Dung Vọng: "Linh thể tà ác?"
"Hay là quỷ cũng , ý nghĩa như ." Đông Phương Đàn : "Hẳn là bọn họ mang theo một vật chứa quỷ, con quỷ đó thoát ."
Mạc Kiệt dậy, ánh mắt về phía viên pha lê trong lòng Stuart: " giờ thì thứ đó chắc còn."
Đông Phương Đàn cũng gật đầu.
Ngay lúc , La Chính Thanh khôi phục khả năng vận động.
"Các đang gì !!" La Chính Thanh thậm chí quát lên: "Bộ sưu tập của các phá hủy hết !"
Bạch Thu Diệp chú ý đến cổ tay Stuart đặt vô lăng, đeo một chuỗi tràng hạt kỳ dị.
Mỗi hạt hình tròn trơn tru, màu trắng như ngà voi nhưng hình dáng giống đầu quỷ, tỏa một khí tức khiến bất an.
Bề mặt những hạt xuất hiện vết nứt như băng vỡ, giống như sắp vỡ tan .
Khi Stuart thể tự điều khiển cơ thể, chuỗi hạt theo chuyển động cánh tay loảng xoảng rơi xuống đất.
La Chính Thanh mặt đen như chảo: "Bộ sưu tập của ..."
Bạch Thu Diệp : "Ông chủ La, nếu chúng cứu ông, bộ sưu tập của ông giờ cùng xác ông chôn vùi trong tuyết ."
La Chính Thanh đương nhiên hiểu logic ở đây, nhưng ông tỏ thái độ với Bạch Thu Diệp, chỉ : "Lần tính toán với các , ."
Bạch Thu Diệp và Dung Vọng trở về xe của , Bàn T.ử vội hỏi: "Chuyện gì xảy ?"
Bạch Thu Diệp kể sự việc xảy .
Bối Mã hít một : "Ông chủ La , chăng quá mê những thứ ?"
Bàn T.ử : "Này đừng nữa, cũng cảm giác . thấy , ông nhất định bắt chúng cùng đào mộ, là bán đồ tùy táng để kiếm tiền, nhưng ông còn mục đích khác."
Bạch Thu Diệp thấy Bàn T.ử sai.
La Chính Thanh tuyệt đối đơn giản như vẻ ngoài ông thể hiện.
Mặc dù La Chính Thanh dựng lên một nhân vật bề ngoài là thương nhân giàu đam mê nghiên cứu nền văn minh thất lạc.
khi bọn họ vạch trần nhân vật , phát hiện La Chính Thanh thực chất là tên trộm mộ chuyên buôn đồ tùy tán của c.h.ế.t.
Quá trình vạch trần ông thậm chí tốn đến mười phút, dễ dàng như ngược vấn đề.
Bạch Thu Diệp hỏi Dung Vọng: "Anh nghĩ ?"
Dung Vọng : "Cứ quan sát , hiện tại thể động ông ."
Bạch Thu Diệp : "Đến Tịch Tĩnh Lâm chắc chắn sẽ xảy chuyện."
"Nghĩ nhiều ." Dung Vọng : "Ở rìa rừng xảy chuyện ."
Bối Mã : "Hai vị đại thần, xin đừng nữa, mà sởn gáy."
"Nhân tiện, chuyện nhắc các ." Bạch Thu Diệp : "Có thể trong Tịch Tĩnh Lâm sẽ Nhi Thú xuất hiện."
Bối Mã hỏi: "Làm cô ?"
Bạch Thu Diệp : "Nghe ngóng ."
Bối Mã ồ lên, vẻ mặt hiểu : "Vừa cô tìm Cẩu Đản đúng , từ ?"
Bạch Thu Diệp xác nhận cũng phủ nhận, khéo léo lảng tránh câu hỏi của Bối Mã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/769.html.]
Hai chiếc xe việt dã dần tiến đến khu vực khoanh tròn bản đồ, xung quanh bắt đầu xuất hiện nhiều cây tuyết tùng.
Chúng mọc cao vút, bạc trắng phủ đầy quả, toát lên khí thế cô độc giữa đời.
khi cách giữa những cây tuyết tùng ngày càng dày đặc, môi trường xung quanh trở nên âm u. Ngay cả ánh sáng cũng che khuất nhiều, thể nhận gần đến giữa trưa.
Mộng Vân Thường
Điểm duy nhất là tuyết rơi ngày càng dày tán cây chặn , nếu cần gạt nước của hai chiếc xe việt dã sẽ thể hoạt động bình thường.
gió mạnh vẫn luồn qua kẽ hở giữa các cây, phát tiếng rú rít trong rừng, như tiếng biến điệu.
Bàn T.ử : "Nghe cái tiếng đầu là nhức như búa bổ."
"Một lát nữa mới nhức đầu thật sự." Bối Mã : "Bây giờ cứ giữ sức ."
Dung Vọng đột ngột cắt ngang cuộc trò chuyện: "Im lặng-"
Bối Mã và Bàn T.ử vô thức ngậm miệng, một lúc mới hạ giọng hỏi Dung Vọng chuyện gì.
Bạch Thu Diệp cũng kỳ lạ Dung Vọng, bởi vì cô cảm nhận gì.
Dung Vọng : "Phía chúng thêm một chiếc xe."
Lời của khiến nổi da gà.
Bối Mã cứng đờ đầu , nhưng chỉ thấy một rừng tuyết tùng.
Anh lập tức thở phào: "Làm gì xe nào."
Dung Vọng : "Sắp lộ ."
Vừa dứt lời, xoay vô lăng mười độ. Thân xe nghiêng trong chốc lát, Bạch Thu Diệp từ kính chiếu hậu phía đầu Dung Vọng thấy một chiếc xe việt dã.
Mà chiếc xe việt dã giống hệt chiếc bọn họ đang lái.
Bối Mã và Bàn T.ử cũng thấy, chiếc xe đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt, như một cỗ xe ma bí ẩn hiện hình.
Bối Mã lắp bắp : "Có ... là dân làng lái mấy chiếc xe khác của ông chủ La đậu dốc thoải tới đây ?"
Bạch Thu Diệp chăm chú chiếc xe đó: "Xe của ông chủ La cũ kỹ đến thế ?"
"Hơn nữa..." Bạch Thu Diệp ngừng một chút: "Người ở ghế lái của chiếc xe đó, chính là đấy, Bối Mã."
Lời của Bạch Thu Diệp mang theo một sự kỳ quái tự nhiên, bất kỳ ai thấy câu hỏi " đang chiếc xe phía " chắc hẳn đều sẽ cảm thấy lạnh sống lưng.
Ánh mắt vốn đang về phía chiếc xe của Bối Mã lập tức thu , chuyển sang Bạch Thu Diệp.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Anh gì?"
Bối Mã : "Cô đùa đấy chứ?"
" thấy đó giống ." Bạch Thu Diệp : " hiểu rõ nhất chắc chắn là chính , nên mới hỏi."
Bàn T.ử run rẩy , dịch gần phía Bạch Thu Diệp một chút: "Mẹ kiếp, Bối Mã, là cái gì , là quỷ !"
Trong lúc bọn họ chuyện, chiếc xe đó vẫn bám theo phía , tăng tốc cũng giảm tốc, cách với bọn họ vẫn giữ nguyên như lúc mới xuất hiện.
Dung Vọng một nữa nhắc nhở bọn họ im lặng, đạp mạnh chân ga vượt lên ngang hàng với chiếc xe địa hình của La Chính Thanh.
"C.h.ế.t tiệt, Vương Cốc tăng tốc thì cái xe quỷ đó cũng tăng tốc." Bàn T.ử : "Nó thể đoán ý nghĩ của chúng ?"
Bối Mã mặt tái mét : "Chắc chắn là , tuyệt đối ."
Bàn T.ử : "Không thì là ai, lẽ nào là ?"
Bối Mã gân cổ lên : "Trên xe đó chỉ mỗi ghế phụ."