Thế nhưng con phố nơi đây quá lạnh, lạnh đến nỗi lông mi cũng sắp đóng băng.
Trên đầu Bạch Thu Diệp chẳng mấy chốc phủ một lớp trắng mỏng, như một chiếc mũ lông chim nhẹ nhàng.
Cô sang Dung Vọng, sắc mặt còn tái nhợt hơn lúc , nếu với cô rằng Dung Vọng là một xác c.h.ế.t mà cô , lẽ cô cũng sẽ tin.
Bạch Thu Diệp tiếng thở ngày càng yếu ớt của , : "Bây giờ sẽ dùng biện pháp đó để chữa vết thương cho ."
Dung Vọng : "Không cần."
Bạch Thu Diệp : " mắt, tình trạng của bây giờ thế nào."
Dung Vọng : "Đừng lãng phí thời gian -"
Lời dứt, Bạch Thu Diệp đột nhiên khom xuống.
Dung Vọng: "Sao ?"
Bạch Thu Diệp kịp gì, thể b.ắ.n văng lên , đập mạnh bức tường ngôi nhà bên cạnh.
Cú va chạm mạnh đến nỗi khi rơi xuống đất, cô tạo một hố tuyết lớn.
Dung Vọng nhanh chóng quan sát xung quanh, phát hiện kẻ địch ẩn náu nào, liền nhanh chóng tới đỡ Bạch Thu Diệp dậy khỏi mặt đất.
Bạch Thu Diệp thấy Dung Vọng đang nhăn nhó vì đụng vết thương, liền hỏi: "Anh chứ?"
Dung Vọng đáp: "Đừng lo cho , em ?"
Bạch Thu Diệp : " nữa, đột nhiên cơ thể mất kiểm soát bay vọt ."
Vừa , cô bỗng mất thăng bằng ngã nghiêng sang một bên, may mà bức tường đỡ phía nên ngã xuống đất.
Ánh mắt Bạch Thu Diệp chợt sắc : "Có lẽ bên ngoài đang gặp vấn đề."
Dung Vọng liền : "Em lập tức thoát khỏi giấc mơ ."
Bạch Thu Diệp hỏi: " thế nào để thoát đây?"
Dung Vọng đáp: "G.i.ế.c kẻ kéo em giấc mơ , hoặc giành bộ quyền kiểm soát."
Bạch Thu Diệp : " tưởng là Nhi Thú lôi đây."
Dung Vọng lắc đầu: "Nhi Thú dù thông minh cũng chỉ là động vật. Ban đầu em tiến hóa đến mức nên cũng tưởng là nó."
" rõ ràng, phía Nhi Thú hẳn một kẻ khác." Dung Vọng : "Hắn lợi dụng năng lực của Nhi Thú để kéo em đây."
Bạch Thu Diệp lòng thắt : "Là ai ?"
Dung Vọng giải thích: "Để đảm bảo em thoát khỏi giấc mơ và quyền kiểm soát rơi tay em, chắc chắn dám ở xa em."
Trong lòng Bạch Thu Diệp chợt lóe lên một cái tên.
Dung Vọng tiếp tục: "Hãy nhớ xem từ khi giấc mơ, em gặp những sự kiện trái ngược với quy tắc ở đây."
Bạch Thu Diệp : "Sau khi với đây là giấc mơ, cơ thể phân hủy."
Dung Vọng hỏi: "Ngoài còn gì nữa?"
Bạch Thu Diệp chợt nghĩ : "Khi kể chuyện , thằng bé đó vẫn mà chẳng hề phản ứng gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/760.html.]
Dung Vọng gật đầu: "Chính là nó."
"Nếu đoàn khách chạy xa, nó hẳn còn trong xe bus." Bạch Thu Diệp nhớ cảnh tượng lúc nãy khi ý thức lơ lửng cao: "Anh cố thêm chút, tìm nó."
Cô bước hỏi: "Còn thì ? Nếu , sẽ thế nào?"
Dung Vọng đáp: "Không em bên ngoài giấc mơ một giống ?"
Bạch Thu Diệp nghĩ đến Vương Cốc đột nhiên tỉnh dậy cảnh báo cô, gật đầu xác nhận.
"Đừng lo cho ." Dung Vọng : "Khi giấc mơ của em kết thúc, sẽ tỉnh ."
Bạch Thu Diệp lo lắng: " đó , hoặc ký ức quá khứ giống thì ."
Dung Vọng bỗng mỉm : "Giờ nghĩ, lẽ những lý luận dài dòng đây của đều sai."
Bạch Thu Diệp ngạc nhiên .
Dung Vọng đó, mái tóc đen điểm xuyết những bông tuyết trắng như đường, nụ mờ ảo, hình dường như cũng vì suy yếu mà trở nên trong suốt.
"Có lẽ em hề dòng thời gian của ." Dung Vọng : "Đó chỉ là ảo tưởng một phía của thôi."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Vậy giải thích thế nào đây?"
"Em cứ coi như một mảnh ký ức của , phần ký ức chôn vùi khao khát gặp em." Dung Vọng nhẹ giọng : "Chỉ thôi."
Bóng dáng Dung Vọng ngày càng xa dần, dần những ngôi nhà che khuất. Bạch Thu Diệp vòng qua con đường làng quanh co để đến vị trí bọn họ đỗ xe bus.
Dân làng và du khách đang đối đầu , những chơi ảnh hưởng thể thành nhiệm vụ cũng trở xe bus từ sớm.
Bạch Thu Diệp liếc thấy phụ nữ giao đứa trẻ cho cô, nhưng thấy đứa bé .
Lúc , phụ nữ đó chủ động chào cô , nhưng thái độ so với khác biệt.
"Các cái trò gì , tại xảy tranh chấp với dân làng, bây giờ tình hình của chúng trở nên nguy hiểm." Người phụ nữ : "Nếu và con xảy chuyện gì ở đây, nhất định sẽ đến công ty du lịch Nhất Điều Long của các tính sổ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Con trai bà ?"
"Bây giờ cô mới nhớ đến nhiệm vụ của ?" Người phụ nữ đó : "Trông chừng nó cho , nếu nó trầy xước một sợi lông, nhất định sẽ yêu cầu công ty của cô sa thải cô ngay lập tức."
Bạch Thu Diệp theo ánh mắt của phụ nữ thấy đứa trẻ cô đang tìm bên cửa sổ trong xe bus.
Nó chỉ ló nửa cái đầu, tấm rèm che khuất phần lớn hình, khiến lúc nãy Bạch Thu Diệp thấy.
Bạch Thu Diệp nhiều với phụ nữ đó, lập tức bước lên xe bus.
Cậu bé ngây thơ Bạch Thu Diệp: "Chị ơi, chú cầm s.ú.n.g b.ắ.n ạ?"
Bạch Thu Diệp : "Chú c.h.ế.t ."
Cậu bé vẫn giữ nguyên biểu cảm như lúc nãy, đôi mắt tròn như hai viên pha lê đen long lanh: "C.h.ế.t sẽ ạ?"
"Đến một nơi khác." Bạch Thu Diệp quan sát phản ứng của bé : "Đây là giấc mơ chị đang mơ, chú c.h.ế.t sẽ rời khỏi giấc mơ thôi."
Mộng Vân Thường
Cậu bé nghiêng đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc Bạch Thu Diệp.
Bạch Thu Diệp tiếp tục: "Em cũng là chị mơ thấy, khi chị tỉnh dậy, em cũng sẽ biến mất."
Cậu bé giơ tay lên, cho ngón cái miệng mút: "Thế em thì ."