Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 740

Cập nhật lúc: 2025-10-06 16:52:32
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Vọng thấy động tĩnh, lập tức hỏi: "Lạnh ?"

Bạch Thu Diệp thấy sự quan tâm trong giọng của Dung Vọng, bỗng cảm thấy kỳ lạ.

Cô đáp: "Không khí lạnh tràn mũi nên khó chịu thôi."

Dung Vọng , một tay kéo phéc-mơ-tuya áo khoác xuống, định cởi chiếc khăn quàng cổ.

Bạch Thu Diệp thấy động tác của , môi mở: "Anh định ?"

Dung Vọng quàng khăn lên cổ cô: "Em che mũi ."

Khoảnh khắc Dung Vọng tiến gần, Bạch Thu Diệp căng cứng. May mắn là Dung Vọng dùng hai tay kéo hai đầu khăn để quàng cho cô, nếu tưởng định dùng chiếc khăn siết cổ .

Nhận Dung Vọng ác ý, Bạch Thu Diệp thả lỏng, nhưng trong lòng càng thấy kỳ quặc.

Cái Dung Vọng giả rốt cuộc đang diễn vở kịch gì .

Một trong hai chơi bên cạnh : "Tình cảm hai thật đấy."

Bạch Thu Diệp một tay nắm lấy khăn, định cởi , thấy lời đó lập tức đầu : "Anh hiểu nhầm ?"

Người chơi đó ngẩn : "Hả, lẽ hai là một cặp?"

Bạch Thu Diệp cảm thấy trán nổi lên vài đường gân xanh: "Anh c.h.ử.i ai đấy?"

Dung Vọng , đồng tử chớp nhẹ, ánh mắt cô đầy kinh ngạc.

Hai chơi lập tức hiểu nhầm.

Một vỗ vai Dung Vọng : "Đường dài khó lắm bạn ơi, cố lên."

Bạch Thu Diệp nhíu mày: "Mấy đừng bậy nữa ."

hiểu đoạn tình tiết rốt cuộc là do tiềm thức cô tạo , là Dung Vọng giả đang cố tình gây chuyện.

Dung Vọng với cô: "Em thể sang đây với một chút ?"

Bạch Thu Diệp theo hướng tay chỉ, phát hiện Dung Vọng dẫn cô đến phía một ngôi nhà cách xa đoàn .

Bạch Thu Diệp lo lắng mưu đồ gì đó, lắc đầu : "Du khách bỏ chạy thì ?"

Hai chơi bên cạnh : " đấy, chúng nhanh thành công việc , dẫn bọn họ đến thăm nhà dân địa phương thôi."

Mộng Vân Thường

Dung Vọng định thêm điều gì nhưng thấy hai chơi sát bên, cuối cùng đành ngậm miệng.

Bạch Thu Diệp hỏi: "Các nghĩ đến nhà nào ?"

Một chơi đáp: "Không nữa, cảm giác nhà trẻ con vẻ hơn."

Người : "Cũng chắc , hiện giờ chúng nơi quỷ quái gì, nhỡ bọn trẻ trẻ con thật thì ."

Bạch Thu Diệp lật đến trang cuối cuốn sổ nhỏ : "Vậy , chúng dẫn khách đến hai hộ gia đình mà, chia hành động. Đến nhà đầu tiên thương lượng xong đổi sang nhà ."

Hai chơi gật đầu: "Cũng , nhưng nhất chọn nhà gần , lỡ chuyện gì còn hỗ trợ ."

Bạch Thu Diệp : "Vậy sẽ đến nhà bà Thạch."

Hai chơi đồng ý: "Được, bọn sẽ đến nhà tên độc bên cạnh."

Dung Vọng xong liền hỏi: "Em định tìm bà Thạch?"

Bạch Thu Diệp đáp: "Ừ, già sống một vẻ dễ tiếp xúc hơn."

Dung Vọng hỏi dò: "Chỉ vì lý do đó thôi ?"

Bạch Thu Diệp mỉm : "Chẳng lẽ còn lý do nào khác?"

Dung Vọng thở dài: "Thôi ."

Bạch Thu Diệp : " tùy ý, tự một cũng ."

Dung Vọng kiên quyết: " cùng em."

Bạch Thu Diệp nhíu mày: "Một mà."

Dung Vọng : " lo—"

Lời còn dứt, chơi bên cạnh ngắt lời: "Khụ khụ, bạn ơi, những việc thể nóng vội ."

Dung Vọng mặt đen như mực sang: "Anh thì gì chứ?"

Bạch Thu Diệp như khán giả, thầm nghĩ cái Dung Vọng giả diễn thật, còn vẻ đa tình sâu sắc.

Nếu ngoài đời cô và Dung Vọng chỉ tiếp xúc đúng một , lẽ cô tin thầm thương trộm nhớ từ lâu.

Mặc dù ngoài gặp đó, giữa cô và Dung Vọng còn mối liên hệ khác, chính là giấc mơ trong phó bản Tân Thủ.

Dung Vọng giả mắt khác với Dung Vọng xích trong mơ.

Có lẽ cái vỏ "thầm thương" chỉ là chiêu bài, âm mưu ám sát mới là thật.

Bạch Thu Diệp vẫy cờ hiệu nhỏ dẫn hai du khách phụ trách, đón bé từ tay .

Hai chơi cũng tập hợp nhóm khách của bọn họ, dẫn bọn họ đến nhà gã độc cạnh nhà bà Thạch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/740.html.]

Bạch Thu Diệp định dẫn khách thì gọi :

"Hướng dẫn viên, các cùng ?"

Bạch Thu Diệp đáp: "Anh đến nhà khác."

Người lo lắng: " con ở với cô mà."

Bạch Thu Diệp trấn an: "Chị yên tâm, chắc chắn sẽ chăm sóc cháu chu đáo."

Người đó với Dung Vọng: "Chúng cũng đến nhà bà Thạch nhé."

Hai du khách còn do Dung Vọng phụ trách liền : "Được thôi, chúng yêu cầu gì đặc biệt, chỉ cần hướng dẫn viên đưa chơi vui là ."

Dung Vọng : "Đây là yêu cầu của bọn họ."

Bạch Thu Diệp: "... Tùy ."

xong cầm lá cờ lưng về phía nhà bà Thạch.

Vừa , Bạch Thu Diệp thấp thỏm trong lòng, khi hỏi về bức tranh lá cờ da Nhi Thú, để tránh mặt Dung Vọng.

Một lúc , bọn họ theo chỉ dẫn của cuốn sách nhỏ tới cửa nhà bà Thạch.

Bạch Thu Diệp định bụng gõ cửa thì Dung Vọng chặn .

Bạch Thu Diệp hỏi: "Sao thế?"

Dung Vọng : "Đừng gõ cửa, bà thích tiếng gõ cửa."

Bạch Thu Diệp ừ một tiếng, cũng hỏi tại Dung Vọng chuyện , lùi đợi dẫn .

Dung Vọng bước tới cửa sổ, dùng tay lau lớp tuyết mỏng phủ kính vẫy vẫy bên trong.

Bạch Thu Diệp cũng tiến gần, qua ô kính Dung Vọng lau sạch thấy một bà lão đang đối diện cửa sổ.

chiếc ghế bập bênh, tay cầm hai que đan len, chân đặt một giỏ len cừu. Đôi tay bà máy móc đưa qua đưa nhưng ánh mắt đờ đẫn ngoài cửa sổ, giống như một con robot chỉ đan áo len .

Một lúc , ánh mắt bà Thạch cuối cùng cũng tập trung Dung Vọng.

đặt len và que đan giỏ, dậy khỏi ghế bập bênh, bước tới bên cửa sổ.

mở cửa sổ hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Dung Vọng : "Xin chào, chúng là hướng dẫn viên công ty du lịch Nhất Điều Long, đưa khách tham quan nhà bà."

Bà Thạch hồi lâu, : "Vào , mở cửa cho."

Bà Thạch rời khỏi cửa sổ, chiếc ghế bập bênh vẫn tiếp tục đung đưa, như thể một vô hình đang đó .

Cót két một tiếng, cửa nhà mở , bà bước qua ngưỡng cửa mà trong phòng vẫy tay gọi bọn họ.

Kể từ khi xuống xe, các du khách chịu cái lạnh cắt da cắt thịt, tay chân cứng đờ.

Thấy cửa nhà bà Thạch mở, bọn họ lập tức ùa .

Nhiệm vụ của Bạch Thu Diệp và Dung Vọng là bảo vệ những du khách nên vội vàng theo.

Bên trong nhà bà Thạch tối om, chỉ ô cửa sổ bằng kính mặt Dung Vọng là bằng kính, những cửa sổ khác đều bằng gỗ nên ánh sáng chỉ thể lọt từ một chỗ.

Bước , Bạch Thu Diệp thấy trong luồng sáng những hạt bụi bay lượn. Đây là tình trạng thường thấy ở một ngôi nhà giữa vùng tuyết trắng, chỉ cần bà Thạch thỉnh thoảng quét dọn thì sẽ nhiều bụi đến thế.

Một du khách lên tiếng: "Sao lạnh thế, trong phòng đốt lửa ?"

Nghe , Bạch Thu Diệp liếc tầng một của ngôi nhà.

Nhà bà Thạch rõ ràng một lò sưởi giống hệt cặp vợ chồng NPC , nhưng nhóm lửa.

Ngoài giấc mơ, Bạch Thu Diệp từng gặp bà Thạch, cô rõ hình ảnh bà Thạch mặt lúc là do cô tưởng tượng đến từ Dung Vọng giả.

trong tưởng tượng của cô, bà Thạch cũng là một lão nhân cô độc tính cách quái dị và u ám.

Bà Thạch nhếch mép, nở một nụ cứng nhắc: "Muốn sưởi ấm thì kiếm củi giúp , già , cầm nổi cái rìu nữa."

Một du khách do Bạch Thu Diệp phụ trách hỏi: "Hướng dẫn viên địa phương, đây là trải nghiệm đặc biệt các sắp xếp ?"

Bạch Thu Diệp lo lắng bọn họ gặp chuyện nên : " khuyên nhất đừng thử, lỡ đau lưng thì nơi điều kiện y tế ."

Lời của cô khiến nhóm du khách chùn bước, tâm trạng háo hức ban đầu nguội lạnh.

Bà Thạch thấy lạnh: "Ta ngay mà, chẳng ai thèm giúp bà già ."

Dung Vọng đột nhiên lên tiếng: "Đợi bọn họ , hai chúng sẽ giúp bà kiếm củi."

Biểu cảm mặt bà Thạch lập tức tươi tỉnh hẳn: "Thế thì , cũng phụ công làng hợp tác với các mở cái gọi là... tuyến du lịch."

về phía mấy du khách: "Các uống nóng ?"

Thái độ lúc nóng lúc lạnh của bà khiến nhóm du khách giật , vô thức gật đầu.

Bà Thạch thấy , giơ ngón tay khô gầy đếm qua bếp.

Bạch Thu Diệp định nhân cơ hội bắt chuyện, nhưng đến cửa thấy trong bếp chất đầy củi chẻ sẵn.

Nhiều củi thế , đem lò sưởi đốt mấy ngày cũng hết, như lời bà Thạch .

Có lẽ do tuổi cao tai nghễnh ngãng, bà Thạch lưng việc phát hiện Bạch Thu Diệp đang .

Loading...