Nhìn thông tin thiết , vẻ mặt lập tức sa sút.
Mới chỉ là công việc thứ hai mà phần thưởng lên tới 300 vé sinh tồn.
Vốn dĩ trình độ mỗi trong nhóm chênh lệch , thậm chí từng nhận nhiệm vụ nào cao tới 300 vé sinh tồn.
Hơn nữa, dù kết quả tính theo cả nhóm nhưng nhiệm vụ cho phép bọn họ lách luật, tất cả đều tham gia đầy đủ.
Đặc biệt, phần ghi chú yêu cầu cách xa hai NPC quá 100 mét hạn chế nhiều hành động của bọn họ.
La Chính Thanh hỏi: "Có chuyện gì ? Các bạn trông vui lắm."
Bàn T.ử thở dài: "Ông chủ La , dân công sở bọn mặt mày đều thế cả, ông quen cũng ."
La Chính Thanh khẽ : "Vậy ơn tỉnh táo , nghỉ ngơi xong chúng lên đường ngay."
Liên quan đến Tịch Tĩnh Lâm, Bạch Thu Diệp thể ngoài cuộc nữa. Thay vì đợi Mạc Kiệt giao tiếp với chủ thuê, cô chủ động hỏi: "Ông chủ La định tìm thứ gì trong khu rừng đó ?"
La Chính Thanh liếc cô: "Sao cô nghĩ ?"
Bạch Thu Diệp đáp: "Lúc nãy ông mục đích chuyến là để khôi phục nền văn minh mất, nên đoán thứ hấp dẫn ông chỉ là phong cảnh."
"Cô sai." La Chính Thanh dễ chuyện trả lời: "Quả thật thứ tìm."
Dung Vọng hỏi: "Là gì ?"
La Chính Thanh : "Ban đầu định giữ chút bí ẩn, đợi đến nơi mới . giờ trò chuyện đến mức , chi bằng cảnh báo cho ."
Mặt Bàn T.ử trắng bệch như bánh tuyết: "Không chứ ông chủ La? Đến mức cảnh báo ? Tha cho mấy đứa thuê chúng ."
Ông chủ La vẫn giữ thái độ giận nhưng cũng chẳng nhượng bộ: "Từ nguồn tin của , ở Nam Cô Đạo khu rừng tên Tịch Tĩnh Lâm, đó một ngôi mộ."
Bạch Thu Diệp bỗng nhớ tới thứ thấy qua kính chắn gió xe việt dã lúc nãy.
Ông chủ thuê chẳng lẽ bọn họ đào mộ?
"Mộ cổ thì nên mời chuyên gia khảo cổ mới ." Mạc Kiệt đẩy kính lên : "Sao ông chủ La tìm đến công ty du lịch Nhất Điều Long?"
La Chính Thanh mỉm : "Có nhiều cách để khôi phục nền văn minh thất lạc, trong quá trình đó cũng cần kinh phí hỗ trợ."
Mọi chợt hiểu , bề ngoài La Chính Thanh là tay trọc chí hướng cao xa, thực chất là tên trộm mộ.
Tên trộm mộ hợp tác với trong nghề, tìm đến công ty du lịch , lẽ Nhất Điều Long vốn dĩ trong sạch.
công ty cử mấy nhân viên văn phòng gì về mánh khóe tới Nam Cô Đạo, chứng tỏ La Chính Thanh nơi nguy hiểm, tìm mấy tên ngốc bia đỡ đạn.
Ông chủ thuê , ngay từ đầu ý !
Bối Mã gượng: "Trong rừng mộ, tới đó gặp quỷ chứ?"
La Chính Thanh với vẻ hiền lành: "Người trẻ tuổi suy nghĩ độc đáo đấy, nhưng là theo chủ nghĩa duy vật, tin ma quỷ thần thánh."
Bối Mã: "Ồ, ."
Trong lúc chuyện, Bạch Thu Diệp liếc về phía nhà Cẩu Đản. Hôm nay Tịch Tĩnh Lâm xong còn ngủ đây một đêm, nếu gặp ông của Cẩu Đản, tranh thủ khi xuất phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/766.html.]
Bạch Thu Diệp vỗ nhẹ Dung Vọng, cô với ánh mắt nghi hoặc.
Bạch Thu Diệp chỉ tay về phía nhà Cẩu Đản, Dung Vọng hiểu ý gật đầu.
Không báo với ai, cô men theo lối khác xuống dốc, tới ngôi nhà gỗ của Cẩu Đản.
Chắc chắn La Chính Thanh và Stuart sẽ để ý, nhưng báo vẫn hơn là hai NPC giữ mất thời gian.
Quả nhiên bước xuống dốc, Stuart chạy tới.
Đây là đầu Stuart một câu dài: "Cô định gì?"
Mộng Vân Thường
Dung Vọng đáp: "Cô quên đồ bên đó, sẽ kịp về khi xuất phát."
Stuart còn gì đó nhưng La Chính Thanh ngăn , bảo Dung Vọng: "Không , miễn cô về kịp là . chỉ lo cô một gặp chuyện, lỡ công việc thì ."
Dung Vọng bình luận gì về lời giả tạo của ông .
Ở phía bên , khi thoát khỏi tầm mắt của đám sườn dốc, Bạch Thu Diệp lập tức chạy hết tốc lực về phía nhà Cẩu Đản.
Ngôi nhà gỗ ngày càng hiện rõ mắt, từ xa cô thấy cửa nhà đang mở toang, lẽ Cẩu Đản ngoài vội nên quên đóng cửa.
Bạch Thu Diệp chạy đến cửa, vẫn còn kiêng dè ông nội Cẩu Đản sợ hãi nên gõ cửa vài tiếng, tự ý xông nhà.
"Ông Vạn, ông ở nhà ?"
Cô chuẩn tinh thần ông lão mắng xối xả đuổi , nhưng đợi mãi vẫn thấy tiếng trả lời.
Bạch Thu Diệp ngừng tay gõ cửa, đôi tai khẽ động, lông mày nhíu .
Trong nhà Cẩu Đản ai.
Nếu cả hai ông cháu đều vắng, cửa đóng?
Bạch Thu Diệp nhẹ nhàng bước , đồng t.ử co rụt khi thấy cảnh tượng hỗn độn chân.
"Cẩu Đản?" Vừa gọi tên , cô bước bếp.
Không thấy ai trong bếp, cô tiếp tục phòng ngủ của hai ông cháu, vẫn bóng , nhưng căn phòng tan hoang như chiến trường, thậm chí còn kinh khủng hơn cả phòng khách.
Rõ ràng đột nhập nhà Cẩu Đản và lục tung thứ lên.
"Ai đến đây tìm kiếm thứ gì ?" Bạch Thu Diệp nghi hoặc bước đến đầu giường ông nội Cẩu Đản, phát hiện đất một chiếc rương cạy mở, bên trong chứa vài cuốn sách.
Những cuốn sách đó lục tung , giấy tờ vương vãi khắp phòng ngủ.
Bạch Thu Diệp nhớ chuyện bà Thạch kể trong giấc mơ, ông nội Cẩu Đản một cuốn sổ tay tổ tiên để .
cuốn sổ đó biến mất cùng với sự mất tích của Cẩu Đản và ông nội.
"Chẳng lẽ bà Thạch đến là thời điểm ?" Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Không đúng, bà nhà Cẩu Đản chỉ mất tích đơn thuần, ngôi nhà của bọn họ thậm chí phá hủy trong trận bão tuyết."
Cô quanh, ngôi nhà hiện tại tuy lục tung tan hoang nhưng vẫn nguyên vẹn, khác xa với cảnh "san bằng" mà bà Thạch miêu tả.
"Chắc chắn bọn họ đang gặp rắc rối gì đó, nhưng đến mức độ mất tích." Bạch Thu Diệp lẩm bẩm: "Rốt cuộc ai là đến cướp cuốn sổ ?"