vác Bối Mã lên.
La Chính Thanh nheo mắt: "Không ngờ các vị đoàn kết thế."
Bạch Thu Diệp : "Công ty chúng đào tạo ."
La Chính Thanh gật gù: "Vậy là nhầm đối tác."
Nói , ông liếc mắt hiệu cho Stuart. Stuart đến chiếc xe đậu gần đó, mở cốp xe lái.
Anh cúi xuống lôi một vật bọc trong túi chống thấm màu đen.
Vật đó dài một mét, Bạch Thu Diệp đoán lẽ là thứ gì dài gấp nhét túi.
Stuart ôm vật đó đặt xuống đất, túm lấy hai quai túi kéo đến chỗ La Chính Thanh.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Chúng chuẩn gì?"
La Chính Thanh đáp: "Chuẩn ngôi mộ ."
Bạch Thu Diệp cái túi: "Trong đó là gì?"