Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 759
Cập nhật lúc: 2025-11-22 10:06:10
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" ở vùng tuyết , mất tích đồng nghĩa với c.h.ế.t, chắc lão Vạn c.h.ế.t , cô hỏi ." Bà Thạch gằn hai tiếng: "Cũng đừng mơ tìm cuốn sách đó, lúc bọn họ mất tích, nhà cửa trống trơn, như bốc ."
Bạch Thu Diệp lo lắng về điều bà , bởi vì chỉ cần rời khỏi giấc mơ , Cẩu Đản và ông nội vẫn sống, cô sẽ cơ hội thông tin .
Bạch Thu Diệp chuyển hướng hỏi: "Ba phương pháp , cụ thể thực hiện thế nào?"
Bà Thạch đảo mắt: "Sao, cô định đến nơi đó ?"
Bạch Thu Diệp : " tưởng thể hiện đủ rõ ."
"Hừ hừ, thôi. Vậy tiên về việc nó công nhận." Bà Thạch : "Cô cần gì cả, khi đến nơi đó, nó sẽ mở cửa chào đón cô, hiện mặt cô."
"Trước đây trong làng cũng như , chỉ là từ đó về , bọn họ bao giờ trở nữa." Bà Thạch xong bổ sung: "Chỉ cùng, hoặc chứng kiến bọn họ đột nhiên biến mất mới mang tin tức về."
Bạch Thu Diệp : "Nghe thì ai xác định bọn họ đến cái đài cao ."
Bà Thạch : " , chỉ tự đến đó mới xác nhận , trong thì mãi mãi chỉ thể tìm sự thật từ miệng khác."
Bạch Thu Diệp hiểu bà ám chỉ điều gì, bỏ qua phương pháp đầu tiên tiếp tục hỏi: "Vậy phương pháp thứ hai, thực hiện thế nào?"
Thạch bà bà : "Phương pháp thứ hai là tàn nhẫn mới ."
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp : "Không chỉ là tế lễ ?"
"Cô tưởng bày vài con gà vịt là tế lễ?" Bà Thạch dùng giọng điệu chua ngoa : "Kẻ ngoại lai ngu ngốc, động não suy nghĩ kỹ ."
Bạch Thu Diệp dừng một giây : "Vật tế là ?"
Bà Thạch : " , một sống. Phải cắt một nhát cổ khi còn sống, một nhát bụng, hai tay và bàn chân cũng c.h.é.m một nhát, đ.â.m thủng mắt và tai."
"Ngoài cô còn đảm bảo m.á.u chảy, nên liên tục nóng cơ thể ." Bà Thạch : "Trên vùng tuyết , ngoài lửa còn cách nào khác để nóng ."
Bà Thạch gằn khặc khặc: "Trước khi tế lễ, nhớ ăn no bụng , thì ngửi thấy mùi thịt nướng sẽ thèm đấy."
Bạch Thu Diệp lạnh lùng đáp: " hứng thú với chuyện ."
Bà Thạch : "Ta đoán chắc cô sẽ chọn cách thứ hai, nên thôi bỏ cho xong."
Bạch Thu Diệp như thấy, tiếp tục hỏi: "Bà cách thứ ba, tại c.h.ế.t thể tìm cái đài cao ?"
Bà Thạch giải thích: "Ta cũng chắc c.h.ế.t thực sự tìm tới đó , nhưng trong lúc tế lễ, để vật hiến tế đỡ đau đớn, sẽ với khi c.h.ế.t thể tự tới đài cao."
"Ở nơi đó, thể c.h.ế.t sống ." Bà Thạch bổ sung.
Bốn chữ "c.h.ế.t sống " chạm dây thần kinh của Bạch Thu Diệp, trong mắt cô lóe lên ánh sáng âm u, nhưng cô nhanh chóng lấy vẻ bình thường.
"Ồ, bọn họ thực sự thể sống ?" Bạch Thu Diệp giả vờ thuận miệng hỏi: "Hay đó chỉ là truyền thuyết?"
Bà Thạch khẩy: "Hừm, bà già như vẫn tới bước đó. Khi nào thành quỷ, lẽ sẽ giúp cô thăm dò. thể bà già còn khỏe lắm, sợ cô đợi tới lúc đó ."
Bạch Thu Diệp hỏi tiếp: "Nếu chuyện c.h.ế.t sống , chắc hẳn bà hoặc tổ tiên bà từng thấy từ đài cao bước chứ?"
"Nói cũng lý." Bà Thạch gật đầu: "Dù sống tới giờ thấy, nhưng chắc chắn ngày xưa c.h.ế.t xuất hiện hoang tuyết, nên mới lưu truyền phương pháp ."
Hỏi đủ, Bạch Thu Diệp yêu cầu Bà Thạch vẽ vị trí đài cao cho cô.
"Cô đang khó bà già đấy." Bà Thạch lắc đầu: " mù chữ, nhà cũng chẳng giấy bút, vẽ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/759.html.]
Bạch Thu Diệp rút từ trong áo cuốn sổ hướng dẫn du lịch do công ty du lịch Nhất Điều Long chuẩn , đưa cho Bà Thạch: "Không giấy thì vẽ lên đây, tiện sẵn bản đồ."
Cô chỉ xác Nhi Thú trong giỏ: "Dùng m.á.u của chúng mà vẽ."
Bà Thạch lắc đầu lầm bầm: "Lãng phí của trời, lãng phí của trời..."
Dù , bà vẫn đưa ngón tay khô như cành cây chấm miếng thịt Nhi Thú.
Bà Thạch lật cuốn sổ du lịch, lướt qua nhận xét về từng trong lành bĩu môi hài lòng.
trong sổ sẵn bản đồ Nam Cô Đạo, dù đơn giản chỉ như sơ đồ địa hình, nhưng những đường nét rõ ràng giúp Bà Thạch đỡ mất công.
Bà nhanh chóng phác họa vị trí đài cao.
Bạch Thu Diệp thấy đài cao ở phía đông Nam Cô Đạo, ngay rìa bản đồ.
Vẽ xong, bà Thạch đưa sổ: "Vị trí chỉ là tương đối, nếu đủ điều kiện, tới đó ắt sẽ tìm thấy."
Bạch Thu Diệp : "Hy vọng bà lừa ."
Ánh mắt bà Thạch liếc sang Dung Vọng Bạch Thu Diệp: "Người bạn của cô trông chẳng sống bao lâu nữa, cô cứ bảo thử . Nếu biến mất tuyết, chứng tỏ lời thật. Còn nếu vẫn ở nguyên chỗ cũ, thì dối."
"Lúc đó cô thể tìm , cũng chẳng trốn , đương nhiên cũng đ.á.n.h cô." Bà Thạch : "Vì cô thể tin những lời là thật."
Dung Vọng nhắc đến đột ngột, miễn cưỡng nhếch mép , quả thực trông như một cái xác khô sắp chống đỡ nổi bao lâu nữa.
Bạch Thu Diệp : "Được, đề nghị của bà sẽ cân nhắc."
Bà Thạch tranh thủ : "Nhanh ném con Nhi Thú qua đây, nếu cô vi phạm thỏa thuận, quản lý sẽ xé bỏ hợp đồng giữa chúng ."
Bạch Thu Diệp : "Bà gấp gáp cái gì, ném cho bà ngay đây."
Cô ném Nhi Thú hầm nhà bà Thạch, khi rời khỏi nhà bà , bất ngờ gọi .
"Dù vì cô đến nơi đó, nhưng truyền thuyết lưu truyền đến nay chỉ còn nhớ." Bà Thạch : "Đây là lời bà nội kể , bà chúng thể dần quên câu chuyện , để nó chôn vùi trong dòng thời gian."
" nghĩ đây chính là lý do ngày càng ít nội dung lá cờ ." Bà Thạch : "Bọn họ đời đến nơi đó, chỗ nguy hiểm."
Bạch Thu Diệp đầu : " hiểu ."
Bà Thạch lạnh, giơ tay đóng sập cửa .
Bạch Thu Diệp hỏi Dung Vọng: "Trước đây gặp quản lý mà bà nhắc đến ?"
Dung Vọng gật đầu: "Gặp ."
Bạch Thu Diệp hỏi: "Người đó như thế nào?"
Dung Vọng : "Một thanh niên trông bình thường vô cùng, cũng cách nào tên ."
Bạch Thu Diệp : "Trong sách hướng dẫn du lịch cũng , xem bí ẩn."
Dung Vọng : "Có lẽ liên quan đến công việc kiêm nhiệm, tức là nhiệm vụ phụ. nếu chỉ thành nhiệm vụ chính thì sẽ giao thiệp sâu với ."
Cả ngôi làng chìm trong tĩnh lặng, chỉ tiếng tuyết rơi lả tả mặt đất.
Nếu lúc một ngôi nhà ấm áp, lò sưởi cháy rừng rực, một tách nóng thơm ngát, một tấm chăn len ấm áp, ắt hẳn sẽ là một cảm giác ấm cúng khác lạ.