Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 762
Cập nhật lúc: 2025-11-22 10:07:29
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Thu Diệp đẩy xác Nhi Thú sang một bên, nhanh chóng rút d.a.o dưa hấu , tiến về phía cửa sổ Nhi Thú phá hỏng.
Do xe lật, cửa sổ giờ ngay đầu cô, khi Bạch Thu Diệp đến đó chỉ thấy một trời đêm hình vuông cùng những vì như khung tranh vây quanh.
Cô định trèo ngoài xem tình hình, Bàn T.ử lồm cồm bò tới.
"Tổ tông ơi, cuối cùng cô cũng tỉnh ." Bàn T.ử : "Để canh hai , suýt nữa từ Bàn T.ử thành Bàn T.ử c.h.ế.t."
Sau một tràng than thở, hỏi: "Vương Cốc vẫn tỉnh ?"
Bạch Thu Diệp cũng , về phía cuối toa xe.
"Tỉnh ." Giọng Vương Cốc vang lên từ phía xa.
"Tỉnh thì ." Bàn T.ử : "Chúng mau chạy thôi."
Bạch Thu Diệp thể diễn tả tâm trạng lúc , cô kịp nghĩ cách đối mặt với Vương Cốc, chính là Dung Vọng thì cuốn guồng ngừng nghỉ ngay khi thoát khỏi giấc mộng.
Đây thời điểm thích hợp để trò chuyện, xung quanh còn khác, hơn nữa lẽ camera cá nhân của bọn họ vẫn đang bật.
Một bóng hình cao gầy dần hiện , càng lúc càng rõ nét.
(Lúc vì Vương Cốc là Dung Vọng nên để xưng hô là nha)
Vương Cốc cũng bước tới bên cửa sổ vỡ tan, lưng đang cõng Bối Mã đang nhắm nghiền mắt.
Ánh mắt Vương Cốc dừng Bạch Thu Diệp hai giây chuyển sang Bàn Tử: "Tình hình thế nào?"
Bàn T.ử đáp: "Trong lúc hai đang ngủ say, lũ Nhi Thú cứng đầu bỗng phát điên, húc đổ xe của chúng ."
"Xem , đây là kết quả của cú va chạm khi xe lật." Bàn T.ử vả một cái mặt Bối Mã: "Vẫn tỉnh."
Mộng Vân Thường
Vương Cốc hỏi: "Hai ?"
"Đã thoát khi xe lật." Bàn T.ử : "Tiếng động lúc nãy là do bọn họ tạo , tạm thời thể thu hút sự chú ý của lũ Nhi Thú."
"Kiểu thả diều , hiểu chứ?" Bàn T.ử bổ sung: " nhanh chúng sẽ , hiểu cái xe thứ gì hấp dẫn chúng."
Vương Cốc hỏi: "Thế ?"
"Không ở để hỗ trợ các ?" Bàn T.ử : "Thấy , hy sinh vì các , thật vĩ đại bao."
Bạch Thu Diệp nhịn nữa: "Nói chuyện nghiêm túc ."
Bàn T.ử liếc xác c.h.ế.t Bạch Thu Diệp đẩy sang một bên, thật thà trả lời: "Thực là Mạc Kiệt bảo ở trong xe. cũng chẳng ngoài... Các Nhi Thú bên ngoài nhiều thế nào , dày đặc như bánh bao hấp ."
Lúc khi tạm thời tỉnh giấc, Bạch Thu Diệp thấy tình hình bên ngoài toa xe. Nhi Thú tuy nhiều nhưng tới mức dày đặc như bánh bao, Bàn T.ử phóng đại tình hình đổi.
Bàn T.ử dường như nhận sự hoài nghi mặt bọn họ, : "Không tin thì tự xem."
Nghe , Bạch Thu Diệp nhấc tấm chăn bông gần đó ném lên phía cửa sổ.
Tấm chăn bay ngoài, phủ lên một bên cửa sổ, che những mảnh kính sắc nhọn.
Bạch Thu Diệp bật nhảy, hai tay nắm lấy khung cửa sổ qua lớp chăn, dùng lực kéo lên.
Cô trèo khỏi toa xe, vách ngoài, ánh mắt về vùng sương trắng mờ ảo phía xa.
Nhìn kỹ mới nhận đó sương mà là những hạt tuyết cuốn lên khi bầy Nhi Thú chạy, tạo thành một vùng như sương mù che phủ. Khi tuyết rơi xuống, thể thấp thoáng bóng dáng lũ Nhi Thú.
Ngoài còn hai bóng thuộc về Nhi Thú, Bạch Thu Diệp rõ lắm nhưng đoán chắc là Mạc Kiệt và Đông Phương Đàn.
Giọng Bàn T.ử vang lên từ phía : " sai ."
Bạch Thu Diệp trở bên trong toa xe, nhặt chiếc bình giữ nhiệt lăn đất lên, vặn nắp tới xác Nhi Thú cô g.i.ế.c.
Cô ấn miệng chai vết thương của Nhi Thú, chất dịch đặc quánh như siro ngả vàng từ từ chảy như kem đ.á.n.h răng bóp mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/762.html.]
Bàn T.ử tò mò hỏi: "Cô đang gì ? Thứ kinh tởm lắm, chẳng lẽ tác dụng gì đặc biệt?"
Bạch Thu Diệp thật vì giải thích quá phiền phức, chỉ ậm ừ qua loa: "Mang theo phòng khi cần dùng."
Nghe , Bàn T.ử cũng suy nghĩ nhiều, từ khi ứng dụng đời, đa đều trở nên lo xa.
Anh cũng tìm một cái chai trong toa tàu, bắt chước động tác của Bạch Thu Diệp thu thập m.á.u Nhi Thú đó.
Đang lúc đậy nắp, đột nhiên dừng tay, ánh mắt từ từ đảo về phía Bạch Thu Diệp lẳng lặng .
Ánh dò xét khiến Bạch Thu Diệp cực kỳ nhạy cảm, cô lập tức phát hiện liền hỏi: "Anh hỏi gì?"
"Mấy con lừa bướng bỉnh , da mềm thế mà khó cắt lắm, lúc nãy cô mà chặt đứt ngay một nhát ?" Bàn T.ử : "Có bí quyết gì chỉ với."
Bạch Thu Diệp đáp: "Không bí quyết, đạo cụ của xịn thôi."
Bàn T.ử gượng: "Nam Cung Ngạo, cô cấp độ bao nhiêu ?"
Bạch Thu Diệp im lặng giây lát, Bàn T.ử vẫy tay: "Nếu tiện thì thôi."
"Có gì mà tiện." Bạch Thu Diệp : "Cũng như nghĩ đấy."
Bàn Tử: "..."
Nói thế chẳng như .
Anh bật : "Hay là bỏ chạy , cô ở đây, bọn lừa phái quân truy đuổi cũng chẳng đáng lo."
Bạch Thu Diệp lắc đầu: "Chạy gì, lái xe đón bọn họ."
Mạc Kiệt và Đông Phương Đàn sẵn sàng mồi nhử dụ Nhi Thú để cô thời gian tỉnh giấc, Bạch Thu Diệp kẻ vong ân bội nghĩa.
"Bên đó Nhi Thú nhiều lắm đấy." Bàn T.ử đờ : "Nói thật nhé, mới cấp 30, đến lúc chạy trốn chắc chẳng thoát nổi ."
Vương Cốc bỗng lên tiếng: "Anh thể bỏ chạy ngay bây giờ, ai cản cả."
Bạch Thu Diệp liếc , tình cờ Dung Vọng cũng đầu , trong ánh mắt lóe lên một tia bực dọc.
"Ý là gì? Cuối cùng nhớ ?"
Dung Vọng trong mộng dịu dàng, trái ngược với vẻ lạnh lùng mặt, khiến Bạch Thu Diệp thể đoán .
Bàn T.ử dòng chảy ngầm giữa hai , Vương Cốc thế càng chịu: "Nghe gì kìa, đây bỏ chạy mà là ruồng bỏ! Ruồng bỏ! Anh quyền đuổi khỏi xe."
Vương Cốc : "Được, dùng cách công bằng ."
Bàn T.ử hỏi: "Cách gì?"
Dung Vọng đáp: "Biểu quyết."
Bàn T.ử buông xuôi: "Thôi , các đuổi theo thì theo, đằng nào cũng quyết chiến với lũ Nhi Thú đó."
Bạch Thu Diệp : " lái xe."
Vương Cốc quăng Bối Mã lên giường, : " cũng ."
Bàn T.ử chép miệng: "Vậy là bắt đầu lập bè kéo cánh hả."
Bạch Thu Diệp Vương Cốc gì với , trong lòng căng thẳng, từ chiếc cửa sổ xe vỡ bật ngoài. Vương Cốc cũng theo cô leo từ cửa sổ, tấm sắt vách xe.
"Anh xem cái lúc bất tỉnh—"
" là Dung Vọng." Vương Cốc ngắt lời cô: "Không cần thăm dò nữa."
Bạch Thu Diệp: "... Vậy nhớ những chuyện đó ?"
"Không, khi tỉnh dậy chỉ hình như bước một giấc mơ." Dung Vọng dừng , giọng điệu chút kỳ lạ: "Và cả việc em là Bạch Thu Diệp."
Bạch Thu Diệp thất vọng, cô cảm nhận Dung Vọng lừa , điều chứng tỏ nhớ bất cứ thứ gì trong mơ. Dù , cô vẫn nhiều câu hỏi hỏi .